Đông Xưởng Truyền Kì

Chương 56: 56: Tiếp Tục Vụ Án





"Sau khi quay về Ngụy Phủ thì Chu Đế liền ban chỉ đốc thúc Ngụy Phong tiếp tục hoàn thành vụ án.

Lần đi này,Ngụy Phong lại thêm có 1 người ở bên.

-Nàng lần này đi cùng ta thì ta nghĩ nàng nên ở lại Triệu Quốc thăm nhạc phụ đại nhân.

-Không được,chàng định bỏ ta lại để đi tới Vân Quốc tìm thú vui hưởng lạc đúng không ?
Ngụy Phong vẻ mặt hoảng hốt luống cuống giải thích.

-Ta là người làm việc công sao lại tìm những thú vui như vậy được.

Triệu Vân Mộng khoing nghe nhất quyết muốn đi cùng Ngụy Phong.

Ngụy Tướng 1 bên nhìn thấy như vậy thì cũng rất vui vì bên cạnh Ngụy Phong đã có người chăm lo cuộc sống cho hắn.

-Được rồi,Phong nhi đưa cả Vân Mộng đi cùng đi.

Hai người mới thành thân không lâu nên ở cạnh nhau nhiều hơn.

-Phong nhi đã hiểu thưa phụ thân.

Tối đến,Triệu Vân Mộng chủ động khiến Ngụy Phong nằm xuống giường.


-Nàng đây là muốn làm gì ? Ngày mai chúng ta còn phải xuất phát nữa.

-Ta làm gì ư ? Phải khiêna cho chàng hết sức mới được.

Ngụy Phong đỏ mặt.

Ngày hôm sau gia nhân trong nhà đến gọi 2 người dậy.

-Ngụy Phong chàng còn không dậy là ta lãnh quân đi trước đấy nha.

Ngụy Phong lúc này vẫn còn hơi mơ ngủ.

Thấy trời đã sáng hắn liền tức tốc mặc quần áo chỉnh tề còn Triệu Vân Mộng thì đã đến gia viên ăn sáng trước đó.

Ngụy Phong chạy tới thở dốc khiến cho Ngụy Tướng ngồi ăn ở đó nóng giận.

-Con biết mặt trời đã lên từ lúc mấy giờ không hả ? Ngủ say đến nỗi mà Vân Mộng gọi con mà con không biết thế này đừng nói là chiến trường ngay cả trong quân đội cungc không được đâu.

-Là do,là do hôm qua con hơi quá sức khiến như vậy.

-Con còn trách sao ?
Ngụy Phong đúng là đáng thương đã dậy muộn rồi còn khiến cho Ngụy Tướng nổi dậy ngồi giáo huấn cho 1 trận ra trò.

-Cha đừng trách phu quân con nữa.

-Con thấy chữa ? Sau này con mà không đối xử không tốt với Vân Mộng thì con không còn mang họ Ngụy nữa.

-Vâng phụ thân.

Đến lúc xuất phát,lần này Chu Đế phát động hơn 5 ngàn quân lính đi theo hộ tống còn có thuộc hạ từ Đông Xưởng của Ngụy Phong cũng đi cùng.

Lần hộ tống này quy mô hơn lần trước nhiều.

-Sao tự nhiên Chu Đế phát động nhiều quân lính thế nhỉ ?
-Chàng đừng suy nghĩ mấy việc này được không ? Nghĩ xem chuẩn bị điều tra vụ án lần này này.

Ngụy Phong nghĩ 1 lúc rồi nói.

-Thôi chết,quà của nhạc phụ đại nhân ta còn chưa chuẩn bị.

Triệu Vân Mộng liền tức giận nói.


-Cha đã giúp chúng ta chuẩn bị quà rồi,chàng đấy không tập trung vào vụ án như vậy thì lúc nào mới có thể giải quyết xong vụ này.

-Vụ án này có rất nhiều uẩn khúc hơn cả là rất nguy hiểm.

Ta cũng không muốn nàng dính vào vụ này.

-Nguy hiểm đến mức nào ?
Ngụy Phong liền kể lại diễn biến vụ án xảy ra ở Vân Phong Phủ cho Vân Mộng nghe.

-Chuyện này thật là rùng rợn quá.

-Thế lực có thể giết hết những người trong thành trong khoảng thời gian như vậy thì sợ rằng rất lớn.

Triệu Vân Mông nghe thấy vậy trong lòng có chút không an tâm.

Ngụy Phong cho dù có quân đội bảo vệ đi chăng nữa thì đối mặt gới đội quân này khó mà sống được.

-Chàng nhất định phải cẩn thận.

-Nàng yên tâm đi ta chắc chắn sẽ phá giải vụ án này.

Có thể được thăng chức nữa đấy.

Triệu Vương khi nhận được thư từ Long Vệ thì lập tức cho người tới tiếp đón đợi sẵn ở vùng biên giới.

Chuyến đi lần này khiến Ngụy Phong có chút áp lực.

Trước khi đi Chu Đế đã cho cậu xem 1 phong thư được gửi tới Hoàng cung,trong thư đối phương thể hiện sự uy hiếp đối với triều đình.

Chu Đế rất tức giận nên mới đốc thúc Ngụy Phong nhanh chóng phá án bên cạnh đó Chu Đế còn phái thêm các thế lực khác của Hoàng thất điều tra nhưng vẫn chưa có manh mối gì.


Phong thư này theo nét chữ viết và ngôn từ thì các học giả của Hoàng cung có thể đoán rằng tới từ vùng Mông Cổ nhưng vùng Mông Cổ sau khi thoả hiệp với Đại Minh đã ký hiệp ước trong vòng mấy chục năm sẽ không đi vào đất Trung Nguyên nửa bước.

Nếu vậy có thể các thế lực người từ Trung Nguyên ở trên đất Mông Cổ.

Khả năng này rất cao vì Chu Đế có quyền hành lớn thế nào đi nữa cũng không thể vươn ra tới Mông Cổ được.

-Lần này đi nếu gặp nguy hiểm nàng phải tìm nơi trốn luôn.

-Chàng khinh thường ta quá rồi dù gì ta cũng từng luyện võ đấy không đến nỗi vậy đâu.

-Luyện võ đi chăng nữa trước ngàn địch cũng khó chống lại.

Ngụy Phong biết rõ lần này đi sẽ không được suôn sẻ nữa vì vẫn đang địa phận của Đại Minh nên mới có thể an toàn như vậy.

Một khi đi vào địa phận của Triệu Quốc rất có thể bọn chúng không nể mặt Triệu Vương mà ra tay luôn khó tránh khỏi 1 trận đẫm máu.

Ngụy Phong không biết được rằng có cả Long vệ của Triệu Quốc đi cùng mình cả chặng đường.

Những người này ẩn nấp trong tối nhận lệnh bảo vệ Triệu Vân Mộng.

"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.