Đông Xưởng Truyền Kì

Chương 70: 70: Động Binh




"Triệu Vân Mộng sau khi nghe Ngụy Phong nói vậy thì liền đỏ mặt.

-Dẻo miệng,rốt cuộc có bao nhiêu nữ tử bị ngươi trêu trọc như vậy rồi.

-Ta chỉ nói những lời này với 1 mình nàng thôi.

Cả 2 ngươi bên nhau 1 lúc lấu rồi Triệu Vân Mộng liền từ biệt Ngụy Phong,dẫn quân về doanh trại.

Ngày hôm sau Ngụy Phong nhận được 1 tình báo khẩn cấp từ thị vệ thăm dò Việt Vương.

-Thưa đại nhân,tình báo nói rằng Việt Vương đã tập hợp quân binh tấn công đại hoàng tử ở 1 số thành trì rồi.

-Hắn lấy danh nghĩa của Vân Ngôn sao ?
-Đúng vậy thưa đại nhân.

Còn nữa,tình báo nói rằng người ngoại quốc hay lén lút gặp Vân Ngôn chính là thủ hạ của Việt Vương.

-Vậy chẳng hắn chính là người đứng sau mọi chuyện ở Vân Phong Phủ hay sao ?
-Tại hạ chưa thể đoán chắc được nhưng chắc chắn hắn có liên quan.

-Tăng cường thị vệ giám sát Việt Vương và Vân Hạo cho ta.

-Vâng.

Ngụy Phong biết trận chiến này chính là trận đánh cuối cũng khép lại chiến cảnh loạn lạc ở Vân Quốc.


Còn 3 vị kia theo như tình báo thì họ vẫn không có hành động gì ngoài luyện binh mã.

-Bái kiến vương gia.

-Vân Ngôn,hắn đâu rồi ?
-Bẩm vương gia,nhị hoàng tử đang ở khu rừng phía bắc.

-Cho người dẫn binh đưa hắn về đây,phải có hắn thì kế hoạch của chúng ta mới thành công.

-Vâng.

Việt Vương cho 1 vạn binh mã đến bao vây toàn bộ doanh trại của Vân Ngôn,cưỡng ép hắn tới Vương Phủ.

Vân Ngôn trong tay không còn bao nhiêu binh mã chỉ có thể đi cùng bọn chúng.

-Vân nhị hoàng tử,người tới đây mà không thăm ta nên ta đành chỉ còn cách đi mời người tới đây.

-To gan,ngươi chỉ là vương gia thấy nhị hoàng tử còn không ra cửa phủ tiếp đón.

-Tiếp đón ? Haha ngươi nghĩ chủ tử của ngươi còn là hoàng tử quyền lực đầy mình nữa sao.

Vân Ngôn chỉ biết cắn răng nhẫn nhục,hắn biết mình đã không còn cơ hội đăng cơ.

-Chỉ cần hoàng tử ra mặt nói quân đội ta là quân của người và tiếp tục khiêu chiến đain hoàng tử thì sau khi ta chiến thắng nhất định cho ngài 1 cuộc sống sung túc.

Vân Ngôn nắm chặt tay,hắn đang lưỡng lự.

Nếu làm con rối cho Việt Vương thì cả đời này của hắn coi như uổng công nhưng như vậy cuộc sống của hắn còn có chút khởi sắc.

Nếu không làm con rối cho hắn thì sớm muộn cũng bị hắn giết.

-Được ta đồng ý nhưng ta muốn lại toàn bộ gia của ta.

-Được thôi,không những cho người lấy lại toàn bộ gia sản mà ta còn cho người 1 phần gia sản của đại hoàng tử.

Sau khi Vân Ngôn đồng ý,Việt Vương đã dẫn quân tấn công các cứ điểm của Vân Hạo khiến cho Vân Hạo tổn thất nặng nề.

Liễu Minh cho người phản công lại nhưng chỉ chiếm ưu thế phần nhỏ.

Vì Vân Hạo không ra mặt nên chí khí của binh lính giảm đi nhiều.

-Đại nhân,đại hoàng tử nếu còn không ra mặt nữa thì chúng ta hoàn toàn bị bọn chúng đánh bại mất.

-Ta sẽ đi gặp ngài ấy ngay.

Liễu Minh tức tốc tới phủ của Vân Hạo.


Trong phủ,Vân Hạo vẫn đang uống rượu cùng các mỹ nhân trong Kinh thành.

Liễu Minh nhìn thấy vậy mà hết sức thất vọng.

Ban đầu hắn vì thấy Vân Hạo có chút tư chất đế vương hơn Vân Ngôn mà đi theo phò tá.

Không ngờ hắn lại bại hoại như vậy.

Đã đâm lao phải theo lao,bây giờ rút lui cũng không kịp nữa.

-Thưa hoàng tử,quân của Việt Vương đã đánh tới Tử Lôi quan rồi.

-Ta cho ngươi 2 vạn quân,mau đi tiêu diệt bọn chúng đi.

-Bẩm hoàng tử,Việt Vương nắm trong tay hơn 10 vạn quân,hắn đã mang 4 vạn quân đánh chúng ta rồi.

-Vậy thì mang 5 vạn quân đánh chặn chúng.

Vừa nói hắn vừa uống rượu.

Liễu Minh cực hì thất vọng.

-Thưa hoàng tử,chuyện này đã không còn lqf chuyện số lượng quân binh có thể giải quyết nữa rồi.

Sĩ khí quân ta bị tụt dốc cần có ngài lên tiếng lấy lại tinh thần.

-Việc này ông cũng có thể làm sao lại tới tìm ta.

-Tại hạ chỉ là 1 quân sư bên cạnh người không thể nào lấy lại được tinh thần quân sĩ.

Chỉ cần ngài lên tiếng ra trận thì chúng ta tất sẽ thắng.

Vân Hạo liền cau mày không vui.


Hắn cho tất cả những mỹ nhân bên cạnh mình ra ngoài.

-Liễu Minh,ngươi đang dạy ta làm việc sao ?
-Tại hạ không dám.

-Vậy thì cứ làm theo lời ta nói đi,ngươi đừng có quên mất thân phận của mình là ai đã ban cho.

Liễu Minh bất lực liền rời đi.

Hắn biết lần này chắc chắn sẽ thua nên đã tìm đường lui cho mình.

Thị vệ của Đông Xưởng sau khi thăm dò nắm bắt được tình hình liền báo lại cho Ngụy Phong.

Ngụy Phong biết Liễu Minh là người tài đang để chiêu mộ làm 1 cánh tay đắc lực của Vân Ngạo.

Hắn liền cho ra mệnh lệnh cho thị vệ ở đó.

Trong đêm,thi vệ Đông Xưởng liền đặt 1 bức thư vào phòng của Liễu Mình.

Nếu hắn là 1 người biết thời thế thì chắc chắn sẽ đồng ý còn không thì đúng là không đáng để chiêu mộ.

Liễu Minh sau khi đọc bức thư thì mặt liền đổi sắc.

"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.