Đơn Phương Cũng Là Một Loại Của Thanh Xuân

Chương 51



Mai là 8/3 rồi quà tôi cũng đã mua xong, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho ngày mai, tôi tự chỉnh trang lại mình trước gương. Hít sâu một hơi thầm nghĩ: hãy chuẩn bị một tâm hồn đẹp cho ngày mai nào. Sáng hôm sau, khi học trái ca xong vẫn như mọi ngày tôi cùng Phanh ở lại ăn trưa.

Khó khăn trôi qua 4 tiết học chính ca vào buổi chiều, cuối cùng cũng đến tiết tự chọn. Tôi thấy những bạn con trai đã lục đục xếp bàn học gọn lại một bên để tạo khoảng trống ở giữa. Cậu con trai lớp trưởng lúc đó liền đứng dạy tập hợp lại các bạn nữ rồi mời chúng tôi ra hành lang chờ cho các bạn trang trí.

Cả lũ chúng tôi thích thú đứng từ bên ngoài nhìn qua cửa kính vào trong, vài bạn gái còn lấy máy ra quay lại khoảnh khắc này. Đợi tầm một lúc, chúng tôi liền được mời vào. Sau màn phát biểu của Đào ( người trong lòng ai đó) thì mỗi bạn gái đều được phát một quả bóng bay kèm theo đó là một cốc trà sữa và một tấm thiệp có ghi lời chúc của các bạn nam.

Sau khi nhận xong hết đồ, các bạn nam còn mang lên một chiếc bánh gato cỡ lớn để ở trung tâm lớp, sau đó phân nhau chia bánh đem đến từng bàn. Các bạn nữ háo hức thưởng thức bánh kem cùng trà sữa, tôi với hội bạn ngồi nói chuyện ríu rít bàn nhau về những tấm thiệp mà mỗi người được tặng. Đọc qua tấm thiệp của mình không cần nghĩ cũng biết là do Khôi Anh viết, không chỉ dịp 8/3 mà những ngày lễ của con gái khác chúng tôi đều nhận được những tấm thiệp của các bạn trai tặng. Điều đương nhiên là thiệp của tôi luôn được Khôi Anh cẩn thận viết, khẽ liếc mắt nhìn Khôi Anh đang tấp nập cùng Đào phân phát bánh tôi chỉ cười nhẹ.

Ngồi ngẩn người một lúc, tôi khẽ sờ vào túi áo mân mê chiếc vòng qua lòng bàn tay. Đây là món quà mà tôi đã tìm kiếm để tặng cho em ấy, mới đưa đến vào ngày hôm qua. Tôi đang suy nghĩ tới tình cảnh lúc nữa đưa quà cho em ấy thì Chi ngồi cạnh khẽ đẩy người tôi.

Phải mất một lúc tôi mới hoàn hồn quay sang nhìn Chi, tôi khẽ nhíu mày khó hiểu, anh Chi bĩu môi nhìn tôi: "Nghĩ cái gì mà thơ thẩn thế, uống nhanh trà sữa đi không tí đá tan không ngon". Tôi cười nhẹ cho qua rồi lại ngồi nghĩ vẩn vơ.

Tiếng trống báo hiệu tan học vang lên, tôi vội vàng bừng tỉnh thu dọn đồ, lúc này lớp trưởng cùng anh bạn Đào hô hào các bạn con trai dọn dẹp mọi thứ còn các bạn gái có thể ra về. Nhưng tôi lại toàn đi về cùng Khôi Anh vì thế tôi cũng phụ giúp các bạn ấy dọn, sau đó tôi cùng Khôi Anh lững thững bước ra nhà để xe.

Vừa đi tôi vừa cầm máy điện thoại nhắn tin hỏi lớp em ấy tổ chức 8/3 xong chưa vì hầu như các lớp đều chọn ngày hôm nay để tổ chức. Qua một lúc thấy màn hình điện thoại sáng lên là tin nhắn của Me: "Lớp em xong rồi, bây giờ em thu dọn một chút chị đợi tí nha."

Ngày hôm qua, tôi đã hẹn sẵn em ấy sau khi tan học thì gặp nhau ở nhà để xe vì tôi muốn đưa quà và cũng muốn đưa em ấy về. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên đưa em ấy về nhà, tuy Me không phải là người đầu tiên tôi đèo nhưng với mối quan hệ hiện tại vẫn khiến tôi hồi hộp đứng ngồi không yên. Khôi Anh đứng bên cạnh nhìn dáng vẻ của tôi cậu ấy khinh bỉ mà liếc mắt, tôi bĩu môi không phản ứng.

Đợi tầm hơn 5 phút tôi đã thấy hình bóng quen thuộc chạy chậm đến nhà để xe, Khôi Anh nhìn qua tôi một lượt sau đó nhẹ nhàng đi ra xa cách chúng tôi một đoạn. Khi em ấy đến đứng trước mặt tôi, dù ở nhà đã tập qua rất nhiều lần thậm chí lặp đi lặp lại trong đầu những câu nói chuẩn bị sẵn. Nhưng khi nhìn thấy em ấy tôi lại ngượng ngùng không biết mở lại ra sao.

Tôi cứ đứng đó đung đưa người, đôi lúc dùng chân đạp đạp những chiếc lá dưới mặt đất câu được câu không cùng em ấy nói chuyện. Hỏi em ấy ngày hôm nay thế nào? Lớp tổ chức ổn chứ? Vvv...v.v.v. Me cũng rất kiên nhẫn đáp lời tôi từng câu một, đấu tranh nội tâm một hồi tôi cuối cùng cũng hít một hơi thật sâu như quyết tâm.

Đưa tay vào túi áo, tôi lôi ra chiếc vòng đã chuẩn bị từ lâu: "Cái này.... Chị thấy khá đẹp nên đã mua để tặng em hôm nay. Chúc 8/3 vui vẻ". Vừa nói tôi vừa nâng sợi dây đưa lên trước mặt em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.