Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 140: Phá Môn Trì Thược




Sau khi con quái ngư kia bị thương, vết thương trong miệng cùng cái đuôi cụt liền toát ra khói đen cuồn cuộn, không bắn r.a chút máu tươi nào.

Chi tiết này làm cho hai vị trưởng lão Đào Hoa giáo cùng sáu đại yêu vương vô cùng kinh ngạc.

Phải biết cho dù trong cơ thể bọn họ cũng chảy xuôi máu tươi, vẫn chưa thể hóa đi thể xác phàm tục.

Chỉ sau khi tu thành Kim đan mới có khả năng luyện hóa máu thịt toàn thân thành một loại khác.

Nhưng con quái ngư này mới bước chân vào cảnh giới luyện khí, ngoại trừ thân thể khổng lồ cũng không có chỗ nào đặc biệt, điều này sao có thể khiến cho hạng đã thành tinh như bọn họ không kinh dị cho được?
Một trong sáu đại yêu vương Hoa Liễu Ma cảm thấy con quái ngư này thực sự rất kỳ dị, liền nổi lên ác ý liền giơ tay chỉ một cái, hơn mười đốm tinh quang lập tức trở lên kịch liệt, không ngừng di chuyển trên thân con quái ngư kia, mỗi lần di chuyển đều cắt một tảng lớn máu thịt, mảng máu thịt này liền biến thành khói đen cuồn cuộn, tựa như cả người đều kết cấu như vậy.

Hoa Liễu Ma ra tay hung ác, chưa để người khác kịp trở tay đã cắt con quái ngư này đến thương tích đầy mình, không còn dáng vẻ ba đầu, hóa thành một đám khói đen cuồn cuộn, ngay cả bảy đạo hắc khí cũng đều rụt trở về.
Bạch Mi Thần cùng Vạn Pháp Yêu Vương mặc dù có bản lĩnh vây khốn những hắc khí kia, thế nhưng trong lòng bọn họ vẫn hơi hơi do dự chưa toàn lực ra tay.

Chỉ có Đồ Ma Quân là muốn thử, Thất Sát Lang Yên do Huyền Âm Thất Sát Hồ Lô của hắn phóng ra đột nhiên tăng mạnh uy lực, khóa chặt luồng khói đen kia.

Con quái ngư thu hai lần, thấy không thu lại được đám khói đen thì bỗng nhiên hú lên quái dị, một luồng lực lượng cường đại quỷ dị từ trong thân thể nó phun ra ngoài chạy xuôi theo đám khói đen, đột nhiên luồng lực lượng này chấn động một cái, mạnh mẽ phá tan Thất Sát Lang Yên của Đồ Ma Quân, nhanh như chớp thu đám khói đen về.
Cũng may Thất Sát Lang Yên này của Đồ Ma Quân không phải thứ gì thực chất, bản thể chỉ là một luồng pháp khí như sương khói, tuy là bị đánh tan thế nhưng hắn phun ra một ngụm chân khí, Thất Sát Lang Yên lại một lần nữa ngưng tụ làm một, bị hắn thu về trong Huyền Âm Thất Sát Hồ Lô.
Lúc này ngay cả Điêu trưởng lão của Đào Hoa giáo cũng thu lại Tiễn Vĩ Song Hồng của mình, chỉ có Hoa Liễu Ma là chẳng quan tâm mấy, đem hơn mười đốm tinh quang quay ngược trở lại tấn công con quái ngư, thế nhưng sau khi con quái như kia bị chẻ thành vô số khói đen thì dần dần không còn thân thể thực chất, chỉ thừa lại một đoàn yêu khí giống như sương mù, cho dù hơn mười đốm tinh quang kia có đâm xuyên cắt chém như thế nào cũng chẳng thể mảy may thương tổn đến đoàn khói đen này.

Bạch Mi Thần nhìn một lúc, bỗng nhiên hai hàng lông mày nhíu lại, từ trên trán bay ra mười tám cây Bạch Mi Phi Châm liên hợp với tinh quang của Hoa Liễu Ma, cắm về phía một vị bí ẩn nào đó trong trung tâm đoàn khói đen kia.

Trong đám khói đen đó lại một lần phát ra tiếng kêu cổ quái:
“Giang ngang! Giang ngang!”
Con quái ngư kia giống như là chưa từng bị thương chút nào.

Thế nhưng ai cũng đều có thể thấy, trong đám khói đen kia Bạch Mi Phi Châm của Bạch Mi Thần đan xen qua lại với tinh quang của Hoa Liễu Ma đang kịch liệt chiến đấu với pháp lực nào đó.
Đoàn khói đen kia lăn lộn qua lại, muốn chiếm đoạt Bạch Mi Phi Châm của Bạch Mi Thần và tinh quang của Hoa Liễu Ma.

Thế nhưng cho dù là ở trong sáu đại yêu vương thì pháp lực của hai tên đại yêu quái này cũng có thể xưng là số một số hai, trong mười chín kẻ cướp nổi danh của thiên hạ thì hai người bọn hắn cũng đều được xếp vào năm vị trí đầu tiên, lợi hại hơn nhiều so với Vạn Pháp Yêu Vương, Hồn Thiên Yêu Vương.

Pháp khí bọn họ khổ tu suốt đời, sao có thể nói cướp là cướp?
Có hai người bọn họ ra tay, Vạn Pháp Yêu Vương cũng không chen chân vào nữa, thay vào đó thả ra món pháp khí vòng sáng năm màu của mình, chậm rãi rút ra từng luồng khói đen do con quái ngư kia biến thành.

Pháp khí của hắn cũng rất quỷ dị, chưa đến chớp mắt thời gian đã thu được một hai phần mười khói đen, vòng sáng năm màu co duỗi không ngừng, Vạn Pháp Yêu Vương đã quyết định thu toàn bộ khói đen do con quái ngư này biến thành.
Những người này đấu pháp, Trần Thất không nhúng tay vào được, thế nhưng Tử ngọc giản trong tay hắn lại không ngừng chấn động.

Nếu không phải Trần Thất đã tế luyện xong chín tầng cấm chế của ba mươi sáu miếng Tử ngọc giản này thì chỉ sợ chúng đã phá không bay đi, gia nhập vào trong đoàn khói đen kia.


Ảo cảnh trong ba mươi sáu miếng Tử ngọc giản này, ngoại trừ ba cái bị ba người Trần Thất, Hứa Lý, Ứng Ưng thu đi, còn lại đều ngưng tụ thành một thứ giống như mầm mống, khiến cho ba mươi sáu tấm Tử ngọc giản này đều hiện ra không gian rộng trăm mẫu.
Trần Thất một bên nỗ lực trấn áp ba mươi sáu cái Tử ngọc giản này, một bên âm thầm nghĩ ngợi: “Tử ngọc giản cùng con quái ngư này chỉ sợ là có chút liên quan với động phủ của thượng cổ tiên nhân, cũng không biết rốt cục sử dụng như thế nào.

Pháp lực của những lão quái vật này đều cao minh như vậy, ta sao còn có cơ hội thừa nước đục thả câu đây?”
Trần Thất vận chuyển Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm cùng với Nhãn thức Phật môn, kim quang phun ra nuốt vào trong hai mắt hắn, tầm mắt bắn r.a xa hai ba thước.

Hai mắt của hắn đã nhìn ra trong đoàn khói đen kia đang ấp ủ một thứ, tựa như một giây sau sẽ xuất hiện trên cõi đời này.

Chẳng qua bị hai đại ma vương Bạch Mi Thần và Hoa Liễu Ma trấn áp nên lúc này mới không thể hiện thế.
Trần Thất nhìn rất lâu, lúc này mới đột nhiên chấn động, thầm nghĩ: “Sao trong đoàn khói đen kia lại giống như có một cánh cửa nhỉ? Chẳng lẽ quái ngư này thật ra là do tòa động phủ của thượng cổ tiên nhân kia biến thành?”
Đến cả Trần thất cũng nhìn ra một chút manh mối, sáu đại yêu vương, Đồ Ma Quân, Lý trưởng lão cùng Điêu trưởng lão của Đào Hoa giáo tất nhiên cũng đều tự mình nhận ra, cánh cửa bên trong khói đen do con quái ngư kia biến thành đang tự thành hình.

Chỉ là bên trong cánh cửa này có pháp lực cực kỳ mạnh mẽ đang chống lại pháp khí của Bạch Mi Thần và Hoa Liễu Ma xâm nhập.
Hai hàng lông mày Bạch Mi Thần giương lên, bỗng nhiên lại bắn r.a mười tám cây Bạch Mi Phi Châm.

Hắn xuất thân kỳ dị, trời sinh đã có hai hàng lông mày trắng, vì vậy liền tu luyện hai hàng lông mày thành pháp thuật hộ thân, có thể bắn r.a mấy trăm cây Bạch Mi Phi Châm.

Pháp thuật của gã yêu vương này rất mạnh mẽ, đã nhìn ra ảo diệu bên trong đoàn khói đen này, mười tám cây Bạch Mi Phi Châm vừa phóng ra liền biến thành mười tám sợi chỉ bạc, hắn lay động thân thể hóa thành một đạo ánh sáng trắng bám vào bên trên mười tám cây Bạch Mi Phi Châm của mình, bỗng nhiên xuyên thẳng vào trong đoàn khói đen kia.
Cũng không biết Bạch Mi Thần sử dụng pháp lực gì, chỉ nghe xoẹt một tiếng như lụa mỏng bị xé mở, khí tức của Bạch Mi Thần liền biến mất không thấy đâu.


Hoa Liễu Ma có quan hệ tốt nhất với hắn khẽ nhíu lại chân mày, cũng thả ra hơn mười đốm tinh quang hợp nhất với yêu thân của mình thâm nhập vào đoàn khói đen kia.

Pháp lực của hắn kém Bạch Mi Thần một bậc, chỉ thấy hơn mười điểm tinh quang bay lượn ở trong đám khói đen, qua hơn nửa canh giờ thì tinh quang liên tục bị nghiền nát, thẳng đến điểm tinh quang thứ tám bị nổ tung, Hoa Liễu Ma mới giống như Bạch Mi Thần lọt vào một địa phương kỳ dị nào đó.
Có hai người Bạch Mi Thần cùng Hoa Liễu Ma dẫn đầu, tứ đại yêu vương còn lại cũng cùng nhau vận dụng pháp thuật muốn chui vào trong đó.

Toàn thân Vạn Pháp Yêu Vương đều hóa thành một đoàn mây màu vàng đen, thế nhưng loay hoay trong khói đen nửa canh giờ vẫn không thể vào được cửa.

Tu vi của Bạch Hạc Đồng Tử cùng Tiên Vượn lão tổ còn kém hơn hắn một chút, vì vậy tình trạng còn tệ hơn nữa, hai người chống đỡ được một lát thì mỗi người liền từ trong đoàn khói đen kia ngã bay ra ngoài, trên mặt đều là kinh hoảng, hiển nhiên là đã chịu khổ không ít, thế nhưng tuyệt nhiên không xông qua được cánh cửa đó.

Trái lại, Ngũ Thông Ma Quân cao giọng hét lớn, ngoài thân yên quang năm màu liên tục nổ tung, yêu khí toàn thân tỏa ra khí tức mạnh mẽ, cũng đột nhiên biến mất.
Đồ Ma Quân cùng hai vị trưởng lão Đào Hoa giáo vẫn chưa sốt ruột xông vào trong đó, bọn họ liếc nhìn lẫn nhau đều tự hiểu rõ tâm tư của đối phương.

Lý trưởng lão phóng ra Ngũ Độc Đào Hoa Trướng của mình bao bọc cả ba người, Đồ Ma Quân lại phóng ra Thất Sát Lang Yên, bỏ thêm một tầng uy lực cho đám mây hồng nhạt đang bao bọc bên ngoài do Ngũ Độc Đào Hoa Trướng biến thành.

Cuối cùng dưới sự tiên phong của Tiễn Vĩ Kinh Hồng của Điêu trưởng lão, xông vào cánh cửa trong trung tâm của đoàn khói đen kia.

Ba lão yêu quái này đến cả Mã Ngọc còn chẳng thèm để ý tới chứ đừng nói là đám người La Phù, Trần Thất, Vạn Kỳ.
Đồ Ma Quân cùng Lý trưởng lão và Điêu trưởng lão của Đào Hoa giáo hợp lực quả nhiên pháp lực tăng lên rất nhiều, chỉ trong chốc lát liền xông vào cánh cửa bên trong khói đen.

Nhìn thấy bọn họ cũng xông vào, Vạn Pháp Yêu Vương loay hoay nãy giờ vẫn chưa vào được liền hét lớn một tiếng, gọi Bạch Hạc Đồng Tử cùng Tiên Vượn lão tổ, ba người cũng hợp thành một nhóm, trong chốc lát cũng thành công xông qua cánh cửa.
Loại biến hóa này vô cùng kinh người, Trần Thất ở bên cạnh xem, trong lòng cũng đã có tính toán.


Hắn lại hơi chờ đợi trong chốc lát mới thấy được hai đạo kiếm quang bay lên, hai đạo kiếm quang này hợp nhất, thế mà so với tổ hợp ba người của Vạn Pháp Yêu Vương và Đồ Ma Quân còn ung dung thoải mái hơn, hiển nhiên trong kiếm pháp tu luyện có pháp môn kết hợp đặc thù, có thể trợ giúp tăng uy lực.
“Xem ra không phải hạng người luyện thành cương khí thì căn bản là không xông vào được, không biết biện pháp kia của ta có thể thành hay không? Nhưng mấy tên đại yêu quái, lão ma đầu phía trước nói không chừng đã đánh nhau đến quên cả trời đất, một sống một chết rồi, với tu vi này của ta không cần vội vàng xông vào làm gì, lại đợi thêm một lát rồi đi vào cũng không muộn.

Huống hồ...!ta cũng còn một chút việc phải làm.”
Trần Thất dõi mắt nhìn quanh, quả nhiên nhìn thấy những võ giả, tu sĩ và yêu quái hai bên bờ hồ Sấu không nhịn được nữa, mỗi người đều nhảy vào trong nước xông về phía đoàn khói đen kia.

Pháp lực của những người này không đủ liền liên thủ lẫn nhau, muốn tập hợp sức lực của mọi người đánh vỡ cánh cửa.

Trần Thất cũng không xen vào, chỉ lẻ loi đứng vững ở trên ngọn núi đơn độc, mắt nhìn một gã đầu mập tai to, không biết là dã thú gì trong núi, lại nhìn đám cá đã tu thành yêu khí trong nước bị pháp lực trong đám khói đen đánh bật trở về, lúc này mới giơ tay chỉ một cái, một tòa Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng Đại Trận bay ra thu gã yêu quái này vào.
Trần Thất ở bên cạnh nhặt tiện nghi, làm người qua đường, ngược lại có vẻ khá là ung dung thoải mái.

Nhưng yêu quái, võ giả, tu sĩ này đều xông vào cánh cửa bên trong khói đen cũng không có ai để ý tới hắn.

Trần Thất ở trên núi thỏa thích trấn áp những con hàng xui xẻo này, chờ sau khi Lưỡng Giới Thập Phương Kim Cương Thai Tàng Đại Trận của hắn trấn áp hơn năm mươi tên yêu quái và tu sĩ, uy lực của tòa đại trận này liền tăng vọt một tầng, đột phá đến tầng cấm chế pháp lực thứ mười sáu.
Trần Thất sử dụng môn tiểu thần thông này khá thuận tay, còn muốn tiếp tục chờ ở chỗ này thì bỗng nhiên đoàn khói đen kia co lại, cánh cửa bên trong cũng lúc ẩn lúc hiện giống như là đã sắp biến mất.

Hắn lúc này mới lấy ra một miếng trong số ba mươi sáu miếng Tử ngọc giản nâng tay ném ra, miếng Tử ngọc giản này liền hóa thành một đạo ánh sáng tím bắn thẳng vào cánh cửa trong đoàn khói đen kia.

Miếng Tử ngọc giản biến thành cầu vồng thuần tím mới lọt vào cánh cửa trong đoàn khói đen, con quái ngư biến thành khói đen kia đột nhiên tiêu tán, biến mất không thấy tăm hơi.
Trần Thất hừ nhẹ một cái, vận chuyển ý niệm chìm vào một miếng Tử ngọc giản khác, thử cảm ứng miếng Tử ngọc giản bay vào cánh cửa bên trong khói đen kia, quả nhiên miếng Tử ngọc giản kia vô cùng hưởng ứng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.