Chương 280
“Hoa Nhụy”.
Mãnh Quân ôm bó hoa, mỉm cười bước đến.
Hoa Nhụy đang giúp đồng nghiệp tính tiền hoa hồng cho thuê một căn biệt thự.
Vừa nghe tiếng Mãnh Quân gọi mình, cô ta lập tức lo lắng đến phát run.
Ánh mắt cô ta thoáng có chút hoảng loạn, đoạn ngẩng đầu lên nhìn Mãnh Quân.
Cô ta gắng gượng nở một nụ cười.
“Sếp Mãnh, anh đến rồi à”.
Gương mặt phúng phính của Mãnh Quân thoáng hiện một nụ cười quyến rũ mà hắn tự cho là vốn có của giới thượng lưu.
“Hoa Nhụy, những lời tôi nói, em suy nghĩ tới đâu rồi?”
“Nhận lời tôi đi, chỉ cần đồng ý với tôi thì ngay lập tức em sẽ có hơn hai triệu tệ tiền hoa hồng”.
“Hơn thế, tôi sẽ nuôi em, hàng tháng sẽ đưa em thêm một trăm nghìn tệ tiêu vặt nữa”.
Vẻ mặt Hoa Nhụy có chút bối rối.
Cô ta khẽ lắc đầu.
“Không, sếp Mãnh, tôi chỉ muốn dựa vào sự nỗ lực của chính mình thôi”.
“Thì em cũng đang dựa vào chính bản thân em đó thôi”.
Mãnh Quân nhìn người Hoa Nhụy một lượt, đặc biệt là vòng một quyến rũ qua bộ áo đồng phục màu đen của cô ta khiến hắn ta nuốt nước bọt ừng ực.
Qua ánh mắt nham hiểm của hắn ta có thể dễ dàng tưởng tượng ra được đó là “của ngon vật lạ” chưa được khám phá.
Nếu như không phải đang đứng trước mặt mọi người thì hắn ta đã đè cô ta ra đất và sàm sỡ rồi.
“Sếp Mãnh, xin anh tôn trọng tôi, tôi không phải thứ người tạp nham ấy”.
Câu nói này lập tức khiến các nhân viên nữ khác bắt đầu khó chịu.
Một người bước thẳng lên trước, ném máy tính vào người Hoa Nhụy rồi tức giận nói.
“Hoa Nhụy, cô nói ai là loại người tạp nham?”
Cô ta nhìn Hoa Nhụy một lượt rồi mỉa mai.
“Cô em giả vờ ngây thơ, thanh cao gì chứ? Tôi đây chưa bao giờ thấy ai to gan như cô em. Chắc cô em cũng qua tay khối thằng rồi nên mới có gan này nhỉ?”
Mãnh Quân khẽ chau mày.
“Tiểu Vương, cô làm gì vậy, đừng làm cô ấy sợ”.
“Sếp Mãnh, em nói thật, thứ đàn bà ham vật chất này lòng tham vô đáy, anh đừng vội coi trọng, tin tưởng quá để rồi tiền mất tật mang đấy”.
“Anh xem tôi này, trước giờ mới yêu một lần, vẫn còn hệt như thiếu nữ đây này”.
“Cô đừng có mà lừa tôi”.
Mãnh Quân không nỡ rời mắt khỏi cơ thể đối phương nhưng vẫn đành quay sang nhìn Hoa Nhụy.
Hắn nhìn cô ta khom người nhặt máy tính lên, thân hình đầy đặn của cô ta khiến hắn phải nuốt nước bọt.
Quay sang nhìn các nhân viên khác ở sau lưng, ánh mắt hắn ta thoáng hiện vẻ si mê khó tả.