Đông Hoang Thần Vương

Chương 340



Chương 340

Bước tới gần cô ta.

“Tao cũng không phải người máu lạnh như vậy. Hay là thế này đi, cô em theo tao vài đêm, tao sẽ cho hoãn lại việc bồi thường. Cô em cũng có thể đến bệnh viện chăm bố, thấy thế nào?”

Nói xong, anh ta nhìn lướt qua người cô ta một lượt, vẻ mặt xấu xa.

“Không, anh đừng có mơ”.

Nhụy H0a gạt nước mắt, cả giận hét ầm lên.

“Lát nữa bạn tôi sẽ tới đây. Anh ấy sẽ giải quyết”.

“Bạn của mày? Mày nghèo rớt mùng tơi lấy đâu ra bạn?”

“Hừ!”

“Tao sẽ chống mắt đợi bạn mày đến, xem nó có thể bồi thường nổi không”.

Đám người xung quanh cũng bắt đầu chỉ trỏ, trách móc Lưu Đông. Thế nhưng anh ta có xe hơi mấy triệu, bọn họ cũng không dám can thiệp nhiều.

Đúng lúc này.

Một chiếc Lincoln Limousine trị giá trên chục triệu phóng tới rồi đỗ lại trước mặt bọn họ.

Ai cũng giật mình khiếp sợ.

“Hỏng rồi, xem ra lại là người phe anh chàng nhà giàu kia”.

“Haiz, người nghèo biết đi đâu đòi công bằng đây. Lần này sợ là cả cái mạng của ông già say rượu kia cũng không đền nổi xe cho người ta”.

Nhưng sắc mặt của Lưu Đông lại trở nên căng thẳng.

“Đây là xe của ai?”

Mặc dù anh ta thấy quen mắt nhưng lại không tài nào nhớ ra nổi. Chẳng lẽ đối phương chính là bạn của con nhóc này sao?

Cô ta chỉ là một đứa môi giới nhà đất thôi mà. Tuy Lưu Đông không quen biết gì nhưng có thể nhìn từ cách ăn mặc của cô ta, rõ ràng không phải người có tiền.

Anh ta thầm đoán có lẽ là một ông chủ bụng phệ nào đó, giữa hai người bọn có một mối quan hệ mờ ám nào đó…

Cho dù có là ai đi chăng nữa thì ở Nam Thành này cũng đâu có ai dám chọc vào nhà họ Lưu của anh ta?

Anh ta ưỡn ngực ngẩng cao đầu, vẻ mặt vênh váo đắc ý, chờ đối phương xuống xe sẽ phải chạy tới lấy lòng mình.

Cửa xe vừa mở ra, một người đàn ông thân hình cao lớn, cả người mặc đồ đen bước xuống.

“Anh Trần!”

Hoa Nhụy như nhìn thấy cứu tinh, sắc mặt vui mừng khôn xiết.

Người vừa có tiền vừa có thực lực mà cô ta quen cũng chỉ có mình anh mà thôi.

Trần Thiên Hạo đi tới, khẽ gật đầu với cô ta.

“Xảy ra chuyện gì? Đâm vào người ta không chịu bồi thường còn đòi tiền ngược lại hả? Lái xe đâu?”

Anh quay sang nhìn đám đông.

Lưu Đông đang đứng ở ven đường, giây phút trông thấy anh xuất hiện không khỏi sửng sốt há hốc mồm, phát hiện đối phương cực kỳ quen mắt…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.