[Đồng Nhân Conan] Rovka

Chương 26



|Chưa beta|

Okiya Subaru rốt cuộc cũng không thật sự là Okiya Subaru, mặc dù có giả dạng giống hệt, cũng không thay đổi được sự thật hắn là Akai Shuuichi.

Dựa vào thực lực giữa Akai Shuuichi cùng Gin không chênh lệch lắm, không thể phân cao thấp, chỉ có thể nói bọn họ trời sinh đã là đối thủ của nhau, có thể liều mạng, nhưng lại không thể nào biết được rốt cuộc ai thua ai thắng.

Đối mặt một đối thủ như vậy, Rovka ở trạng thái hoàn hảo còn có thể ứng đối một chút,đáng tiếc, lúc này thực trạng của cô hoàn toàn không ổn, thậm chí cảm giác được bụng bắt đầu đau đớn.

Không phải không muốn che dấu chính mình, cũng không phải tín nhiệm đối phương, nhưng lúc này cô đã không có tinh lực quản này nọ, ôm bụng, dựa tường chậm rãi trượt xuống.

Nếu những người đó vẫn tiếp tục đuổi theo, Rovka nghĩ, cô không chỉ không thể chống trả, không chừng liền thật sự phải tạm biệt thế giới này.


- Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho cô?_ Nheo mắt, Okiya Subaru lễ phép hỏi.

Rovka cười nhạo một tiếng, người đàn ông này thật đúng là biết diễn, khó trách trừ bỏ Bourbon vẫn tin tưởng là hắn ta không thể chết, không hề có ai hoài nghi thân phận của hắn.

- Làm ơn...cứu con của tôi. _ Vươn tay nắm lấy góc áo của hắn, Rovka cắn răng, run rẩy cầu xin kẻ có khả năng là địch nhất.

- Cô...?_ Okiya Subaru cũng không nghĩ tới cô cư nhiên mang thai, không nghĩ nhiều liền trực tiếp khom lưng đem người ôm lên. Nhìn cô nhất định không chịu nhắm mắt, hắn không thể không hứa hẹn_ Yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cô đến bác sĩ.

Nhận được lời cam đoan, chống đỡ hết nổi, ở khoảnh khắc chìm vào bóng tối, Rovka than một tiếng, rõ ràng còn huấn luyện chưa đủ. Nhìn một cái, bất quá chỉ là mang thai hơn ba tháng, không chỉ béo lên, ngay cả thể lực cũng thụt lùi,chỉ... hi vọng đứa trẻ sẽ không vì cô mà rời bỏ thế giới này.


Okiya Subaru đem người ôm lên xe, thoáng kiểm tra một chút vết thương trên người cô,thấy thương tích không nặng, bèn nhẹ nhàng thở ra, nhưng khi ngẩng đầu, nhìn đến giọt lệ bên khóe mắt Rovka cùng động tác che chở bụng không tự chủ trong lúc ngủ mơ, trong lòng một trận thổn thức.

Bởi vì tình huống không rõ ràng lắm, Okiya Subaru đem Rovka đưa đến bệnh viện của bác sĩ Araide. Mọi người thường xuyên lui tới, nên anh ta cũng không cảm thấy có gì khác biệt.

- Okiya, cô ấy là..._ Araide kiểm tra xong, cười hỏi.

- Một người bạn thôi. Cô ấy không có chuyện gì chứ? _Okiya Subaru lễ phép đáp.

- Đứa trẻ không sao, thể chất của cô ấy không tồi, mặc dù có chút động thai, cũng may đưa đến kịp thời, chỉ cần tĩnh dưỡng thật tốt liền không thành vấn đề._Araide nhìn Okiya Subaru, nghiêm túc nói.


Okiya Subaru chỉ gật đầu, không đáp.

...

Sắc trời bên ngoài vẫn tối đen, bất quá bóng tối vẫn luôn phải nhường chỗ cho ánh sáng đến.

Lúc Rovka tỉnh lại đã là buổi sáng. Quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, từ nơi xa, tia nắng mỏng manh ẩn hiện sau làn mây dày đặc, loại cảm giác thoát chết trong gang tấc đang dâng lên trong lòng khiến cho cả thể xác và tinh thần mỏi mệt của cô nháy mắt tốt hơn rất nhiều.

- Cô tỉnh rồi?_Thanh âm chợt truyền đến, Rovka quay đầu nhìn lại, liền thấy Okiya Subaru đứng bên cửa nhìn cô.

- Tôi nghĩ lúc này đây chúng ta thật sự có thể ngồi xuống nói chuyện._ Rovka không do dự, mở miệng liền tiến thẳng đến chủ đề.

Okiya Subaru nghe vậy, trong lòng kinh ngặc, mặt ngoài lại bất động thanh sắc*, nói:

- Cũng đúng.

Hai người nói chuyện một lúc, lời nói thật thật giả giả, nhưng ý tứ thật sự trong đó, hai người đều rất rõ ràng.
...

Rovka ở bệnh viện của bác sĩ Araide vài ngày liền được Okiya Subaru đón về nhà Kudo.

Rovka ngẩng đầu nhìn tòa biệt thự sừng sững trước mắt, thản nhiên đi vào, cũng không cần Okiya Subaru mở miệng, trực tiếp thẳng tiến đến phòng khách.

Okiya Subaru cũng không để ý, thong thả theo sau cô, không vội bắt chuyện mà nhàn nhã pha cho mình một cốc cà phê, lại mời Rovka một li sữa nóng, mới chậm rãi ngồi vào đối diện cô.

- Nói đi! Cô làm sao mà phát hiện được?_ Okiya Subaru đối với việc Rovka nhận ra thân phận của mình vẫn có chút để ý.

- Tôi biết nhiều hơn anh nghĩ đấy._ Đôi tay nhẹ nhàng áp vào li sữa bò ấm áp trước mặt, đầu ngón tay đan vào nhau, Rovka đạm cười nói.

Okiya Subaru bưng cà phê nhẹ nhấp một ngụm, hỏi:

- Ví dụ như?

- Thân thế của anh, thân phận của Haibara Ai... _ Rovka thấy hắn sắc mặt hơi biến, khẽ nhướng mày_ Còn muốn tôi nói tỉ mỉ một chút giao dịch của anh và Kir không?
Cái tên Kir khiến cho thân thể Okiya Subaru lập tức cứng lại, hơi nghiêng về phía trước,cả người phát ra phòng bị.

- Sao cô biết? Gin cũng biết sao?_ Biểu tình của Okiya Subaru chợt lộ ra vẻ cấp bách.

Rovka uống một ngụm sữa bò, chất lỏng ấm áp theo thực quản trôi xuống dạ dày, làm cả người cô thả lỏng không ít:

- Gin không biết, người của tổ chức tôi cũng không rõ ràng. Nhưng tôi đã nói rồi, tôi không trung thành với tổ chức như vậy đâu, mọi thứ tôi làm từ trước đến nay đều là vì Gin cả.

Okiya Subaru nghe vậy, trầm ngâm một lát,rồi hỏi:

- Vậy bây giờ thì sao? Tính toán hợp tác cùng chúng tôi?

- Hợp tác?_Rovka đặt li sữa đã uống được phân nửa lên bàn trà _ Trước khi tôi nắm được tình hình của Gin , tôi sẽ không hứa hẹn với anh bất luận điều gì, nhiều nhất chỉ là nhắm một con mắt làm lơ hành động của các anh. Gặp được thời cơ thích hợp, tôi sẽ cho anh đáp án.
Okiya Subaru tinh tế đánh giá nữ nhân trước mắt, thấy thế nào cũng thể liên hệ cô với loại người như Gin,cố tình bọn họ không chỉ ở bên nhau, ngay cả con đều đã có.

- Cứ như vậy?_Hắn ám chỉ đến việc Rovka bị đuổi gϊếŧ lần này.

- Tạm thời cứ như vậy, còn về Gin, có thể nói,tôi thiệt tình hy vọng hắn rời đi, tôi cho rằng anh cũng nghĩ như vậy._ Rovka khẽ cười.

Okiya Subaru không nói, trong lòng lại không thể không thừa nhận hắn thật sự nghĩ như vậy. Gin là một sự tồn tại không thể thiếu đối với tổ chức áo đen, hắn ta tựa như một cái hải đăng, một trụ cột tinh thần, khiến cho người của tổ chức tôn thờ.

Lúc trước khi vẫn giữ thân phận Akai Shuichi, Okiya Subaru tiến vào tổ chức nằm vùng , dựa vào năng lực xuất sắc của hắn, đích xác được vị Boss kia thưởng thức và nắm giữ sự tán thành của thành viên tổ chức, nhưng mặc kệ điều này, hắn vẫn luôn có thể cảm giác được đề phòng ẩn dấu trong đôi mắt của Gin.
Một người như vậy nếu thật sự biến mất, không cần nghĩ, Okiya Subaru cũng biết, chuyện tổ chức này bị lật đổ chỉ là vấn đề sớm hay muộn.

Đừng tưởng rằng vị Boss kia tồn tại liền nắm giữ hết thảy, đôi khi, quá mức cao cao tại thượng lại cho người ta cảm giác thực mơ hồ.Okiya Subaru biết, mệnh lệnh của Boss nhìn như không thể kháng cự, trên thực tế nếu người mở miệng không phải là Gin, quyền uy của ông ta căn bản chỉ là lời bay gió thoảng.

- Hy vọng là vậy.

Rovka mặc dù không có đạt thành hợp tác hiệp nghị cùng Okiya Subaru, cô vẫn như cũ ở lại nhà Kudo.

Trên thực tế, dựa vào tình huống hiện tại của cô, mạo muội trở về hoặc mạo muội xuất hiện, đều là tự tìm đường chết, rốt cuộc vị Boss kia bỏ ra nhiều tâm tư như vậy chỉ để ngăn trở Gin, lại phái người đến gϊếŧ cô, nếu không đạt tới mục đích, khẳng định là sẽ không bỏ qua.
Người của tổ chức sẽ tìm cô là điều chắc chắn,chỉ là,mặc cho bọn hắn có đa tâm thế nào cũng tuyệt đối không thể tưởng được Rovka sẽ ở tại nhà Kudo,thậm chí là do "phản đồ*" Akai Shuuichi tự mình chiếu cố.

________________________________

*bất động thanh sắc: túm lại là poker face ý

* phản đồ: kẻ phản bội


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.