Đồng Phục Cùng Áo Cưới

Chương 22



Editor:Voicoi08

Du Thanh Quỳ vẽ tất cả đều là sao, trên vở vẽ đều là những ngôi sao, trang sau cô cũng vẽ kín. Thời Diệu nhìn lướt qua, cậu chỉ cảm thấy trước mặt mình đầy những ngôi sao nhỏ, cậu có chút choáng váng.

Hơn nữa còn là những ngôi sao nhỏ xấu xí.

Du Thanh Quỳ cảm nhận được ánh mắt của Thời Diệu, cô nhíu mày một cái, đưa tay che trang giấy lại. Cô quay người, quay mặt ra cửa sổ, đưa lưng về phía Thời Diệu, tiếp tục vẽ những ngôi sao.

Thời Diệu cười một tiếng, ánh mắt cậu dừng lại trên vành tai cô một lát mới thu hồi ánh mắt. Cậu mở weibo, yên lặng xem lại những bài viết của Tiểu Mê Quỳ từ khi cô bắt đầu theo dõi weibo của cậu.

Xem như thế, cậu mới phát hiện.

... 

Tan học, Du Thanh Quỳ cầm túi sách của cô đi ra ngoài, cô vừa đến cổng trường thì bị Tần Ất Minh gọi lại, Du Thanh Quỳ nghi ngờ quay người lại, Chu Tiếu, Cổ Dật Phi đang đứng bên cạnh Tấn Ất Minh.

Trong tay Tần Ất Minh đang ôm một chiếc thùng lớn.

“Cái kia....” Tần Ất Minh gãi đầu một cái, “Lần trước cậu khóc, bọn mình, bọn mình chưa có xin lỗi. Con bút bê này không phải con bút bê bọn mình làm hỏng kia. Con búp bê kia của cậu.... Bọn mình không mua được. Bọn mình cùng nhau mua cho cậu cái này. Đây không phải là một búp bê trong giới, cũng không phải số lượng hạn chế, nhưng mà nó cũng là búp bê mĩ nhân ngư.”

Du Thanh Quỳ ngạc nhiên không biết phải nói gì cho phải, cô đứng đờ tại chỗ nhìn cái thùng trong tay Tần Ất Minh.

Cổ Dật Phi nói: “Mặc dù mình không hiểu những con búp bê này có gì khác nhau,lqd, nhưng mà nếu sau này tìm được một con búp bê giống con mà bọn mình làm hỏng của cậu thì bọn mình sẽ đền cho cậu.”

“Rất xin lỗi cậu.” Chu Tiếu cũng đứng một bên nói.

“Không sao đâu. Không sao đâu. Các cậu cũng không cần chịu tất cả trách nghiệm, là do mình không cất kĩ đồ đạc. Các cậu không cần bồi thường cho mình, thật sự không cần.” Du Thanh Quỳ nhanh chóng lắc đầu.

“Cũng đã mua cho cậu rồi.” Tần Ất Minh kín đáo nhét cái hộp cho Du Thanh Quỳ. “Cậu cầm lấy đi.”

“Mình...”

Không chờ Du Thanh Quỳ nói gì nữa, Tần Ất Minh, Chu Tiếu và Cổ Dật Phi nhanh chóng cùng nhau bỏ chạy.

Du Thanh Quỳ cúi đầu nhìn chiếc hộp lớn trong tay, cô không biết phải làm sao mới tốt. Mặc dù đúng là do họ làm hỏng, nhưng Du Thanh Quỳ biết rõ họ cũng không cố ý, cô cũng không có ý muốn họ phải bồi thường...

Cảnh này trùng hợp bị Lâm Tiểu Ngộ và Thời Diệu tan học nhìn thấy.

“Cậu nhỏ?” Lâm Tiểu Ngộ quay đầu ngạc nhiên nhìn Thời Diệu. “Sao đột nhiên cậu lại không vui thế?”

“Cậu đâu có không vui.” Thời Diệu lạnh mặt bước về phía trước.

Lâm Tiểu Ngộ nhỏ giọng lẩm bẩm: “Vẻ mặt như vậy rồi mà còn cãi không phải không vui...”

“Cậu nhỏ, chờ cháu một chút.” Lâm Tiểu Ngộ vội vàng chạy chậm đuổi theo Thời Diệu.

Tần Ất Minh, Chu Tiếu và Cổ Dật Phi cùng nhau đưa cho cô con búp bê này là một búp bê bản thông thường, rất nhiều người yêu thích búp bê thích nó.

Du Thanh Quỳ cũng có một con.

Du Thanh Quỳ mở đóng gói ra, cẩn thận đặt con búp bê vẫn đang ở trần lên bàn,lqd, sau đó cẩn thận mặc quần áo cho búp bê, đội tóc giả, cuối cùng Du Thanh Quỳ lại đặt con búp bê này bên cạnh con cô tự mua kia. Du Thanh Quỳ để hai con búp bê cùng đưa tay làm thành hình cái kéo đưa lên.

Hai con búp bê sinh đôi đang đứng tựa đầu vào nhau.

“Ừ, từ hôm nay em chính là bé 21 nha.”

Du Thanh Quỳ đứng trước tủ kính nhìn thứ tự búp bê trong nhóm, sau đó cô lại ôm hết búp bê để lên bàn, cô mở một ngăn tủ bên dưới, đây là tủ để quần áo của búp bê. Bên trong treo rất nhiều quần áo với phong cách khác nhau, đều là Du Thanh Quỳ tự tay làm.

Du Thanh Quỳ chọn rồi lại chọn, cuối cùng cô chọn ra một ít quần áo, mặc lại đồ mới cho toàn bộ búp bê.

“Tách, tách.” Du Thanh Quỳ chụp hình cho búp bê với những cách tạo dáng khác nhau, rồi cô lại mở máy tính chỉnh sửa.

Trong máy tính của cô có đến mấy tệp đều là ảnh chụp của búp bê. Từ lúc cô mới bắt đầu nhảy vào giới Bjd thì dưỡng thành thói quen, cứ một thời gian cô lại chụp hình cho búp bê. Từ khi cô chuyển đến Lục Trung thì chưa có thời gian để chụp ảnh cho búp bê.

Du Thanh Quỳ nghĩ nghĩ, cuối cùng cô chọn mấy tấm đăng lên weibo.

Gì cơ!

Hắc Diệu đại đại đăng bài trên weibo rồi. Gần đây Hắc Diệu đại đại rất hay đăng bài trên weibo.

Hắc Diệu đại đại đăng lên weibo là bức tranh bầu trời đêm bằng màu nước, khắp bầu trời phủ kín những ngôi sao. Phía chân trời mang theo một chút ánh tím, màu xanh của bầu trời giao hòa cùng với màu tím, hình thành một cảnh đẹp lãng mạn duy mỹ.

“Oa, đẹp quá đi. Không hổ là Hắc Diệu đại đại.”

Bài viết được đăng trên weibo từ năm phút trước, phía dưới có rất nhiều bình luận.

Du Thanh Quỳ vừa vào phần bình luận thì thấy bài viết đã bị xóa bỏ rồi. Du Thanh Quỳ ‘A’ một tiếng,lqd, sao gần đây Hắc Diệu đại đại thích đăng lên weibo rồi lại lập tức xóa bỏ thế?

Trong lòng Du Thanh Quỳ vừa buồn bực, vừa nhanh chóng đi tới trang cá nhân mới. Sau đó cô nhanh chóng lướt đến một trong những bài đăng ít ỏi gần đây của Hắc Diệu. Vẫn là bức tranh bầu trời đêm kia, nhưng lần này lại có thêm một câu nói:

“Cùng nhau ngắm những vì sao.”

Bên dưới bài đăng bắt đầu có những bình luận.

Chị dâu Diệu tương lai: Diệu Diệu nhà tôi nhớ đến tôi.

Đại thần giả: Lầu trên bị bệnh không nhẹ.

Quả bóng cao su nhảy nhảy: xem ra thật sự là chú Diệu đang yêu đương.

Đậu xanh không mí mắt: Lần trước là ai trong chúng ta đoán chú Diệu hơn 40 tuổi vậy? này này này, chú ơi. Người cũng không thể đi ra ngoài nha.

Tiểu Hoắc Tuyền bị mẹ ruột ngược đến phát khóc: lấy kinh nghiệm của tôi thì đang trong thời kì theo đuổi.

Hôm nay bé gái gặp được trai đẹp: đột nhiên lại cảm thấy thật là lãng mạn là thế nào nhỉ?....  Weibo hẹn gặp mặt sao?

Du Thanh Quỳ nhìn những bình luận của mọi người, sau đó mới trả lời:

Tiểu Mê Quỳ của Hắc Diệu đại đại: sinh thời muốn được cùng ngắm sao với Hắc Diệu đại đại!!!!

Bình luận của cô nhanh chóng được trả lời.

Hắc Diệu: Được.

Du Thanh Quỳ dùng sức chớp mắt, rồi lại thong thả chớp mắt. Cô.... Cô có nhìn nhầm không?

Đậu xanh không mí mắt: Xin phỏng vấn Tiểu Mê Quỳ, lần thứ ba nhận được bình luận trả lời có cảm giác gì.

Phương Tông Khác: Hấp dẫn.

Chị dâu diệu tương lai: Diệu Diệu! Sao người lại bỏ qua tôi mà hẹn ước với người khác.

Du Thanh Quỳ sững sờ một hồi, cô muốn trả lời lại Hắc Diệu. Nhưng cô nghĩ đến nửa đêm cũng không biết phải trả lời cái gì mới tốt, vậy là phương án tốt nhất là trước khi ngủ cô cũng nhắn lại như bình thường: Hắc Diệu đại đại ngủ ngon.

Đợi thật lâu cũng chỉ để chờ xem trên bài đăng của một người có thay đổi gì không thì cũng có chút buồn cười. Cô không còn việc gì khác sao?

Buổi tối ngày thứ hai, Du Thanh Quỳ phát hiện Hắc Diệu lại đăng weibo rồi. Lần này không có kèm theo câu nói nào cả, chỉ có một bản vẽ, trên đó vẽ mấy em búp bê Bjd.

Ách....

Du Thanh Quỳ trợn tròn hai mắt, đây không phải ảnh chụp cô mới đăng lên weibo ngày hôm qua sao. Hắc Diệu đại đại lại vẽ lại ảnh chụp của cô.

Quan trọng là, Hắc Diệu đại đại còn khen ảnh chụp của cô. Vì vậy có rất nhiều fan của Hắc Diệu cũng tìm đến trang chủ của Du Thanh Quỳ.

Lại thêm một lần bàn bạc ồn ào, tất cả mọi người đều đưa ra những suy đoán kì kì lạ lạ.

Du Thanh Quỳ ‘vụt’ một cái đứng lên, cô không kịp nhìn những bình luận này. Cô nhanh chân chạy ra ngoài, một mạch chạy thẳng đến cửa hàng ảnh gần nhất, cô muốn đem rửa bức ảnh Hắc Diệu đại đại vẽ này, phóng đại lên, sau đó treo lên đầu giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.