Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai

Chương 27



Edit: Hồng Anh

Proofread: Helix

Beta: Ril

-----Đọc tại truyenwk.com thestarryocean và thestarryocean.wordpress.com-----

Có lẽ vấn đề của Tiêu Xuyên đã khiến Ngô Bộ Hoa chấn động khá lớn cho nên Ngô Bộ Hoa tạm thời bỏ qua việc Tiêu Xuyên cười nhạo hắn độc thân, ngày hôm sau vừa vào phòng học hắn liền đi về phía Tiêu Xuyên.

"Tiêu ca." Ngô Bộ Hoa chào hỏi như thường lệ: "Cậu tới sớm vậy."

Tiêu Xuyên đang ăn sáng, nghe vậy liền biết Ngô Bộ Hoa không có lòng tốt, nhất thời liền đem bữa sáng đặt sang một bên, nghiêng đầu nhìn hắn: "Làm sao?"

Ngô Bộ Hoa nhìn Tiêu Xuyên hắn như vậy, không nhịn được nhếch miệng cười, " Vẫn là Tiêu ca hiểu tôi, biết tôi có chuyện muốn hỏi."

"......" Tiêu Xuyên ho khan một tiếng, đứng đắn nói: "Chuyện gì?"

Ngô Bộ Hoa giả bộ thần bí giống như là sợ bị người khác nghe thấy, ghé sát vào bên tai Tiêu Xuyên, nhỏ giọng nói: "Về vấn đề ngày hôm qua cậu hỏi tôi, đã qua lâu như vậy rồi, Tiêu ca sao lại đột nhiên nhớ tới mà hỏi vậy?"


Tiêu Xuyên vẻ mặt cứng đờ, cảm thấy vấn đề này có chút khó giải thích, làm sao hắn có thể nói với Ngô Bộ Hoa lý do hắn nhớ tới để mà hỏi là bởi vì lão bà nhà hắn đột nhiên nhắc tới chứ? Nếu hắn thật sự nói như vậy, phỏng chừng hôm nay đừng hòng bước chân ra khỏi phòng học này.

Nhưng Tiêu Xuyên lại cảm thấy không cần phải lảng tránh, quan hệ giữa hắn và Lương Độc Thu cũng không có gì là không thể chấp nhận được, Tiêu Xuyên chưa bao giờ sợ hãi việc come out, hắn chính là không muốn bị động mà come out, vì như vậy cảm thấy có chút kỳ quái.

Nếu có một ngày Ngô Bộ Hoa biết được quan hệ giữa hắn và Lương Độc Thu không giống những gì hắn ta từng nghĩ, từ đó hỏi hai người bọn họ rốt cuộc có thật như vậy hay không, vậy Tiêu Xuyên sẽ thẳng thắn thừa nhận bọn họ chính là quan hệ yêu đương.


Còn về những phương thức come out khác Tiêu Xuyên cũng chưa nghĩ tới.

Ngô Bộ Hoa thấy Tiêu Xuyên không nói lời nào, còn tưởng rằng vấn đề này rất khó trả lời, đang nghĩ đến việc chuyển đề tài thì bên tai liền vang lên thanh âm Tiêu Xuyên kèm theo tiếng cười: "Đột nhiên nhớ tới nên muốn hỏi thôi, chẳng lẽ không được hỏi?"

"Không có không có." Ngô Bộ Hoa vội vàng phủ nhận, quay qua nhìn Lương Độc Thu đang ngồi đọc sách trước mặt, cảm khái nói: "Tôi chính là bị dọa, Tiêu ca, cậu không biết Lương hội trưởng đêm đó có bao nhiêu phần... không giống bây giờ."

Việc này Tiêu Xuyên có nghe Lương Độc Thu nói qua, nếu Lương Độc Thu không nói với hắn, Tiêu Xuyên phỏng chừng cả đời này cũng không biết sau khi hắn uống say lại xảy ra chuyện như vậy, về phần tiểu tiết Tiêu Xuyên càng không có khả năng biết.


Cho nên Tiêu Xuyên không chút giấu giếm liếc Lương Độc Thu một cái, sau đó thu hồi tầm mắt nhìn Ngô Bộ Hoa, làm bộ tùy ý hỏi: "Chuyện thế nào?"

"Lúc ấy cậu ôm Lương hội trưởng không buông tay, lúc lên xe cũng chỉ có thể để cậu ta dẫn cậu đi phía sau." Ngô Bộ Hoa không để ý đến Tiêu Xuyên, chỉ muốn nhanh chóng xả ra hết, dù sao việc này ở trong lòng hắn nghẹn lâu như vậy, đều sắp nghẹn chết hắn: "Mới đầu tôi ngủ thϊếp đi nên chưa phát hiện ra, lúc sau tỉnh giấc mới thấy cậu đã dựa vào người Lương Độc Thu rồi."

Ngô Bộ Hoa như thể một lời khó nói hết: "Cậu ta đã không đẩy cậu ra thì chớ, ánh mắt nhìn cậu còn đặc biệt ôn nhu, tựa như Uông Toàn nhìn bạn gái hắn vậy," Ngô Bộ Hoa suy nghĩ một chút, dùng một từ để hình dung ánh mắt Lương Độc Thu lúc ấy nhìn Tiêu Xuyên: "Rất chán ghét."
Tiêu Xuyên hồi còn học cấp 2 khá là bốc đồng, khi đó bên cạnh có không ít người yêu sớm, có đôi khi Tiêu Xuyên nhìn thấy những người đó cùng bạn gái dính vào nhau, còn kêu bạn gái đi mua nước cho bọn họ, thậm chí có người còn khoe bạn gái đối với bản thân tốt biết bao nhiêu, Tiêu Xuyên thấy vậy cũng không biết nói gì.

Hắn vốn có một chút chủ nghĩa đại nam tử*, cho rằng bạn gái dùng để cưng chiều, vậy nên lúc đó Tiêu Xuyên luôn nghĩ, chờ sau này bản thân yêu đương, nhất định phải đối xử tốt với bạn gái, làm cho cô ấy cảm thấy ở cùng với mình là điều tuyệt vời nhất.

(*gốc 大男子主义: Có một tên tiếng Anh cho câu này - Machismo, nói một cách ngắn gọn nhất thì đây chính là Chủ nghĩa gia trưởng, là chủ nghĩa mà đàn ông có quyền tuyệt đối trong gia đình, tất cả mọi việc đều xoay quanh chuẩn mực hành vi "nam tôn nữ ti" (vị trí người đàn ông cao, người phụ nữ thấp) mà thực hiện. Trong tâm niệm của Chủ nghĩa gia trưởng không tồn tại hai chữ "nữ quyền")
Sau này Tiêu Xuyên lại thích Lương Độc Thu, mặc dù Lương Độc Thu có chút khác biệt so với mẫu bạn gái mà hắn từng tưởng tượng, thế nhưng suy nghĩ của Tiêu Xuyên vẫn không hề thay đổi, hắn vẫn hy vọng sau này hắn và Lương Độc Thu ở cùng nhau, hắn sẽ là người chăm sóc người kia.

Dù cho Lương Độc Thu lớn hơn hắn.

-----Đọc tại truyenwk.com thestarryocean và thestarryocean.wordpress.com-----

Tuy nhiên, thực tế lại là hoàn toàn ngược lại. Đến khi Tiêu Xuyên và Lương Độc Thu thật sự yêu đương, Lương Độc Thu mới là người đi chiếu có người kia, vậy là người nói muốn chiếu cố người khác cuối cùng lại thành người được chiếu cố.

Lương Độc Thu dỗ dành tính khí nhỏ nhen của Tiêu Xuyên, giống cảnh tượng Ngô Bộ Hoa đã nhìn thấy, kỳ thật chuyện như này đã phát sinh vô số lần. Ví dụ như rất nhiều lần Tiêu Xuyên la hét muốn đi hẹn hò, muốn đi xem phim, kết quả khi đi đến rạp người ngủ trước vẫn là hắn.
Vậy mà Lương Độc Thu chưa bao giờ đánh thức Tiêu Xuyên, ngược lại còn để hắn dựa vào vai, để Tiêu Xuyên ngủ thoải mái một chút.

Nhưng cho dù Tiêu Xuyên biết Lương Độc Thu có đối xử tốt với hắn thế nào đi nữa thì nghe từ miệng người khác việc Lương Độc Thu đối tốt với hắn rốt cuộc là không giống nhau.

Loại cảm giác này khiến Tiêu Xuyên cảm thấy hắn như là con mèo được thuận lông, nếu bây giờ không phải là đang còn ở trong phòng học, hắn nhất định sẽ đè Lương Độc Thu xuống đất, dán sát lại với Lương Độc Thu.

Ngô Bộ Hoa còn đang ở thế giới của mình, tiếp tục nhớ lại: "Nói thật, tôi cảm thấy những nữ sinh trung học kia nói cũng không sai, Lương hội trưởng tuy rằng thoạt nhìn bên ngoài thì lạnh như băng, nhưng nói đến yêu đương thì lại là một người đàn ông hoàn toàn ấm áp, phỏng chừng rất biết cách chăm sóc người khác."
Tiêu Xuyên vô cùng tán thành những lời này, chỉ là hắn đột nhiên nhớ tới những lời Ngô Bộ Hoa đã nói trước kia, thoáng cái không nhịn được, cười nhạo nói: "Hồi trung học không phải cậu cảm thấy Lương Độc Thu rất giả tạo sao? Còn đặc biệt xem thường đánh giá của người khác đối với Lương Độc Thu, cho rằng mấy cô gái đó đều bị Lương Độc Thu mê hoặc cả hai mắt."

Nhắc tới trước kia, Ngô Bộ Hoa liền xấu hổ, vội vàng nhận sai: "Trước kia là do tôi không hiểu chuyện, Tiêu ca cậu đừng cười tôi."

Tiêu Xuyên vốn là muốn chọc cười Ngô Bộ Hoa, thật sự không phải muốn châm chọc gì hắn, hiện tại nghe Ngô Bộ Hoa nói như vậy, tự nhiên cười một tiếng, liền tiếp tục đề tài này.

Ngô Bộ Hoa thấy Tiêu Xuyên không đề cập đến chuyện cũ liền nhanh chóng cao hứng trở lại, vừa cầm điện thoại di động vừa nói, "Vẫn là nữ sinh nhìn người lợi hại, rất có ý tứ." Ngô Bộ Hoa mở khóa điện thoại di động, cười rất thần bí, "Tiêu ca, tôi cho cậu xem một thứ hay ho."
Tiêu Xuyên không biết Ngô Bộ Hoa lại định giở trò gì, bị hắn làm nổi lên lòng hiếu kỳ, không nhịn được tiến lại gần nhìn: "Gì vậy?"

Ngô Bộ Hoa không nói lời nào, ngón tay liên tục bấm lướt, cuối cùng nhấp vào một trang nào đó thoạt nhìn trông rất ngắn gọn mới hạ giọng giải thích với Tiêu Xuyên: "Đây là diễn đàn ẩn danh được mấy tiền bối cũ thành lập ra, ở đây lúc nào cũng có những sự kiện lớn với những câu chuyện phiếm trong khuôn viên trường, trong này lúc nào cũng đông vui hết."

Tiêu Xuyên nhìn bài đăng nổi màu đỏ hiển thị trên trang điện thoại di động, nhất thời không biết nói cái gì cho phải, mà Ngô Bộ Hoa vẫn không quên ý định của hắn là để Tiêu Xuyên xem diễn đàn: "Lương hội trưởng chính là người nổi tiếng ở đây."

Nhắc tới Lương Độc Thu, Tiêu Xuyên liền hứng thú, "Hả?"
"Rất nhiều người hỏi thăm cậu ấy, muốn theo đuổi cậu ấy."

Tiêu Xuyên nhíu mày, nhắc nhở Ngô Bộ Hoa sự thật, "Nhưng Lương Độc Thu không phải nói cậu ấy có đối tượng rồi sao?"

"Chuyện đó đã là gì?" Ngô Bộ Hoa thản nhiên nói, "Kết hôn còn có thể ly hôn, ai nói yêu nhau rồi thì sẽ không chia tay?"

Tiêu Xuyên thành công bị chọc cho tức đến muốn đập điện thoại.

Đúng lúc đó điện thoại di động Tiêu Xuyên đặt trên bàn sáng lên, Tiêu Xuyên cầm lên xem, là Lương Độc Thu gửi tin nhắn cho hắn.

Nhất Giang Thu: [Cậu với Ngô Bộ Hoa đang làm gì vậy? Hai người vốn thân thiết với nhau như vậy à?]

Nhất Giang Thu: [Khó chịu.jpg]

Tiêu Xuyên không vội vàng trả lời lại mà ngẩng đầu nhìn Lương Độc Thu trước, phát hiện anh vẫn là tư thế đó, đang cúi đầu đọc sách, không biết làm sao mà lại phát hiện hắn và Ngô Bộ Hoa gần nhau.
Tiêu ca của mày: [Cậu ấy đang nói chuyện với tôi, việc cậu rất được yêu thích].

Nhất Giang Thu:[...]

Nhất Giang Thu: [Đều là tin đồn cả, đừng tin]

Tiêu ca của mày: [Nhưng tôi thấy cậu ấy nói đúng, quả thật có rất nhiều người thích cậu, còn muốn theo đuổi cậu].

Nhất Giang Thu: [Thế nhưng tôi lại không thích bọn họ]

Anh Tiêu: [Vậy cậu thích ai?]

Nhất Giang Thu: [Thích cậu]

Nhất Giang Thu: [Thích Tiêu Xuyên]

-----Đọc tại truyenwk.com thestarryocean và thestarryocean.wordpress.com-----


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.