[Đồng Nhân Harry Potter] Ta Là Con Của Cha Và Ba Ba

Chương 5: Chúng ta hẹn hò đi



"Cha!" Voldemort bừa bước chân vào thư phòng thì giọng trẻ con đã vang lên mang một chút tức giận.

"Grader, theo như ta biết thì một đứa trẻ như con không nên thức bào giờ này." Voldemort không hài lòng vung đũa biến ra một tách hồng trà ngọt ngào đưa đến tay con trai. "Chắc chắn con có chuyện muốn nói với ta."

Grader ném tới một ánh mắt khinh bỉ cho cha mình, nếu không có chuyện cha cho rằng một đứa nhỏ như con sẽ thức chờ ngài sao, có phải mấu cái mảnh hồn ăn mất não cha rồi phải không.

Bị ánh mắt của con trai khinh bỉ chán gét, Voldemort xem như không thấy tới ngồi đối diện.

"Cha đã mang thứ kia về?" Đứa nhỏ hai mắt lấp lánh nhìn cha mình đến khi nhận được cái gật đầu mới thu hồi ánh mắt.

"Hôm nay ba ba nhận được rất nhiều thư." Grader nói ra một câu không đầu không đuôi làm đầu lông mày nam nhân cau lại.

"Và!?"

"Ginny Weasley, phu nhân tương lai của ba ba." Grader nhấp một ngụm trà âm thanh có chút lạnh nhạt nói.

"Chỉ là một đứa bé, không có chút sóng gió gì đâu, con đừng lo." Vươn tay xoa đầu con trai, Voldemort hiểu con trai hắn đang lo lắng điều gì. "Sẽ không lâu nữa đâu, con có thể chờ được mà."

"Vâng. Chúc cha ngủ ngon." Grader ngoan ngoãn gật đầu đứng dậy về phòng.

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn khuất sau cánh cửa, Voldemort trong lòng bắt đầu tính toán.

"Còn nữa! Cha vẫn nên ít dùng tra tấn nguyền rủa lên giáo sư đi, con còn có thể thấy bụi pháp thuật lẩn quẩn đấu nhé." Giọng nhỏ vang lên có chút cảnh cáo làm Voldemort có chút dở cười, rốt cuộc con trai hắn coi trọng tên độc dược sư đầy dầu kia chỗ nào vây.

Buổi sáng, ánh nắng chói lóa bị bức rèm dày che đi, tuy đã bảy giờ, nhưng trong phòng vẫn tối om.

Harry mơ mơ màng màng tỉnh dậy, mở mắt ra liền nhìn thấy một mảnh da màu trắng như ngọc, cậu sửng sốt, nghĩ mình còn chưa tỉnh ngủ, nâng tay dụi mắt, chớp chớp mắt thêm mấy cái rồi quyết định đứng dậy, kết quả, cả người cậu cứng đờ.

Ai tới nói cho cậu biết đi, cái tên nửa thân trên để trần kia đang gắt gao ôm cậu vào lòng là ai đây? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Grader đâu?Tiểu Grader đáng yêu của cậu bị người ta ném đi chỗ nào rồi?

Voldemort từ lúc cậu chuẩn bị đứng lên đã tỉnh, có vẻ như bất mãn vì bị quấy rầy, hắn ôm chặt lấy eo cậu, vô cùng tự nhiên dán sát vào nơi tản ra mùi hương khiến hắn thoải thái, cọ cọ mấy cái.

Chất giọng nam tính khàn khàn vang lên bên tai Harry. "Còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi."

Harry mất bình tĩnh, cậu vươn tay đẩy mạnh Voldemort ra, đang định xuống giường thì đã bị nam nhân kia dùng sức kéo lại, sau đó liền bị thân thể đầy nam tính đó đè lên.

Cứng ngắt thân thể, Harry cảm thấy mỗi một sợi tóc của mình đều dựng lên hết trơn.

"Vì sao anh lại ở trên giường của tôi!" Harry nổi giận rống lên một cái, rống xong mới nhận ra có gì đó không đúng, đây rõ ràng không phải nhà mình, sau đó kí ức ngày trước rốt cuộc trở lại, mặt cậu đỏ lên...

Cúi đầu dựa sát hơn một chút, quanh quẩn chóp mũi đều là mùi hương nhè nhẹ của cậu, Voldemort nhìn khuôn mặt cậu dần ửng đỏ thì không khỏi giật mình, hắn nhẹ nhàng hôn lên cánh môi hồng nhạt của cậu, ngẩng đầu chớp mắt một cái, dư vị này, hắn cảm thấy hết sức vừa miệng, Voldemort thuộc trường phái hành động thì lập tức hung hăng hôn lên cái miệng vì kinh ngạc mà mở lớn kia...

"Ưm..." Harry mở to hai mắt, khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc, nhưng cậu không có thời gian nhàn rỗi mà đi tán thưởng vẻ đẹp trai của hắn, hai tay cố sức đẩy nam nhân trên người ra, nhưng khi cảm giác được bàn tay cách lớp áo sơ mi khẽ vuốt ve eo mình, cậu lập tức tức giận ngậm miệng lại, định cắn đầu lưỡi đang liếm qua liếm lại trong miệng mình, đáng tiếc, không được như ý nguyện.

Voldemort phát hiện động tác hung ác của cậu thì đã sớm rời ra, khóe miệng mang theo ý cười tà tà nói với người đang ức đến nghẹn đỏ cả mặt, "Hương vị không tồi."

Harry bị hôn đến nhũn cả chân, nào còn sức lực liền bị kẻ nào đó thừa cơ bế thẳng vào nhà tắm, lúc trở ra thì khuôn mặt nhỏ đã đỏ ra máu.

"Ngươi!! Lần sau không cho phép hôn ta nữa." Harry hung hănh trừng nam nhân.

Voldemort híp mắt hưởng thụ cũng không để ý đến lời cậu mở cửa ra ngoài.

Sau bữa sáng, Voldemort ôm vai Harry dắt cậu tới đại sảnh trang viên, tiền sảnh Malfoy hoa lệ đầy người cung kính với nam nhân tư thái nho nhã quý tộc. Trong phòng khách Malfoy rộng rãi hiện tại đặt một bộ Sô pha lục nhạt hoạ tiết bạc nổi bật trong phòng.

Voldemort kéo Harry đến chiếc ghế dài để cậu ngồi trên đùi mình dối diện với toàn bộ những quus tộc trong phòng, Grader ngoan ngoãn ngồi vào một chiếc bên cạnh phía sau là Draco và Severus nghiêm mặt nhìn nền nhà.

"Harry Potter, bạn đời của ta, người thân cận nhất của ta, ta hi vọng cậu ấy có thể nhận được sự tôn trọng nhất." Voldemort giương cao giọng, không phải thỉnh cầu mà ra lệnh.

Các quý tộc của Slytherin, vô luận là ai, dưới sự dẫn dắt của Lucius, quì một gối trước mặt Harry, cúi thấp đầu, mặc dù bọn họ không rõ vì sao sau một đêm, một Harry địa vị thấp hèn, kẻ thù của phe tối, cứu thê chỉ lại trở thành bạn đời của Voldemort. Nhưng bọn họ chỉ cần đi theo con đường của Voldemort, làm theo quyết định của Voldemort, không có điều gì để nghi ngờ chủ nhân của bọn họ.

"Thỉnh ngài yên tâm, chủ nhân tôn kính, nguyện vọng của ngài cũng chính là nguyện vọng của chúng tôi. Chủ nhân Voldemort, chủ nhân Harry."

"Khụ! Cha, ba ba... ta còn có việc, ta đi trước." Đợi tất cả mọi người rời đi, Grader vuốt vuốt tóc nhìn hai người đang tình cảm bên kia thông báo một tiếng.

Voldemort gật đầu tuỳ ý để com trai mình đi, dù sao đứa nhỏ này thông minh như vậy, còn có Severus cùng Draco, hắn mới không sợ cảy ra vấn đề.

"Grader đi đâu vậy!?" Harry nhỏ giọng hỏi, cái tên biến thái này!! Thậy khiến vậu mất mặt.

"Không biết." Voldemort vươn tay nắm cằm Harry đem tầm mắt cậu kéo trở về sủng nịch nói. "Thân ái, hôm nay chúng ta hẹn hò đi."

Cái tên không biết xấu hổ này!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.