Sau khi tạm biệt úc khanh , ta và tiểu cốt tiếp tục lên núi Mao Sơn .
Trên đường đi , rất nhiều yêu quái răm re hoa thiên cốt mà hình như cô bé cũng ko biết.
Ta phát ra sát khí bao quanh chúng để cảnh cáo nên chúng chỉ dám nhìn mà ko dám ăn.
Đi đc 1 lát ta thấy tiểu cốt đầu đầy mồ hôi khuôn mặt mệt mỏi thì lạnh nhạt nói " nghỉ mệt ở đây chút đi tiểu cốt ngươi ngồi đây đi ta đi kiếm chút trái cây ".
" hay để ta đi cho khuynh nhi , ở đây rất nguy..."
"ngươi ngồi đây đợi , ngoan ngoãn nghe lời "
"ờ..ừm đc rồi muội phải cẩn thận đó" thấy khuôn mặt ta lạnh băng thiên cốt vội nói.
"ừm" ta thầm đặc kết giới xung quanh tiểu cốt và ra đi bắt đầu công cuộc kiếm đồ ăn .
Đi được 1 lúc thì ta nghe được tiếng kêu cứu của ai đó, ta càng đi thì càng nghe rõ ràng hơn .Đến nơi thì thấy 1 cậu bé khoảng 13,14 tuổi bị nhốt trong 1 trận đồ . Cảnh này quen quen mà ta ko nhớ ra .
Thấy cũng tội nghiệp nên ta đến phá trận cho hắn .
khi trận phá thì hiên viên lãng hơi kinh ngạc nhưng dù gì thì cũng phải cảm tạ người ta nên hắn vội vàng quay sang cảm tạ khuynh thành nhưng khi nhìn thấy khuynh thành thì hắn phải hít một hơi mỹ ...quá mỹ ... hắn lần đầu tiên thấy có người mỹ đến như vậy dù chỉ mới 5-6 tuổi. thiên hạ đệ nhất mỹ nhân hắn đã thấy rồi nhưng cô ta ko đẹp bằng nàng , cũng có thể đến hằng nga cũng chẳng đẹp bằng một cọng tóc của nàng đi. tim của hiên viên lãng đập lệch 1 nhịp cũng từ giây phút đó 1 hạt giống đc gọi là tình đã nảy mầm trong tim 2 mỹ nam úc khanh và hiên viên lãng. nói vấn đề này sau đi .
"này ....ngươi ...ko sao chứ ???" hồi lâu ko thấy hắn nói chuyên nên kuynh thành lên tiếng hỏi .
"a..a..ta..ta ko sao " nghe đc giọng nói quyến rũ của cô hắn hơi thất thần nhưng cũng rất nhanh trả lời lại , trên mặt lại là những rặng mây đỏ đáng ngờ.
"ừm ...ko sao là tốt rùi thui ta phải đi đây " chợt nhớ đến tiểu cốt còn đag chờ mình khuynh thành hơi lo lắng vội cáo từ hiên viên lãng và xoay người bước đi .
" cô nương xin chờ đã " thấy cô xoay người bước đi hiên viên lãng gấp gáp nắm tay cô lại.
khuynh thành hơi kinh ngạc quay đầu .
" ah ...ta ...ta là hiên viên lãng , ko ...ko biết ...cao danh quý tánh cô nương là ..." thấy cô kinh ngạc nhìn mình hiên viên lãng xấu hổ buông tay cô ra mặc dù rất luyến tiếc .
Hiên Viên Lãng chẳng phải là cái vị vua gì đó yêu tiểu cốt sao??? khuynh thành hơi kinh ngạc nghĩ.
" cô nương " thấy ta hồi lâu ko đáp lại hiên viên lãng hơi căng thẳng kêu .
" Âu Dương Khuynh Thành, gọi ta khuynh thành là đc" từ ong kinh ngạc đi ra khuynh thành giới thiệu lại.
"ân....khuynh ...khuynh thành " mặt hiên viên lãng đỏ như trá táo khiến khuynh thành có xúc động muốn nhéo 1 phen. Nhưng vì vấn đề mặt mũi nên đành kiềm chế lại xúc động.
" khuynh nhi , muội ở đâu " bỗng tiếng nói của hoa thiên cốt vang lên đánh vỡ không khí ám muội của 2 người.
Thiên cốt xuất hiện với cái mặt , ân....phải nói sao nhỉ , cái mặt sưng chù dù , có lẽ là bị ong đốt.
" tiểu cốt ngươi bị sao thế này " khuynh thành chạy lại chỗ thiên cốt , lo lắng hỏi.
" ko có gì chỉ là bị ong đốt thôi ko sao " hoa thiên cốt gượng cười nói .
" còn nói ko sao đã sưng thành như vậy " khuynh thành đau lòng nói, sao mình lại hồ đồ vậy chứ chỉ lập kết giới chống yêu vật mà ko chống những con vật bình thường .
" khụ... khuynh thành đây là?" hiên viên lãng nãy giờ bị bỏ quên cảm thấy ko thoải mái cho lắm nên vội lên tiếng nhắc nhở sự tồn tại của mình . Nói thật thì hắn ghen tị với hoa thiên cốt vì thiên cốt đc khuynh thành đối xử ôn nhu dịu dàng , hắn ước gì bây giờ người được nàng đối xử ôn nhu dịu dàng là hắn a...
Sự nhắc nhở của hiên viên lãng cuối cùng cũng thu hút đc sự chú ý của 2 kẻ đang đóng tuồng kẻ bị thương, người lo lắng kia.
"khuynh nhi , hắn là..." nhận ra ở đây còn có 1 người lạ mặt nhưng lại biết khuynh thành tên hoa thiên cốt tưởng là người quen của khuynh thành nên vội hỏi.
" hắn là bằng hữu ta mới quen , gọi là hiên viên lãng . còn đây là tỷ tỷ của tađ , hoa thiên cốt "
" tỷ tỷ" thì ra là tỷ tỷ của nàng ấy sao , nhưng họ khác họ mà . hiên viên lãng vừa nghĩ vừa đánh giá hoa thiên cốt , hừm cái mặt sưng tuy ko nhìn ra rõ ngũ quan thực sự nhưng cũng chắc đó là 1 cô gái nhiều nhất là thanh tú , khoảng 13,14 tuổi . kết luận ko có gì đáng giá để nhìn , cũng như mọi cô gái bình thường khác mà thôi.
hoa thiên cốt cũng đánh giá hiên viên lãng , trông khoảng 13,14 tuổi khuôn mặt tuấn tú tuyệt luân , đôi mắt sắt bén , mày kiếm , mũi cao , môi mỏng , da trắng nhưng ko cho người ta cảm giác nhu nhược thư sinh ngược lại cho người ta có cảm giác mạnh mẽ , cao quý . trên người tỏa ra khí chấ t của 1 đế vương .
"ừm..." hoa thiên cốt đánh giá hiên viên lãng như tú bà đánh giá 1 cô nương mới zô thanh lâu làm cho hiên viên lãng sởn gai góc.
cuối cùng hoa thiên cốt đã cho ra kết luận tên này ko bình thường .
* té ghế * chị cốt ơi là chị cốt chị đưa ra kết luận 1 khắc đánh giá mà người ta chỉ cần nhì qua một cái là biết sao .