[Đồng Nhân Vô Hạn Khủng Bố] Viễn Giả

Chương 10: Trước khi trở lại chủ thần



Hôm sau, Sở Hiên nghiêm túc đưa ra đề nghị đốt sạch khu rừng giết chết lũ khỉ. Trịnh Xá não quả thực ngày càng thoái hóa, không ngừng hỏi tại sao. Vô Nhan chỉ là cảm thấy Trịnh Xá thật đáng thương. Sau khi đốt sạch khu rừng, mọi người tiến vào kim tự tháp. Nhìn thấy kim tự tháp, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, dọc đường mọi người đều thấy vô số xác khỉ, không ai dám chắc phía trước có còn con nào còn sống không, nếu quả là có thì số lượng cũng đủ để đoàn diệt cả nhóm. Không phải một trăm, hai trăm con, mà là hàng ngàn vạn con, có trời mới biết tại sao trong khu rừng này lại nhiều khỉ đến vậy, chúng nó rốt cuộc đã ăn những thứ quái gì?

“Cô làm gì vậy?” Sở Hiên đẩy kính nhìn lòng bàn tay Vô Nhan “Bọ cạp sao?”

“Đây là Scorpio. Nhiệm vụ của tôi là đưa nó đến đây, được 500 và 1 cái D.” Vô Nhan đắc ý “Thật sự rất đơn giản.”

“Phải vậy không?”

“Vua bọ cạp hồi sinh, tước bỏ thuộc tính và kỹ năng đã cường hóa của người khiêu chiến, đồng thời Đội quân của thần Anubis khởi động, tiêu diệt tất cả sinh vật trong phạm vị 50km xung quanh kim tự tháp, cho đến khi Vua bọ cạp bị giết...”

“Hòan thành chi nhánh kịch tình đạt 500 điểm cùng 1 chi tiết kịch tình D”

“Kích phát quái vật thủ hộ lăng mộ. Tiêu diệt bọ cạp thủ hộ được 2000 điểm cùng 1 chi tiết cấp C.”

Mẹ nó chứ!!! Chủ thần ngươi chơi ta. Vô Nhan không thể nghi ngờ mặt đơ ra nhìn con bọ cạp đã biến trở về 3 mét. Bên cạnh mọi người cũng sững sờ. Giờ không chỉ là Đội quân của thần Anubis mà thêm cả bọ cạp thủ hộ. Trịnh Xá, ta đổi ý rồi, ngươi quay lại giết nó trước được không? Vô Nhan mặt muốn khóc thành sợi mì.

Sở Hiên lập tức rút súng bắn vào bọ cạp. Người xung quanh không hiểu ra sao, Vô Nhan hét lên.

“Tấn công nó đi. Tôi đã mất kiểm sóat bọ cạp này rồi.”

Lập tức mấy người O’Conell rút súng ra tấn công bọ cạp. Có điều đây là quái vật kịch tình cấp C, làm sao dễ dàng tiêu dịêt như vậy? Vô Nhan mặt trắng bệch, sử dụng linh hồn xé rách và kĩ năng điều khiển, muốn tới gần để thu phục nó thực sự rất khó.

“Triệu hồi Alien tiêu dịêt nó đi.” Sở Hiên bình tĩnh nói “Tôi muốn thấy Alien thể tiến hóa như thế nào.”

Vô Nhan một chút ngẩn người nhưng lập tức triệu hồi Alien. Alien lột xác 2 lần đã thu nhỏ lại chỉ gấp 3 người thường. Nhưng lực lựơng của nó tuỵêt đối là lợi hại. Sở Hiên cùông nhịêt nhìn sinh vật ngoài hành tinh này, còn đám O’Connell thì sợ hết hồn. Alien chỉ cần một đuôi, bọ cạp lập tức treo. Sức mạnh của quái vật cấp A này đương nhiên áp đảo bọ cạp. Vô Nhan chỉ tiếc hận một chút vì không thu được Scorpio, đã thấy Alien ăn luôn xác bọ cạp kịch độc.

“Nhan Nhan, còn chưa đủ. Lần tới lượng kịch độc phải nhiều hơn để ta lột xác lần cuối. Nhớ lấy, chủân bị cho ta một cơ thể. Còn một chút nữa thôi.” Nói xong Alien biến mất.

“Hòan thành chi nhánh được 2000 điểm cùng 1 chi tiết cấp C.”

Lúc này, Trịnh Xá cũng tiêu dịêt được Vua bọ cạp. Hắn được Imhotep cúôn theo đưa đi. Không biết lần này Trịnh Xá có thông minh hơn không. Mọi người xả súng định bắn Imhotep, nhưng đã bị Trịnh Xá gào lên ngăn cản và thả dây Golbin xuống.

“Xin lỗi vì đã thả địch nhân của các ngươi đi. Có điều hắn sẽ sang Mỹ sinh sống, các ngươi không cần lo.”

“Chúng ta cũng không phải loại cổ hủ như thế, kỳ thật tộc nhân của ta rất hy vọng có thể được thay đổi. Bây giờ trên thế giới không ngừng phát sinh biến hóa kịch liệt, nếu muốn có một cuộc sống tốt hơn, chúng ta nhất định phải buông bỏ một ít gánh nặng trên vai, Imhotep chính là một trong số đó. Chúng ta cũng không nhất định phải đánh bại hắn mới được, sở dĩ chúng ta một mực canh giữ là vì sợ hãi, sợ hắn hủy diệt Ai Cập... Nếu hắn thật sự có thể bỏ qua thù hận, chạy ra ngoại quốc, vậy chúng ta cũng không ngại vứt bỏ cái gánh nặng này... Hơn nữa, hiện tại chúng ta có rất nhiều vàng, số vàng này cũng đủ để tộc nhân của ta thay đổi cuộc sống chút ít, chuyện này thật sự phải đa tạ ngươi mới đúng, chiến hữu ạ.”

Vô Nhan nhìn hâm mộ cực kì. Có người tin tưởng, cùng kề vai chiến đấu như vậy thật tốt. Tối đó,Sở Hiên kéo Vô Nhan và Trịnh Xá ra để hỏi điểm. Trịnh Xá cũng biết có chuyện gì, nhất nhất báo cáo tất cả điểm thưởng, kể cả kỹ năng đặc thù Vòng tay của thần Anubis.

“Nói tóm lại, hiện tại ta có ít nhất 10000 điểm thưởng và một chi tiết cấp A, ngoài ra còn có Ngọn giáo của thần Osiris, Vòng tay của thần Anubis... Phần thưởng lần này đúng là nhiều, coi như là tương xứng với khó khăn.”

Sở Hiên gật đầu đáp

“Vậy triệu hồi Đội quân của thần Anubis đi, dùng toàn lực triệu hồi, số lượng quân đội liên quan đến những bộ phim sau, ta sẽ có tính toán với bố cục thế giới trong phim... Bắt đầu đi!”

Trịnh Xá gật đầu, hắn yên lặng đưa năng lượng Vampire vào trong Vòng tay

“Ba trăm con, ở đây có ba trăm con quái vật, theo như ngươi nói, hiện tại ngươi dốc toàn lực có thể triệu hồi sáu xác ướp thị vệ phải không? Tốt lắm, rất mạnh... số lượng như thế này trong nhiều phim kinh dị cũng đủ để thay đổi càn khôn rồi, thậm chí là khi đối chiến với đoàn đội khác, chúng ta cũng có thể thong dong giải quyết chúng. Hơn nữa, Alien tiến hóa thể của Vô Nhan cũng không tồi. Một đuôi giết chết quái vật cấp C, tòan bộ quái vật bị nó chén sạch.”

“Không đơn giản như vậy.” Vô Nhan cười khổ. “Tốc độ cởi bỏ phong ấn của tôi sắp không kịp tiến hóa của Alien. Mỗi lần thả nó ra phải cống hiến cho nó một lượng lớn độc để nó tiến hóa. Như trong Resident Evil, Alien đã ăn sạch số thí nghiệm và lượng lớn Licker để tiến hóa. Lần này độc bọ cạp chưa đủ nhét kẽ răng. Lần tới nếu phong ấn của tôi không đạt 80%, tôi sẽ trở thành tế phẩm của nó. Alien lột xác lần cuối cần 1 cơ thể để đổi hình.”

Trịnh Xá và Sở Hiên giật mình. Sở Hiên nâng kính mắt, ánh mắt sáng lòe lòe.

“Thì ra là thế. Đây chính là hạn chế của huyết thống khi mới mở ra 50% sao? Trịnh Xá, chúng ta còn bao nhiêu ngày ở đây?”

“Còn hơn 10 ngày, có chuyện gì sao?”

“Tôi chuẩn bị phân tích cấu tạo Goblin glider, dù sao sớm muộn gì cũng phải làm, tác dụng của một chiếc với đoàn đội không rõ ràng lắm, tốt nhất là có thể cả đội mỗi người một cái, vì thế so với lãng phí mười ngày sau khi trở lại Chủ Thần không gian, không bằng tranh thủ thời gian còn lại ở thế giới này.... Như vậy sau khi trở về Cairo, cậu tốt nhất nên tiếp tục rèn luyện kỹ năng Bạo tạc, tôi có một chút tâm đắc với nó. Bất quá ở đây không thể lấy được số liệu thí nghiệm, sau khi trở về tôi sẽ giúp cậu kiểm tra một lượt, có thể giúp chiến lực của cậu trong nháy mắt nâng cao gấp nhiều lần. Nhưng điều kiện đầu tiên là cậu phải kéo dài thời gian sử dụng kỹ năng lên đến ba mươi giây, thậm chí lâu hơn, thời gian mười giây quá ngắn. Vô Nhan, thời gian này cũng tranh thủ mở huyết thống lên đến 80% đi. Số liệu thí nhiệm của T – Virut cũng cần phải hòan thiện, có điều dụng cụ không đủ.”

Vô Nhan vô cùng đau khổ gật đầu. Trịnh Xá thở ra một hơi nói

“Anh không chuẩn bị nghỉ ngơi một chút sao? Ý tôi là sau khi phân tích xong cấu tạo Goblin glider, hoặc là trực tiếp trở lại Chủ Thần không gian hoán đổi một bản vẽ thiết kế? Anh thỉnh thoảng cũng nên nghỉ ngơi một chút chứ? Lần này liên tục chiến đấu, bay tới bay lui, không ngừng bị thương, mười mấy ngàn còn lại này ngoài huấn luyện cố định tôi đã tính toán nghỉ ngơi một lượt rồi, anh thì sao?”

Sở Hiên nhíu mày, có vẻ đang cân nhắc đề nghị của Trịnh Xá, hơn nửa ngày sau mới kỳ quái hỏi

“Nghỉ ngơi... là muốn làm gì?”

Trịnh Xá cẩn thận suy nghĩ, bấy giờ hắn mới nhớ ra từ lúc biết Sở Hiên, nam nhân này chưa từng nghỉ ngơi, ít nhất trong ký ức của hắn, Sở Hiên giống như lúc nào cũng bận rộn, có cảm giác như một chiếc đồng hồ đã lên dây cót không thể dừng lại được... Đương nhiên, nhìn sâu vào tâm trí Sở Hiên, Trịnh Xá biết, hắn cũng không phải không dừng lại được, mà là hắn không biết tiếp theo phải làm gì, vô tri vô giác, nếu không tìm cho mình một mục tiêu hoặc một nhiệm vụ để hoàn thành, hắn sẽ không tìm được dục vọng để tiếp tục sinh tồn, đây mới là thế giới nội tâm chân thật của Sở Hiên.

“Hiểu rồi, vậy bắt đầu từ bây giờ, mười mấy ngày này không cần phải quản tâm lắm chuyện thế nữa, yên tâm nghỉ ngơi một chút sau đó theo tôi ra sông Nile câu cá.” Trịnh Xá gật đầu, nói chắc chắn.

“Câu cá?” Sở Hiên nhíu mày ngẫm nghĩ, cứ như là vấn đề này so với suy luận và bố trí còn khó khăn hơn, một lúc lâu sau hắn mới gật đầu đáp “Được rồi, đến sông Nile câu cá.”

Vô Nhan sững sờ, sau đó hai mắt tỏa sáng. Đúng rồi, câu cá. Sao có thể quên phân đọan quan trọng này chứ!!! Đại ma vương câu cá trong truyền thuyết.

Sau đó, Vô Nhan thấy một màn Trịnh Xá khóac lóac khóac lóac, còn Sở Hiên từng con từng con cá câu lên. Cô chính là thắc mắc, để tay vào nước xem lũ cá nói chuyện. Cô tuyệt đối không thừa nhận là mình nghĩ Sở Hiên sử dụng mồi câu đặc biệt đâu nhé. Nhìn thấy cá ngày càng to, mọi người bắt đầu sợ hãi ngăn Sở Hiên lại.

Ngày cuối cùng, Sở Hiên tuyên bố muốn hồi sinh cho Zero. Vô Nhan cười khổ. Thực sự đã tạo ra hiệu ứng bươm bướm rồi. Bởi vì lần này điểm và chi tiết không hề thiếu, lại có T – Virut nâng cao lực chiến của mọi người nữa. Sở Hiên lần này cũng kiếm được 2000 điểm và 1 chi tiết cấp C. Hắn ra 2000 điểm, Vô Nhan bỏ ra 4000 điểm và chi tiết, còn lại Trịnh Xá ra. Zero sống lại. Tất cả quay lại chủ thần không gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.