Đông Hoang Thần Vương

Chương 203



Chương 203

Thế nhưng cậu ta biết mình không được phép ngất đi.

Cậu ta phải chứng minh năng lực với chiến thần.

Cậu ta nắm chặt cây xẻng trong tay, hàm răng cắn chặt, bắt đầu đào hết đất đá ở khu vực xung quanh khe hở.

Tiền Cẩm Lâm chứng kiến tất cả, hoảng sợ run rẩy.

Cô ta rất muốn hô lên một tiếng, bảo cậu ta đừng lấy nữa.

Mặc dù không nỡ, nhưng dù sao nguy hiểm cũng chỉ trong chốc lát. Chỉ cần đảm bảo biện pháp an toàn, chắc là sẽ không bị tổn thương gì.

Nhóc 13 cũng chỉ có một cơ hội duy nhất này.

Nếu không lấy được cây nhân sâm kia, thằng bé sẽ chết.

Thế giới này chưa từng có sự công bằng tuyệt đối.

Đương nhiên cũng chẳng bao giờ có sự an toàn tuyệt đối nào!

Trong lúc đó, mấy chục con sói tuyết thấy Trần Thiên Hạo đang bận rộn không rảnh tay đối phó lại tranh thủ cơ hội bắt đầu thăm dò tới gần.

Gần hai chục con Sói Tuyết lăm le tới gần.

Sắc mặt Tiền Cẩm Lâm hốt hoảng, vội vàng giơ cây nỏ của Tam Nha Tử lên hét vào mặt lũ sói.

Định dọa chúng chạy đi.

Thế nhưng bọn họ đuổi theo một đường tới đây, nếu thật sự sợ hãi thì chúng đã bỏ chạy từ lúc nhiều đồng loại bỏ mạng rồi.

“Ngao!”

Con sói đầu đàn lớn bằng con nghé con đứng giữa bầy sói ngửa đầu gào rú.

Đám sói tuyết lập tức nổi nóng, nhe răng trợn mắt gầm gừ đe dọa.

Rốt cuộc có một con không kìm được nhào tới trước.

Tiền Cẩm Lâm ấn nút bắn tên.

Phập!

Mũi tên cắm xuyên thủng trán con sói kia, thi thể của nó rơi bịch xuống đất.

Những con sói còn lại há mồm nhe răng, nước dãi chảy rề rề.

Chúng nhao nhao gầm gừ đầy giận dữ.

Bọn chúng đồng loạt lao lên.

Mấy chục con sói dữ băng băng xông tới, cái miệng há to nhào về phía Trần Thiên Hạo và Tiền Cẩm Lâm.

Cô ta cuống quýt bắn r4 ba phát liên tục.

Cô ta thẳng tay bắn hết số tên còn lại trong cây nỏ.

Giết thêm được một con.

Mũi tên còn lại bắn trượt vì cô ta mất bình tĩnh.

Cô ta dán sát người vào Trần Thiên Hạo, hai mắt nhìn chằm chằm con sói đang nhào tới, động tác lanh lẹ luồn xuống dưới người con sói, giơ dao lên chém một nhát thật mạnh.

“Phập!”

Toàn bộ ruột gan trong người con sói rơi vãi khắp người Tiền Cẩm Lâm.

Cô ta đang định quay người lại tiếp tục bảo vệ anh thì hai con sói tuyết khác bất ngờ đánh tới, vuốt sói sắc bén đè chặt cô ta xuống dưới mặt đất.

Hàm răng sắc nhọn tanh tưởi chực cắm xuống cổ họng cô ta.

Thấy thế, Trần Thiên Hạo trợn trừng mắt, mở rộng hai chân khom người lấy đà.

Một tay của anh vẫn nắm chặt dây thừng, tay còn lại rút con dao gài ở bên hông phi ra ngoài.

Lưỡi dao sắc bén xuyên thủng đầu sói đang định cắn xé Tiền Cẩm Lâm.

Đồng thời, cô ta bỗng thấy nửa người bên trái trở nên nhẹ bẫng. Cô ta phản ứng nhanh nhạy liền lộn nhào đâm chết con sói còn lại.

Lúc này Trần Thiên Hạo cũng không hề dễ chịu.

Bốn con sói đồng loạt bay tới tấn công anh.

Tam Nha Tử đang ở bên dưới hái nhân sâm, anh không dám hành động quá mạnh.

Chỉ có thể giơ một chân lên đá bay một con tại chỗ.

Cánh tay quấn đầy băng vải của anh vỗ một chưởng xuống đầu một con sói.

Con sói nọ bị đập chết, thế nhưng anh vẫn bị một con khác chớp thời cơ cắn vào bắp tay.

Cùng lúc đó, phía dưới cũng có một con sói đang cắn chặt bàn chân đang làm trụ của anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.