Đông Phương Thần Thám

Chương 250: Hồn về cầu lam



Chính giữa thành phố HK có một con sông, gọi là sông Nghênh Xuân. Ở trên sông tổng cộng có ba cây cầu, trong đó một cây tên là cầu Thăng Bằng, là một cây cầu đi bộ, được thiết kế thành hình gợn sóng, bởi vì đèn nê ông thường xuyên chiếu ra màu xanh lam vào ban đêm, cho nên dân địa phương gọi nó là cầu Lam! Bởi vì tên cầu thú vị và có ngụ ý đặc biệt nên cây cầu kia được những người dân địa phương coi như một địa điểm đến ấm áp lãng mạn, sau đó đương nhiên trở thành cây cầu tình nhân.

Đêm đen dài đằng đẵng qua đi, sau khi mặt trời mọc không lâu, một bác công nhân vệ sinh cần cù chăm chỉ lập tức rời khỏi giường, bác kéo theo dụng cụ sạch sẽ, bắt đầu quét dọn rác và bụi đất trên đường phố từ rất sớm. Trong đô thị bây giờ, ý thức của mọi người đã cao hơn trước kia rất nhiều. Chẳng hạn như rất nhiều rác bẩn và hôi thối không bị ném lung tung, một là mang đi hai là ném vào trong thùng rác, cho nên công việc của bác gái so với trước kia dễ dàng hơn chút ít, chủ yếu là bác quét sạch bụi đất, lá cây ở ven đường và cả vài kiểu rác thể rắn nữa.

Động tác của bác gái rất nhanh, bác nhất định phải quét sạch con đường lớn trước khi giờ cao điểm tới. Nếu không, người xe đông đúc, đối với bác không an toàn, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng tới giao thông. Bác cố gắng quét dọn, cuối cùng cũng vệ sinh sạch sẽ khu vực do mình phụ trách. Chẳng qua công việc của bác vẫn chưa hoàn thành, bác cần phải đi dọc theo đường mãi cho tới trước cầu Lam để lấy những cái chai có thể tái chế ở trong thùng rác. Những đồ vật như chai lon đều có thể tái sử dụng, coi như góp sức một phần cho sự nghiệp bảo vệ môi trường.

Mắt thấy công việc hôm nay nên kết thúc, cuối cùng bác gái đi lên tới trước cầu Lam, đầu cầu và đuôi cầu đều có một thùng rác. Đầu tiên bác kiểm tra cái ở đầu cầu, bên trong tương đối trống trải, đồ vật rất ít, cũng không có gì để tái chế, thế là bác lập tức đi đến đuôi cầu. Khi bác gái nhìn thấy thùng rác ở đuôi cầu, lập tức cảm thấy rất không thích hợp, chỗ đầu cầu vừa nãy rất sạch sẽ, nhưng sao tới nơi này có nhiều rác như vậy? Bác chỉ thấy ở bên cạnh thùng rác, có một đống đồ vật màu đen, khiến bác sầu vì xe đẩy nhỏ chắc chắn là không chở được. Bác đi tới, dùng cái chổi trên tay khẽ chọc, phát hiện đồ vật rất nặng, không di chuyển được, bác đành phải tiến lên, tự tay mở ra túi ny lon lớn màu đen kia. Hình ảnh tiếp theo làm bác gái bị dọa tới mức lòng bàn chân mềm nhũn, suýt nữa hôn mê bất tỉnh.

Trong chớp mắt, chiếc túi lớn màu đen được mở, một cái đầu người lộ ra, hai mắt nhắm nghiền, không còn khả năng sống. Không ngờ ở trong đó lại chứa một người, bác gái vịn chặt thùng rác mới miễn cưỡng không để mình bị ngã sấp xuống. Bác ý thức được chuyện này rất nghiêm trọng, lập tức dùng bàn tay run rẩy bấm điện thoại báo cảnh sát.

Trần Thiên Vũ trấn giữ HK, rất nhanh đã nhận được báo cáo của cảnh sát, nói là phát hiện một xác chết nam ở phía trên cầu Lam. Trên người nạn nhân không có giấy chứng nhận thân phận gì cả, nhưng có người dân vây xem đã từng thấy người này trong tin tức ở trên tivi, hình như là Phó Cục trưởng Quý Trác của Cục Giáo dục. Về sau, cảnh sát tìm được ảnh của ông ta để tiến hành so sánh, còn báo cho đơn vị lãnh đạo tới chứng nhận, quả nhiên là Quý Trác, không sai vào đâu được. Nhân viên cảnh sát hiện trường biết được người này có liên quan tới vụ án Thần Chết, thế là lập tức báo cho văn phòng thám tử Bắc Đình.

Trần Thiên Vũ hơi ngạc nhiên, ông phái Lý Nhất Đình và Lưu Tử Thần ngừng nhiệm vụ bảo vệ cư xá để đi tìm Thẩm Minh Nguyệt, chính là cảm thấy phòng vệ của nơi này đã vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa cảnh sát cũng gia tăng cường độ kiểm soát ở chung quanh. Nhưng không như mong muốn, lại là một mạng người, việc này khiến Trần Thiên Vũ rất kinh hoảng. Đối với cái gọi là lời tiên đoán của Thần Chết, Quý Trác có ở trong đó, thế mà cũng khó thoát khỏi “số mệnh”. Trần Thiên Vũ lập tức điều động Hứa Kinh Nam tự mình đi tới hiện trường mang thi thể của Quý Trác về để tiến hành kiểm tra.

Hứa Kinh Nam tới hiện trường sớm nhất, cũng tiến hành tìm kiếm ở gần đuôi cầu Lam nhưng không phát hiện bất kỳ manh mối gì, vì vậy còn tiến hành kiểm tra sơ bộ cơ thể Quý Trác ở hiện trường. Điều khiến anh thấy ngạc nhiên chính là Quý Trác không phải bị ngoại lực ảnh hưởng giống như những người chết trước đó, cả người ông ta vẫn lành lặn, không một vết thương, cũng không có dấu hiệu chảy máu, nguyên nhân cái chết của ông ta vô cùng đơn giản, là trúng độc bỏ mình!

Vì xác nhận kết quả chính xác hơn, anh mang thi thể về, tiếp tục tiến hành giải phẫu và xét nghiệm. Trải qua vài giờ kiểm tra khẩn cấp, cuối cùng Hứa Kinh Nam tìm được nguyên nhân khiến Quý Trác trúng độc, chính là trúng độc xyanua. Nhưng ngoài ra, Quý Trác đồng thời còn hít vào lượng lớn CO, cũng làm cho ông ta trúng độc. Nói cách khác, Quý Trác trúng hai loại độc cùng một lúc, mà hai loại này đều có thể gây ra tử vong.

Trần Thiên Vũ không hiểu chút nào, nguyên nhân cái chết của Quý Trác khiến ông cảm thấy rất khó tin, bởi vì đây là vụ án duy nhất không xảy ra tự nhiên, mà là mưu sát thuần túy, không hề bị che giấu chút nào. Từ trên thi thể của Quý Trác, có thể rõ ràng nói cho cảnh sát rằng ông ta bị người mưu hại, mà còn kỳ lạ là, bất kỳ tình huống nào cũng đủ để hung thủ đạt được mục đích, nhưng vì sao phải tiến hành đồng bộ như vậy, việc này chẳng phải là vẽ vời thêm chuyện sao?

Nghe tin Quý Trác chết, Tiểu Quả Viên biết mình phạm vào sai lầm lớn. Cậu bé để mục tiêu rời khỏi tầm mắt của mình, cuối cùng dẫn tới cái chết của mục tiêu, chuyện này đối với người theo dõi mà nói chính là tối kỵ. Mặc dù cậu bé không dám đối mặt, nhưng cũng biết rõ không nên trốn tránh, cho nên chủ động trở về chi nhánh Bắc Đình, đối mặt với Trần Thiên Vũ.

Đương nhiên, Trần Thiên Vũ cũng đang định tìm cậu bé, bởi vì rõ ràng Quý Trác đã chết một đoạn thời gian, nhưng Tiểu Quả Viên chưa từng báo cáo rằng mình đã mất dấu Quý Trác, bất kể như thế nào đi nữa, cậu bé đều không thể trốn tránh trách nhiệm, cho nên Trần Thiên Vũ hết sức tức giận, âm trầm hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người cháu giám sát đã chết rồi mà chính cháu còn biết sau cảnh sát!”

Tiểu Quả Viên rũ đầu xuống, vô cùng hối hận, cảm xúc cũng rất thấp: “Thật xin lỗi, chú tư, cháu, cháu đã không trông chừng Quý Trác thật tốt.”

“Đương nhiên chú biết chuyện này, chú hỏi cháu là vì sao không trông chừng? Còn nữa, cháu có phát hiện tình huống khác thường gì hay không?” Trần Thiên Vũ khá là tức giận, nhưng vẫn hết sức áp chế tính tình của mình.

Lòng tự tin của Tiểu Quả Viên bị đả kích cực lớn, cậu bé bị dọa đến có chút hoảng. Cậu bé chỉ nói là bởi vì mình lơ là cảnh giác, đi dạo trong cư xá, chờ sau khi cậu bé trở về nhà họ Quý thì mới phát hiện Quý Trác không còn nữa, lúc đầu cậu bé muốn đi tìm, nhưng Quý Tinh lại không cho đi, nói cha đi đơn vị có việc gấp, lát nữa sẽ trở lại. Kết quả, Quý Trác mãi vẫn không trở về, mà Tiểu Quả Viên cũng không quá coi trọng việc này, chờ tới khi cậu bé cảm thấy bất thường thì cũng đã nhận được tin dữ.

Nghe xong, Trần Thiên Vũ càng tức giận hơn, nếu như bởi vì tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm không đủ thì không nói làm gì, kết quả lại là Tiểu Quả Viên lơ là nhiệm vụ. Cậu bé lười biếng trong lúc làm việc, hơn nữa về mặt tư tưởng, cậu bé không coi trọng nhiệm vụ giám thị này, mới đưa đến hậu quả nghiêm trọng nhất. Chẳng qua, ông vẫn là nể mặt Tiểu Quả Viên còn nhỏ đồng thời chủ động thừa nhận sai lầm, tạm thời không muốn truy xét, để cậu bé đi về trước suy nghĩ thật kĩ, xem có quên mất chi tiết gì hay không.

Cùng lúc đó, cảnh sát đã báo cho người nhà của Quý Trác, cũng là con gái Quý Tinh của ông ta, cũng là người còn sót lại duy nhất của nhà họ Quý, bảo cô ta trực tiếp tới chi nhánh Bắc Đình phối hợp điều tra. Sau khi Quý Tinh tới, không đợi Trần Thiên Vũ mở miệng, cô ta đã sớm chuẩn bị xong lời giải thích, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, đó chính là hung thủ giết hại Quý Trác, nhất định chính là tình nhân Đinh Giai Nghi!

Xem ra, nhà họ Quý đã sớm biết về sự tồn tại của Đinh Giai Nghi, hai bên cha mẹ Quý Trác và Hầu Hồng cũng biết rõ và áp chế xuống, không muốn để Hầu Hồng và nhất là Quý Tinh biết được, sợ ảnh hưởng tới không khí gia đình. Vài năm nay, Quý Trác đều âm thầm hẹn hò với Đinh Giai Nghi, bên ngoài chưa bao giờ để cho người ta gặp phải, càng sẽ không để Hầu Hồng có cơ hội tiếp cận Đinh Giai Nghi. Nhưng ông ta không biết là Hầu Hồng vốn thông minh nên đã phát hiện ra điều khác thường qua vài dấu vết để lại, cũng nghe tin từ cha mẹ, biết được quá khứ của Quý Trác.

Nhưng Hầu Hồng không vạch trần việc này, dù sao chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài. Ngoài ra, tình cảm của bà ấy và chồng mình vô cùng rõ ràng, chẳng qua là chuồn chuồn lướt nước, tôn trọng nhau như khách mà thôi. Chỉ cần Quý Trác không làm ra chuyện quá giới hạn, Hầu Hồng lại không muốn tin đồn gây huyên náo, mang đến ảnh hưởng tiêu cực cho gia đình, cha mẹ và con gái của mình. Cho nên, Hầu Hồng vẫn lựa chọn thái độ giữ khư khư, không lo ngại gì. Bà ấy cũng không lo lắng Quý Trác dám ly hôn với mình để ở chung với bồ nhí. Làm như vậy thì đối với sự nghiệp, thanh danh và tất cả thành quả đạt được của Quý Trác sẽ gặp phải đả kích mang tính chất huỷ diệt. Cho nên ý của Hầu Hồng chính là chỉ cần gia đình toàn vẹn, chỉ cần bà vẫn là nữ chủ nhân của cái nhà này thì bà sẽ cố gắng nhân nhượng cho yên chuyện. 

Nhưng là phụ nữ, là một người con gái vẫn tính là đơn thuần vừa mới tiến vào xã hội không bao lâu, ý nghĩ của Quý Tinh hoàn toàn khác biệt. Cô ta rất có tinh thần trọng nghĩa, sau khi cô ta biết được việc riêng sau lưng cha mình, lập tức vô cùng bất mãn, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến quan hệ giữa cô ta và Quý Trác sinh ra rạn nứt.

Quý Tinh không thể chịu đựng sự phản bội của cha, càng không thể chịu đựng việc mẹ bị uất ức, cho nên dù chưa được Hầu Hồng cho phép, cô ta vẫn tự mình tiến hành điều tra những chuyện hết sức riêng tư của cha. Đầu tiên, cô ta phát hiện Quý Trác và Đinh Giai Nghi không phải mới cấu kết gần đây, mà là đã sớm quen biết. Sớm đến trước khi mình ra đời, cũng chính là thanh mai trúc mã mà mọi người thường nói, sau đó vì một vài nguyên nhân mà bị buộc phải xa nhau. Chuyện này chính Quý Tinh cũng đồng tình với cha, nhưng cô ta cho rằng nếu cha đã kết hôn với mẹ thì không nên có bất kỳ liên hệ gì với người yêu cũ, chứ đừng nói là tới tìm tình nhân như vậy. Chuyện này đối với hình tượng người cha và thân phận của Quý Trác đều là đả kích nặng nề, cho nên cô ta không thể chấp nhận. Sau đó, dù muốn ngừng mà không được, Quý Tinh tiến hành điều tra mọi thứ về Đinh Giai Nghi, cô ta muốn hiểu rõ tình hình của người phụ nữ này, từ đó tìm ra biện pháp để khuyên cha quay đầu lại, cũng có thể là tìm tòi chứng cứ, biết đâu sau này có thể giúp mẹ bù đắp tổn thất.

Theo Quý Tinh đi sâu vào điều tra liên tục, cô ta phát hiện Đinh Giai Nghi không hề đơn thuần như biểu hiện khi ở bên cạnh cha, mà là tác phong rất có vấn đề. Thời gian Đinh Giai Nghi và Quý Trác ở riêng cùng một chỗ vô cùng có hạn, trong phần lớn thời gian, Đinh Giai Nghi đều sinh hoạt một mình, nhưng cũng sẽ không chịu nổi cô đơn. Quý Tinh tận mắt nhìn thấy ít nhất có hai người đàn ông khác có quan hệ thân mật không đứng đắn với Đinh Giai Nghi. Đồng thời dưới tình huống Quý Trác không biết chuyện, Đinh Giai Nghi thường sẽ ra vào một vài quán bar, hộp đêm các loại, mà những nơi thế này, Quý Trác tuyệt đối không thể đi. Cho nên, Quý Tinh cho rằng, trên thực tế Đinh Giai Nghi là một người phụ nữ dâm loàn, cha đã bị hình tượng giả dối của ta và hoài niệm của quá khứ lừa gạt.

Đánh giá của Quý Tinh và Quý Trác có thể nói là một trời một vực, Trần Thiên Vũ cảm thấy hơi khó tin, không nói tới Quý Trác từng trải nhiều, không nên bị che đậy như vậy. Hơn nữa Đinh Giai Nghi tốt xấu gì cũng là tình đầu thanh mai trúc mã, chứ không giống với cô gái nửa đường gặp mặt, tình cảm lúc trước của bọn họ rất không có khả năng bị vấy bẩn. Huống chi Quý Trác vẫn đối xử với Đinh Giai Nghi rất tốt, dường như hai người không có mâu thuẫn gì lớn.

Trần Thiên Vũ cảm giác được, Quý Tinh nói như vậy, ngoại trừ bên ngoài nhìn thấy Đinh Giai Nghi có chút hành động thân mật với người đàn ông khác ra, chắc chắn còn có nguyên nhân khác: “Quý Tinh, tôi biết đối với cô mà nói, bây giờ rất khó khăn, nhưng chúng tôi cũng không thể dựa vào lời nói của cô để lập tức kết luận ai là hung thủ được. Nếu như cô nói Đinh Giai Nghi có hiềm nghi thì nhất định phải nói cho tôi, rốt cuộc còn có nguyên nhân khác hay không?”

Nghe thấy vấn đề như vậy, Quý tinh vốn có cách nhìn sâu tận xương tủy đối với Đinh Giai Nghi lại do dự, dáng vẻ khó xử của cô ta, dường như đúng là có khó khăn khó nói.

“Nếu như không có chứng cứ đặc biệt, vậy làm một người phụ nữ độc thân, mặc kệ là có hành động thân mật với người đàn ông khác, hay là đi quán bar quán hộp đêm thì đều là thói quen của mỗi cá nhân. Cho dù đó là chuyện không tốt, nhưng cũng không thể coi đó là sai lầm, càng không thể coi đó là động cơ gây án để suy đoán vô căn cứ, cô hiểu ý tôi chứ?” Trần Thiên Vũ tiếp tục thuyết phục.

“Vậy được rồi, trên thực tế, tôi nói tác phong của cô ta có vấn đề là bởi vì tôi biết một chuyện.” Quý Tinh dừng một chút, quyết định nói ra: “Anh biết Đồng Minh Hải chứ? Đinh Giai Nghi có tư tình với Đồng Minh Hải, tôi từng tận mắt nhìn thấy!”

Việc này thực sự được cho là một bí mật kinh người. Đồng Minh Hải đang vì thời gian đi học của con gái Dương Dương mà nhờ vả Quý Trác, thế mà còn dám mờ ám với tình nhân của ông ta. Chuyện này khiến Trần Thiên Vũ cảm thấy sự việc lập tức càng khó bề phân biệt hơn. Đồng Minh Hải, Quý Trác, còn có Liễu Xương Thụ, quan hệ phức tạp rắc rối của bọn họ có thể nói là lần lượt từng món, vòng vòng đan xen. Bây giờ điểm giống nhau duy nhất là tất cả bọn họ đều đã không còn trên nhân gian nữa.

Sự việc phát triển khiến Trần Thiên Vũ không khỏi lâm vào khốn đốn, chẳng lẽ mình đã phán đoán sai sao?

Ông đứng dậy, đi đi lại lại trong phòng, những người chết kia, những nhân chứng kia, còn có những manh mối kia, toàn bộ đang va chạm không ngừng ở trong đầu, đan lại thành một khối. Bỗng nhiên, Trần Thiên Vũ nghĩ đến một tình huống mà ông chưa bao giờ suy nghĩ tới, chẳng lẽ mọi chuyện vốn là vì hai người Đồng Minh Hải và Đinh Giai Nghi có gian tình mà cùng nhau thiết kế âm mưu? Chỉ có điều, giữa đường xuất hiện tình huống chuyện ngoài ý muốn, Đồng Minh Hải trù tính sai sót, ngược lại nộp mạng của mình trước. Chính vì vậy, Đinh Giai Nghi đau xót lập tức triển khai trả thù hàng loạt, từ đó thực hiện hàng loạt vụ mưu sát sau này.

Trần Thiên Vũ hiểu rõ, ý nghĩ này là dựa vào bằng chứng của Quý Tinh mà hình thành, điều kiện tiên quyết vẫn là phải chứng minh những lời cô ta nói là thật, cũng chính là Đinh Giai Nghi đúng là có tư tình với Đồng Minh Hải. Nhưng dù vậy, ông vẫn không tìm ra mối ân oán gì giữa bọn họ và Nhị Nhật, Liễu Xương Thụ, sự việc vẫn khó biết rõ đầu đuôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.