Đốt Thiên Tiên Đạo

Chương 181: Đã Làm Phải Làm Đến Cùng




Thượng cổ đạo thuật mà Trần Thất tu luyện đều có pháp lực hết sức hùng hồn mạnh mẽ, ví dụ như pháp lực ẩn giấu trong một hạt giống chân hỏa có thể sánh ngang với cấp bậc của một tu sĩ luyện khí các phái, bảy mươi hai hạt giống chân hỏa tương đương với bảy mươi hai gã tu sĩ luyện khí nhập khiếu.

Nhất là Hỏa Vũ Tiễn dữ dội vô cùng, một Hỏa Vũ Tiễn phát nổ không khác gì một tu sĩ luyện khí cảnh giới cảm ứng dốc toàn lực xuất thủ, bảy mươi hai Hỏa Vũ Tiễn này cùng lúc phát nổ, cho dù là Yêu Vương đã luyện thành vương khí cũng không dễ dàng chống đỡ được.

Pháp lực tu vi của ba đồng tử áo đen này thật ra cũng không cao lắm, chỉ là dựa vào một loại pháp môn kì dị nên dáng vẻ mới thoạt nhìn như không hề bình thường.

Bọn họ chưa trải qua được mấy trận chiến, chỉ dựa vào việc khống chế đám trùng nên mới gặp kẻ địch đánh đâu thắng đó, bởi vậy nuôi thành tính cách kiêu ngạo.

Lại đối đầu với kẻ địch mạnh, tưởng rằng chỉ bằng thành danh của Thiên Cổ giáo dọa cho kẻ khác không dám động thủ, nên mới huênh hoang tự đắc thu hồi lại pháp thuật đang đối địch.
Một chiêu dốc hết toàn lực này của Trần Thất, nào có dễ dàng như vậy?
Một tiếng nổ vang trời, ba gã đồng tử áo đen đều tan xương nát thịt, ngay cả ba bầy yêu trùng họ khống chế cũng bị Hỏa Vũ Tiễn nổ nát hơn nửa, số còn lại bị uy lực bảy mươi hai Hỏa Vũ Tiễn nổ chấn động ào ạt rơi xuống đất, hiển nhiên là bị thương rất nặng.
Trần Thất một chiêu đã đắc thủ, nhưng vẫn không dám lơ là buông lỏng, bởi hắn phát hiện, ba đồng tử áo đen đó tuy đã chết nhưng lại phát ra ba cỗ hơi thở hết sức mạnh mẽ.
Ánh sáng năm màu lúc nãy cản lại bảy mươi hai Hỏa Vũ Tiễn của Trần Thất bỗng nhiên bay ra, trong đạo ánh sáng này bao bọc quanh một con quái trùng giống như tằm mà lại không phải tằm, truyền ra một giọng nói rất dễ nghe nhưng ngữ điệu lại giận dữ mắng:
- Hay lắm tiểu tặc kia, vậy mà ngươi dám giết tiên đồng dưới trướng của ta, hủy đi linh cổ mà ta nuôi dưỡng, bản tiên nương đây sao có thể tha cho ngươi? Ba ngày sau ta sẽ đích thân đến lấy mạng ngươi, cứ đợi đấy.
Trần Thất bắt lấy pháp quyết, lại bay ra bảy mươi hai Hỏa Vũ Tiễn, đạo ánh sáng năm màu cũng không dừng lại tỏng chốc lát, đột nhiên lao vút lên trời cao, hóa thành cầu vồng năm màu bay qua như sao băng, ngay lập tức bay ra ngoài được trăm dặm.


Trần Thất mặc dù suy đoán mình biến ra chân thân hỏa nha cũng chưa chắc đuổi kịp, nhưng hắn cũng hơi do dự, buông tha cho đạo ánh sáng năm màu đó, lại quái dị cười một tiếng, quay mặt lại nhìn Loan Hề và Trư Cửu Cương.
Loan Hề gặp lại tên tiểu tặc này lần nữa, phát hiện Trần Thất và một thân đạo pháp của hắn đã không còn như trước, trong lòng không khỏi do dự một phen.

Lần này nàng đến Dương Châu vốn là vì Điêu Tuyết, Trần Thật chỉ là bổ sung thêm vào, đệ tử hai phái Diệt Tình Đạo và Vong Tình Đạo gặp nhau đều là cục diện ngươi sống ta chết.

Loan Hề nếu có thể giết Điêu Tuyết sẽ là lập công lớn trong môn phái, mà trong môn phái không kể ban thưởng là công pháp gì lợi hại, hay là một món pháp khí cực phẩm, hoăc là tiên đan thượng phẩm, đều sẽ giúp thông thoáng con đường tu hành của nàng rất nhiều.

Nếu Loan Hề thua trong trận chiến với Điêu Tuyết, cho dù giữ được tính mạng, trở về Diệt Tình Đạo tất nhiên cũng phải chịu rất nhiều trừng phạt, nói không chừng đến hi vọng tìm đến kim đan đại đạo cũng không còn nữa.
Tâm tư của Loan Hề cực kỳ phức tạp, ánh mắt nhìn đến Trần Thất đương nhiên cũng không tốt, mà Trư Cửu Cương ngược lại cười ha hả, chắp tay với Trần Thất nói:
- Tiểu tử nhà ngươi cũng có chít bản lĩnh đấy, trong thời gian ngắn như thế có thể tu thành đạp pháp như vậy.

Nhưng lão Trư ta đoán ngươi tu luyện đến cảnh giới trước mặt cũng đang gặp khó khăn.

Thượng cổ đạo thuật truyền xuống không chỉ có một mạch của Thiên Hà lão tổ, nhưng cùng với hai của ải ngưng sát luyện cương đều là lạch trời, chung quy vẫn không thể qua được…”
Trần Thất cười ha ha nói:
- Vậy thì đã sao? Dựa vào pháp lực của ta bây giờ, từ ngưng sát trở xuống đều không phải đối thủ, đại yêu luyện cương cũng không dễ tìm như vậy, muốn xưng vô địch thiên hạ tuy không thể, nhưng làm tán tu tiêu dao tự tại, cũng không ai có thể làm gì được ta.


Cho dù ngươi luyện cương khí cũng chưa chắc đã có thể phi độn nhanh bằng biến hóa hỏa nha của ta, ta đánh không lại ngươi, nhưng ngươi cũng không thể bắt được ta.
Trái lại Trư Cửu Cương cũng biết thủ đoạn biến hóa hỏa nha của Trần Thất, tên đại yêu này cười nói:
- Điều này cũng không hề sai!
Hắn lại nửa như có ý nửa vô tình liếc nhìn Loan Hề, không chút sơ hở mà cho Trần Thất một lần giao tình.

Trư Cửu cương lúc nãy nói, thực ra là có chút ý tốt, nhắc nhở Trần Thất tuy đạo pháp có thành tựu, nhưng trên đời này có rất nhiều người có thể khắc chế hắn, chớ nên quá kiêu ngạo.Trần Thất đã trả lời rõ ràng lại hắn, mình không có dã tâm tranh chấp với bất kỳ kẻ nào, cũng không muốn kết thù oán với ai, nhưng nếu thực sự có phiền toái tìm tới cửa, hắn cũng không e ngại gì.
Loan Hề cũng là người phản ứng nhanh nhạy, nghe được Trư Cửu Cương đối đáp với Trần Thất, sắc mặt dần chuyển sang lạnh như băng, gằn từng tiếng:
- Biến hóa hỏa nha của ngươi tuy có bản lĩnh chạy trốn rất tốt, nhưng chỉ cần ta luyện thành Cương khí, tu thành kiếm pháp chân truyền của sư môn, Ngự Kiếm Cửu Tiêu, muốn giết mấy con hỏa nha cũng không cần nói đến.
Trần Thất cười hì hì, cũng không nói nữa, biến hóa hỏa nha của hắn có thể bay một ngày hai ba vạn dặm, ngự kiếm phi hành bình thường cùng lắm có thể bay vạn dặm một ngày, nhưng kiếm quyết chân truyền của Diệt Tình đạo nào có bình thường? Huống chi nếu có một thanh phi kiếm cực tốt, còn có thể gia tăng không ít tốc độ ngự kiếm phi hành.

Loan Hề nếu có thể tu thành cương khí, biến hóa hỏa nha của Trần Thất đúng là chưa chắc đã có thể sánh bằng.
Mặc dù bản thân Trần Thất ngoại trừ biến hóa hoả nha còn có một món pháp khí có thể dịch chuyển Tử ngọc giản, nhưng Diệt Tình Đạo thân là đại phái đứng đầu một giới, sao có thể không có thủ đoạn khác?
Bây giờ Trần Thất không sợ hãi kiêng dè Loan Hề nữa, nhưng chờ đến lúc Loan Hề cô đọng sát khí tu thành Cương khí, hắn nhất định không phải đối thủ của Loan Hề.

Cho dù có Long Hổ Hỗn Thiên Đan giúp sức, Trần Thất cũng không nắm chắc được gì.


Dù sao tâm pháp Diệt Tình Đạo cũng là truyền thừa đỉnh cao một giới, cao minh hơn nhiều so với sở học của tứ đại yêu vương.
Thậm chí Loan Hề thiên tư bất phàm, nói không chừng sau này có thể bước ra một bước, luyện thành kim đan, đó chính là pháp lực cường hãn tung hoành thiên hạ.

Tên tiểu tặc này thầm nghĩ trong lòng: “Loan Hề nữ nhân chanh chua này, ngay trước mặt mà dám uy hiếp ta, bây giờ có nên giết nàng hay không, diệt trừ hậu họa?”
Ánh mắt Trần Thất lanh lẹ, đã quan sát thấy lúc Loan Hề và Trư Cửu Cương đấu pháp với ba đồng tử áo đen, dưới chân Trư Cửu Cương có một đám mây vàng, bên cạnh Loan Hề có chín đạo ánh sáng bạc bay múa, biết Loan Hề vẫn là ngưng sát như trước, còn Trư Cửu Cương đã bước vào cảnh giới luyện cương.
Chỉ là Trần Thất đem so Trư Cửu Cương với tứ đại yêu vương, cảm thấy gã Trư Cửu Cương vẫn hơi yếu, thậm chí còn yếu hơn Ngũ Thông Ma Quân kém cỏi nhất trong tứ đại yêu vương, so với Tiên Viên lão tổ và Bạch Hạc đồng tử lúc trước bỏ mạng ở động phủ của thượng cổ tiên nhân cũng kém hơn, mình toàn lực ra tay cũng chưa chắc đã có cơ hội chém chết được hai đại cao thủ này.
“Cho dù vì vậy mà đắc tội Diệt Tình đạo thì cũng đã sao? Chẳng lẽ ta không giết chúng, đợi cho nữ nhân chanh chua này tu luyện được bản lĩnh thật cao đến giết ta sao?”
Trần Thất hạ quyết tâm, đang định xuống tay, Loan Hề bỗng đổi giọng, yếu ớt cười một tiếng nói:
- Chỉ là muốn chờ ta luyện tới Cương khí, cũng phải mất năm sáu năm nữa, Thát huynh nói không chừng gặp được kỳ ngộ, sẽ bỏ xa Loan Hề ta mất thôi!
Tiểu nha đầu này vốn dĩ tuyệt sắc khuynh thành, nay lại từ sắc mặt băng sương đổi sang nụ cười tủm tỉm dịu dàng, giọng nói mềm mại, sự tương phản quá lớn suýt nữa khiến đạo tâm của Trần Thất không chống đỡ nổi.

Tên tiểu tặc này nhìn nhan sắc bỗng thay đổi, trên khuôn mặt nhỏ có sự dịu dàng chân thành không nói nên lời, giống như muội tử nhà mình, cũng thầm nghĩ trong lòng: “Nữ nhân chanh chua này có âm mưu quỷ kế gì đây? Bỗng nhiên thay đổi sắc mặt thế này?”
Loan Hề khẽ vuốt v,e sợi Tình Ti rủ xuống trước trán, ngữ điệu ấm áp nói:
- Thượng cổ đạo thuật căn bản không thể bị ngăn trở bởi một cửa ải ngưng sát này, Thất huynh thiên tư bất phàm như thế, nếu có thể đầu quân làm môn hạ Diệt Tình Đạo ta, tu luyện lại từ đầu, chưa chắc đã không thể có thành tựu kim đan.

Nếu Thất huynh sau mấy năm vẫn không thể có cơ duyên gì, không thể đột phá cảnh giới khó khăn, có thể đến DIệt Tình Đạo tìm Loan Hề, ta giúp ngươi nói vài lời tốt đẹp trước mặt sư tôn.

Việc hôm nay còn phải đa tạ Thất huynh, Loan Hề cáo từ!
Tiểu yêu nữ này sau khi bỏ lại mấy lời liền xoay chuyển độn quang, chín đạo ánh sáng bạc quay cuồng, bọc lấy thân mình bé nhỏ của nàng, trong giây lát đã bay thật xa.


Trư Cửu Cương cười ha ha, để lại cho Trần Thất một ánh mắt ý vị sâu xa, điều khiển mây vàng dưới chân, cũng đuổi theo Loan Hề.

Trần Thất trầm ngâm một lát, lúc này mới vỗ đùi, thầm than thở: “Ta vẫn là để nữ nhân chanh chua này đùa giỡn rồi, cái gì mà muốn nói tốt tước mặt sự phụ nàng, nói đến cùng chỉ là kế hoãn binh, thật không ngờ nàng lại nhìn ra ta có ý động thủ giêt người.”
Trần Thất sau khi tình ngộ cũng không khỏi có hơi khâm phục Loan Hề tùy cơ ứng biến, hắn ở bên này mới vừa động suy nghĩ, Loan Hề bên kia đã ngay lập tức thay đổi sắc mặt, quyết định thật nhanh, lôi kéo quan hệ với hắn, hơn nữa không chần chừ do dự đã rời đi.

Nếu đổi là người khác, cho dù nhìn ra Trần Thất muốn động thủ, nếu không phải dựa vào sự trợ giúp lớn đến bậc này của Trư Cửu Cương, chính là không thể buông bỏ thể diện được, dù sao cũng không phản ứng nhanh như vậy.

tên tiểu tặc Trần Thất này trước giờ ra tay luôn đủ đen, đủ ác, đủ nhanh, chỉ một thoáng do dự là căn bản sẽ không kịp nữa.
“Hay cho Loan Hề, lần này coi như ngươi chạy thoát, chỉ là không có cơ hội lần sau đâu! Nói không chừng lần su đụng phải nữ nhân chanh chua này, mình phải giành thế chủ động ra tay trước, chớ nên để nàng mở miệng nói, nói bậy nói bạ, cuối cùng loạn xì ngầu...”
Trần Thất quyết định xong tâm tư, lúc này mới thu lại Thôn Nhật Thần Viên Biến, hai tay bắt pháp quyết, hỏa Long Phần Dã trong Long bát Pháo Kích liền bay ra tứ tung, hóa thành năm con hỏa long bay múa rợp trời.
Vừa rồi ánh sáng năm màu đó tuy bay đi qua cổ trùng trong cơ thể ba đồng tử áo đen kia, nhưng không kịp thu lại những con cổ trùng bị phân tán.

Trần Thất cũng không hiểu phương pháp thuần dưỡng luyện hóa bọn cổ trùng này, giữ lại cũng vô dụng, liền vận dụng Thái Thượng Hóa Long quyết cắn nuốt sạch sẽ chúng nó.

Hỏa Long Phần Dã tuy cũng là pháp thuật hỏa hệ, nhưng bản chất vẫn là dị năng cắn nuốt của Thái Thượng Hóa Long quyết.

Những cổ tùng này ngay cả bị Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt cũng không chết ngay lập tức, nhưng gặp phải Thái Thượng Hóa Long quyết thúc giục Hỏa Long Phần Dã, lại ở trong thân thể uốn lượn của năm con hỏa long, dần hóa thành nguyên khí tinh thuần.
Chỉ là tu vi Thái Thượng Hóa Long quyết của Trần Thất hiện nay đẫ đến cảnh giới bình ổn, nhưng tinh khí bị cắn nuốt đến giờ khiếu huyệt đã không thể chứa đựng thêm nữa, chỉ có thể thông qua Thiên Hoàng Kim Kinh chuyển hóa thành lạc bảo kim tiền, cất giữ trong tầng thứ nhất Kim Cương Tháp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.