[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

Chương 30: Hỗn loạn



Chương 30: Hỗn loạn

Author: Lakshmi

Đại thần quan Kapta mê vàng nhưng đầu óc lão ta không ngốc đến mức thừa nhận việc ăn của đút lót để bịa ra thần dụ, phải gánh hai tội danh cấu kết ngoại quốc và giả mạo thần thánh thì cái đầu trên cổ lão đã chẳng còn. Xui cho lão là hành động liều lĩnh tại bữa tiệc đã khiến Tể tướng Imhotep gai mắt, ông ta còn chưa lên tiếng mà một tư tế như Kapta lại dám định đoạt vị trí Hoàng phi, nếu không nghiêm trị sẽ có kẻ học đòi làm theo.

Nghĩ như thế nên Tể tướng Imhotep đã dùng mọi khả năng để điều tra bằng chứng, hai học trò của lão là những kẻ đầu tiên khai ra. Không chỉ nhận hối lộ mà còn buôn thần bán thánh khi bán vé cho đàn ông vào thần điện để chiêm ngưỡng điệu múa mặt trời.

Càng đào sâu thì tội lỗi của lão Kapta càng chồng chất, một người nổi tiếng chính trực như Imhotep không thể chịu nổi cảnh này. Bằng mọi giá ông ta phải lôi cho hết những kẻ liên quan ra ngoài ánh sáng để chịu phán quyết thích đáng của luật pháp.

Thalia sống chết không chịu nhận đã tặng vàng cho Kapta, ả nói đó là tế phẩm gửi cho Đại thần quan để dâng lên cho thần linh. Lão Kapta cũng vịn vào cớ này để thoát được tội danh nặng nhất, lão biết thừa Imhotep sẽ không dám mạnh tay xử lý Thalia vì kiêng kỵ bang giao hai nước.

Lão có thể may mắn tránh được cái chết nhưng tội danh báng bổ thần thánh thì không trốn nổi, những kẻ đút vàng cho lão để được chiêm ngưỡng điệu vũ mặt trời đều đã nhận tội. Đa phần bọn họ thuộc tầng lớp quý tộc hoặc con em quan lại có máu mặt, sự việc lại một lần nữa rơi vào cục diện khó giải quyết.

Nếu Tể tướng thẳng tay xử lý thì những thế lực trong triều sẽ xảy ra xung đột trầm trọng, sau một hồi tức giận Imhotep quyết định sẽ phạt vạ những kẻ có liên quan. Người nào hối lộ Kapta sẽ chịu đòn ba mươi hèo và nộp hai trăm con gia súc cho thần điện để chuộc lỗi, mức phạt này được các gia đình có con em liên quan ủng hộ và thi hành đầy đủ.

Riêng kẻ nhận hối lộ thì chẳng nhẹ nhàng như vậy, Imhotep không thể mạnh tay với giới quý tộc thì sẽ trút giận lên Kapta. Tước đi chức Đại thần quan và giáng làm nô lệ, bị tịch thu toàn bộ gia sản và đày ra biên giới khổ sai.

Khi nghe được phán quyết cuối cùng của lão Kapta, nàng thở dài đầy nuối tiếc, "Sao Imhotep không chặt đầu lão cho rồi!"

Hassan nằm nghiêng trên giường sau trận đòn ba mươi hèo, "Lệnh bà đừng lo, tôi đã sai người 'chăm sóc' Kapta chu đáo."

Những công tử quý tộc còn phải chịu đòn thì Hassan đâu thể thoát tội, hắn ta rất 'tự giác' giao nộp chứng cứ, lãnh nhận hình phạt cũng như nộp vạ đầy đủ. Isis đến thăm hắn nhìn vết thương bê bết thì chạnh lòng, "Lúc đầu anh nói sớm thì ta đâu để anh đi đường vòng hối lộ lão!"

Cảm nhận bàn tay của nàng đặt lên trán mình kiểm tra nhiệt độ, đáy lòng Hassan tràn ngập sự ấm áp, "Không thể diệt trừ luôn Thalia là sơ suất của tôi."

Nhiệt độ của Hassan vẫn bình thường, may là vết thương không gây sốt. Nàng trừng mắt với hắn, "Anh hãy nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng có suy nghĩ vớ vẩn nữa."

Hắn đã nhận ra sự bất thường của nàng khi nhắc đến công chúa Thalia trong danh sách sứ giả được trình lên, những ngón tay nhỏ bé thoáng co rút và sự thù hận ánh lên trong đáy mắt. Hassan không biết cô công chúa này đã đắc tội gì với nàng, nhưng kẻ khiến nàng có những biểu hiện trên chắc chắn đã làm tổn thương đến Isis. Không cần nàng dặn dò hắn đã đi trước một bước tính kế tất cả, tiếc rằng không thể một lần xử lý ả sạch sẽ.

"Ta biết anh luôn lo nghĩ cho ta, nhưng sau này đừng làm những chuyện gây tổn hại bản thân." Hassan gật đầu đảm bảo, chỉ cần thấy nàng vui hắn nguyện dâng hiến chính mạng sống của mình.

Ari nhận được tin tức mấy cô thị nữ báo lại thì thoáng cau mày, bà vào phòng đến bên nàng rồi nói nhỏ: "Lệnh bà, mấy cô công chúa đang cãi nhau!"

Mấy ngày nay, tình hình chung trong cung điện của nàng có thể tóm gọn bằng hai từ 'hỗn loạn'. Nàng thở dài một tiếng dặn dò Hassan phải cố gắng nghỉ ngơi rồi ra về.

Vừa bước qua cửa cung đã nghe được tiếng huyên náo, Isis xoa bóp vầng trán đau nhức miễn cưỡng tiến về phía đó. Hulia khoanh tay trước ngực lợi dụng vóc dáng cao lớn để nhìn Mitamul bằng nửa con mắt, cô công chúa của Hittite cũng đâu chịu thua, ngẩng cao đầu lườm Hulia. Carol và các thị nữ trốn biệt sau mấy cột nhà, thỉnh thoảng lại hé đôi mắt ra xem tình hình bên ngoài.

"Lệnh bà!"

"Chị ơi!"

"Nữ hoàng!"

Ba cách gọi khác nhau đồng thời vang lên một lượt, Isis đi thẳng đến trung tâm rồi tìm một chỗ ngồi xuống, không hề để tâm đến mấy tiếng gọi thiết tha bên trên, "Các cô định biến khách thành chủ, phá nát cung điện của ta mới vừa lòng à?"

"Đâu có, tại cô ta trước mà!" Mitamul và Hulia ngó lơ sang chỗ khác không thèm nhìn mặt đối phương, có mỗi Carol là ngây ngốc đứng giữa chịu trận.

Mới bắt đầu nàng còn hy vọng ba cô gái sẽ nhanh chóng thân thiết nhưng trái ngược với dự đoán của Isis, mối quan hệ giữa họ càng ngày càng trở nên xấu đi.

Hulia vẫn còn mang mối hận bốn năm trước bị Ismir hành hạ, còn Mitamul thì bất chấp bênh vực anh trai mình. Riêng Carol lại quá yếu ớt không có tiếng nói để hoà giải đôi bên, vừa mở miệng đã bị bọn họ áp đảo.

Vì chuyện kết đồng minh với Hittite, Isis đã viết thư tay đảm bảo với Nữ hoàng Amazon về liên minh giữa các nàng. Nếu Hittite phát động chiến tranh với Amazon, Ai Cập sẽ không đứng ngoài cuộc và sẽ hỗ trợ Amazon hết mình.

"Carol, ta có chuyện muốn nhờ, cô sẽ giúp ta chứ?" Isis giúp cô bé thoát khỏi thế bị kìm kẹp, Carol được gọi tên hết sức vui vẻ, "Dạ có!"

Trước khi hai cô gái kia cũng đòi giúp, Isis đã đưa tay lên cản lại, "Từ từ sẽ đến lượt các cô."

Nàng trao cho Carol một chiếc khay chứa vài văn kiện đất sét, "Hãy mang thứ này đến cho Memphis, chúng đều là những báo cáo quan trọng. Nếu Memphis cần cô giúp gì thì cứ yên tâm ở lại bên đó luôn, Lita sẽ đi cùng cô."

Không cần phải giữ bí mật về thân phận của nàng nữa nên Isis đã cho gọi Lita và Hondo trở về, hiện tại nàng ấy đang chăm sóc Carol theo lệnh của Isis.

Nhìn Carol cẩn thận bê chiếc khay đi cùng Lita đến chính điện lại khiến nàng buồn cười, mấy thứ đó chẳng phải tài liệu gì quan trọng. Isis đang muốn đẩy bớt việc sang cho Memphis, cung của nàng xôm tụ như bây giờ cũng nhờ một phần công lao của hắn.

"Nhũ mẫu Savi đâu rồi nhỉ?" Isis nghiêng đầu tìm kiếm, "Nô tỳ đây ạ." Savi bước lên.

"Những tặng phẩm ta được nhận sau buổi lễ đăng quang vẫn chưa được phân loại và sắp xếp vào kho. Công chúa Mitamul và bà Savi hãy giúp ta chuyện này nhé!" Cùng lúc đó Ari đặt vào tay Savi danh sách các vật phẩm, nhìn bản danh sách dài dằng dặc Mitamul khẽ nuốt nước miếng.

"Ta sẽ cố hết sức!" Mitamul và Savi đi theo Ari đến kho báu vật.

Chỉ còn lại Hulia và Isis, bầu không khí căng thẳng đã dễ chịu hơn đôi chút, "Ta đã hứa với vương tỷ của cô, chỉ cần Hittite xâm lược Amazon, Ai Cập cũng sẽ tham chiến. Nên cô đừng gay gắt với Mitamul quá, kẻ tổn thương cô là Ismir chứ không phải cô gái non trẻ đó."

Hulia biết tình hình bây giờ đã khác xưa, nàng không muốn vì thù hằn cá nhân mà khiến vương tỷ khó xử. Nhưng cô công chúa Mitamul đó lại sở hữu đôi mắt giống hệt kẻ kia, khiến cơn giận trong lòng nàng khó kìm được.

"Ta hiểu rồi!" Nhìn Hulia nén lòng vì đại cuộc, Isis cảm thấy đồng cảm.

Chẳng phải chính nàng cũng đang rơi vào hoàn cảnh tương tự ư, ngày ngày nhìn Carol đeo bám nàng khắp cung điện khiến Isis rất phiền lòng. "Hondo đang huấn luyện binh sĩ gần bờ sông Nile, cô hãy đến đó giúp anh ấy một tay nhé!" So với Mitamul thì Hulia có xu hướng thân cận Lita và Hondo hơn, để nàng ấy làm những chuyện phù hợp với khả năng là điều tốt nhất.

Isis vừa nhắc đến việc luyện binh, hai mắt Hulia lập tức sáng lên, "Ta nhất định sẽ khiến Nữ hoàng hài lòng!" Cô công chúa dũng mãnh hào hứng rời khỏi cung điện, tiến thẳng đến chỗ luyện binh.

Sự bình yên thường nhật lại tràn về cung của nàng, "Thật thoải mái!" Isis vươn vai, thoả mãn hít một hơi sâu.

Công việc nàng đang làm dang dở cũng có thể tiến hành được rồi, Isis trở về phòng mình lôi những tài liệu trên kệ xuống. Bản thiết kế dần được hình thành trên mảnh da dê, chỉ cần bổ sung vài chi tiết nữa thì ngôi trường mà Isis ấp ủ sẽ hoàn thiện.

Hiện nay hệ thống giáo dục của Ai Cập chưa được phổ cập rộng rãi, chủ yếu vẫn tập trung vào giới quý tộc và tầng lớp trung lưu trở lên. Những người có học vấn cao thường là các tư tế và quan lại trong triều, vì truyền thống kế tập tước vị mà những kiến thức cũng được kế thừa theo cách cha truyền con nối.

Ước mơ của nàng chính là xây dựng một Ai Cập phồn thịnh, chỉ dựa vào tầng lớp phía trên thì không bao giờ làm được điều đó. Nàng muốn dân thường cũng được phép tiếp cận nền giáo dục đầy đủ, từ đó sẽ phát hiện và nuôi dưỡng nguồn nhân tài dồi dào cho đất nước.

Những quan lại và tư tế đến từ nhiều tầng lớp khác nhau sẽ tạo nên một triều đình đa dạng trong cách nghĩ, tầng lớp quý tộc không còn là trung tâm sẽ khiến các thế lực đe doạ Pharaoh dần mất đi uy thế. Một quốc gia muốn vững mạnh phải có thật nhiều người cùng nhau đóng góp công sức, ngôi trường dành cho dân thường này sẽ là bước đầu tiên trong kế hoạch to lớn của nàng.

Điều quan trọng là ngôi trường nằm trên giấy có thể trở thành hiện thực hay không? Ý tưởng kỳ lạ của nàng sẽ vấp phải sự phản đối của các quan lại trong triều cũng như tầng lớp tư tế quý tộc.

Dẫu biết con đường nàng chọn không dễ dàng nhưng Isis vẫn quyết tâm đi đến cùng. Nàng sẽ không vì những con chữ vô cảm trong lịch sử mà dễ dàng bị lung lay.

Trong khi Isis đang miệt mài nghiên cứu thì một vòng tay mạnh mẽ đã cắt ngang suy nghĩ của nàng, "Nàng nghĩ không ra khỏi cung điện thì ta không có cách nào gặp nàng ư?" Ismir ôm lấy nàng từ phía sau.

"Ismir?!?" Đây là tẩm điện của nàng, nơi được bảo vệ nghiêm mật nhất hậu cung đấy. Isis ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn, Ismir vào đây bằng cách nào thế?

"Hừ, ta vào đây bằng cách nào không quan trọng. Nàng không để ý đến ta khiến ta không vui!" Hắn hờn dỗi bế nàng lên, ngồi xuống đệm mềm hướng mặt ra bờ sông. Isis được hắn đặt lên chân, ôm chặt trong lòng.

"Ta rất bận, không phải cố tình tránh ngươi." Nhìn vị Thái tử của Hittite phụng phịu như đứa trẻ không được nhận kẹo khiến nàng buồn cười.

"Rõ ràng là cố ý!" Hắn không thèm nghe nàng giải thích, ấm ức vùi đầu vào vai Isis cắn nàng vài cái.

Ismir ra tay không nhẹ, mỗi lần đều để lại giấu răng nhưng Isis không hề kêu đau, "Hài lòng chưa?" Isis chau mày, sao nàng lại không đau nhưng nàng sợ người khác sẽ phát hiện ra hắn trong phòng nàng, đến lúc đó sự tình càng khó giải thích hơn.

"Nàng là của ta, không thể để kẻ khác lấy mất." Ismir nhìn chằm chằm vào vết tích để lại trên vai nàng, đôi mắt khẽ nheo lại.

Ai Cập thường có truyền thống kết hôn cận huyết, nhất là giữa những thành viên hoàng tộc để duy trì dòng máu thần thánh. Trong buổi tiệc đêm hôm đó, hắn đã nhìn thấy cử chỉ thân thiết của Memphis dành cho nàng.

Thậm chí hắn ta không tiếc công gián tiếp mỉa mai công chúa Nubia để khen ngợi nhan sắc của nàng, tình cảm trong mắt Memphis khiến Ismir ghen tỵ. Sao tên Pharaoh đó có thể thân thiết với nàng như vậy, còn hắn lại chẳng bao giờ được nàng chú ý.

"Rốt cuộc thì ngươi đang giận dỗi chuyện gì?" Isis ôm lấy khuôn mặt hắn, xoay về chính diện đối mặt với nàng.

Hắn cau mày cảnh cáo nàng, "Ngay cả em trai nàng cũng không được." Hoá ra là vì chuyện này, Isis bật cười khúc khích cuộn tròn người trong lòng Ismir.

"Ngươi đang ghen sao?" Bị vạch trần chẳng khiến Ismir chột dạ, hắn vỗ nhẹ lên lưng để nàng không sặc vì cười, thẳng thắng thừa nhận: "Buồn cười đến thế ư?"

Nàng vừa lắc đầu vừa ngẩng lên nhìn hắn, "Có đôi chút đáng yêu!" Sự vui vẻ của nàng khiến chân mày Ismir giãn ra, trước đây nàng chưa từng cười với hắn như thế.

"Ta là hoàng tỷ duy nhất của Memphis và sẽ mãi là người thân mà thằng bé tin tưởng nhất." Lời nói của nàng đã đánh tan sự ngờ vực trong lòng hắn, Memphis chỉ coi nàng là chị và không có gì tiến xa hơn.

Có một chuyện Isis vẫn luôn tò mò, "Đêm đó ngươi đã nhìn thấy công chúa sông Nile chưa?" Ismir gật đầu, nhưng đó không phải lần đầu hắn thấy Carol.

Lần trước ở làng Gosen hắn đã biết trên đời này lại có một người sở hữu mái tóc khác lạ như hắn, ngoài việc đó ra thì không có ấn tượng nào đặc biệt.

"Không thấy Carol đẹp sao?" Isis tựa đầu lên ngực hắn, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Ismir.

"Ngoài nàng ra, ta không nhìn ai khác." Hắn trả lời ngay tắp lự, kể từ lần đầu tiên gặp nàng bốn năm trước, trong mắt hắn chẳng thể chứa thêm bất kỳ hình bóng nào.

Sự chân thành trong mắt hắn khiến Isis thoáng xao động, nàng cau mày nhắc nhở bản thân tỉnh táo nhưng trái tim lại không nghe lời đập loạn nhịp. Vậy là Ismir đã nhìn thấy Carol nhưng không có chút rung động nào sao? Vận mệnh mà nàng nắm chắc, hoá ra đã thay đổi rồi à?

Cảm nhận nhịp tim bất thường của Isis, hắn ta xoay người đè nàng lên đệm rồi hôn lên môi nàng, "Đừng nhắc đến những kẻ không liên quan, Isis phải nhớ rõ người được phép hôn nàng chỉ có ta." Dứt lời hắn lại hôn nàng một cách say đắm.

Khi hai người tách ra vì thiếu dưỡng khí, hơi thở đều dồn dập hỗn loạn. Lần đầu tiên trong bốn năm, Isis chủ động ôm lấy cổ hắn khẽ thì thầm bên tai Ismir: "Và cũng chỉ có chàng mới dám bất kính với ta như vậy."

Cả đời này nàng không có ý định kết hôn, nhưng nuôi tình nhân thì nàng sẽ xem xét. Nếu Ismir biết được nàng không định cho hắn danh phận chính thức, nhất định hắn sẽ tức giận đến thổ huyết cho xem.

Ismir sững sờ trước hành động của Isis, có lẽ... Nàng đã bắt đầu chấp nhận hắn rồi chăng? Dường như đã nhìn thấy tia hy vọng cuối đường hầm, Ismir mỉm cười rạng rỡ.

Cơn gió mát dịu thổi đến từ bờ sông Nile khiến những chiếc rèm bay phất phơ, hai người ngồi trên đệm mềm khe khẽ trò chuyện. Hắn ôm lấy eo nàng rồi áp tai lên chiếc bụng mềm mại, vẻ mặt hết sức tò mò.

"Chàng làm gì thế?" Isis vỗ nhẹ tay lên vai Ismir.

Hắn nghiêng đầu trả lời: "Không biết đứa trẻ bên trong đã thành hình chưa?" Lần trước Isis đã nói mấy ngày đó là thời kỳ nguy hiểm, Ismir rất mong nàng có thể mang thai thật.

Nàng nhìn thấy sự mong mỏi trong đôi mắt của hắn, thở dài một tiếng: "Không có đứa trẻ nào đâu, sau khi về ta đã uống rượu Silphium."

Hắn biết nàng sẽ sử dụng các biện pháp tránh thai nhưng trong lòng vẫn không ngăn được sự hụt hẫng, Ismir nâng người dậy áp sát khuôn mặt nàng, "Bao giờ nàng mới chịu sinh người thừa kế cho ta? Thái tử Hittite đã độc thân bốn năm rồi, ta còn bị đồn thổi là thích đàn ông đấy!"

Isis nhớ đến tin tức mình nhận được về chuyện Ismir thích đàn ông, không kiềm được bật cười, "Khi về nước hãy cưới Chính phi và nạp thật nhiều phi tần, sau đó con cái của chàng sẽ nhiều như sao trên trời vậy."

Hắn tức giận hôn nàng, gặm cắn môi nàng như đang trừng phạt, "Ta đã nói chỉ cần mình nàng, người thừa kế của ta phải do nàng sinh ra."

Người thừa kế của hắn không phải là Thái tử tương lai ư? Ismir lại giống bốn năm về trước, đánh cược mọi thứ vào nàng.

"Chàng muốn thì tự đi mà sinh!" Isis trừng mắt với hắn, đẩy hắn ra rồi tiến về phía bàn làm việc.

Nhanh chóng thu dọn những thứ trên bàn nhưng vẫn không ngăn được Ismir đoạt lấy bản kế hoạch từ tay nàng, "Nàng định xây dựng một ngôi trường cho dân thường ư?"

Ỷ vào việc hắn cao hơn nàng nên nhất quyết không chịu trả văn kiện lại, sau một hồi tranh giành không có kết quả, nàng quyết định buông xuôi, "Phải, trả lại cho ta nào."

Ismir dành lấy công việc thu dọn, giúp nàng đặt lên giá sách, "Nàng phải thay đổi các chế độ kế thừa tước vị trước đã." Hắn đột ngột lên tiếng khiến nàng bất ngờ.

"Ai Cập là nơi các chức quan sẽ được truyền lại cho con trai, nếu chế độ này còn tiếp tục thì những nhân tài nàng vất vả tìm được sẽ không có cơ hội vào triều cống hiến cho Ai Cập đâu!" Hắn khoanh tay tựa lưng vào bàn, nói lên quan điểm của mình.

Trong bản kế hoạch của nàng dường như chỉ tập trung vào việc đào tạo mà chưa nghĩ đến đầu ra bọn họ sẽ làm gì, "Nếu có thể dùng thi cử để chọn quan lại, ý tưởng xây dựng ngôi trường


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.