Chúc đọc truyện zuiii zẻẻẻ ah, tiếp tục tăng tốc thôi!!!
****************
Tỉnh dậy khỏi sự thoải mái, Thiên đưa từng người về phòng bởi giờ chẳng ai buồn di chuyển nữa, nhất là mấy người Ninh Thiên, Vu Phong,... Lần đầu trải nghiệm cảm giác ‘bay" khiến tất cả không khỏi mê luyến cảm giác ấy để giờ chẳng thể xuống giờ được, có lẽ phải để mấy nàng nghỉ ngơi thêm ngày nữa trong AS, điều chỉnh thời gian thì chắc mất tầm một tiếng
“Đi ra ngoài chạy bộ đã!" như một thói quen trong 3 năm qua, Thiên mặc quần áo, biến cái áo ngoài thành một cái áo gió thể thao, mặc vào rồi bước ra khỏi cửa
Trời tuy mới sáng sớm nhưng có rất nhiều người như Thiên, hầu hết là Hồn sư, cũng có một số là người thường. Sáng sớm hôm sau, khi tia nắng mặt trời chiếu xuống thành Tinh La thì tòa Đô thành của đế quốc Tinh La này dường như tỏa ra một chút hơi thở uy nghiêm. Tất cả các ngã tư đường đến Quảng Trường Tinh La đều đã bị binh lính phong tỏa. Nhất là khu vực gần Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm lại càng có nhiều binh lính hơn, đoạn đường từ đây đến Quảng Trường Tinh La phải đi qua một ngã tư, và giờ nơi đấy đã có lệnh giới nghiêm. Chỉ có các thành viên dự thi của các học viện cao cấp đang ở trong Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm mới có thể đi qua. Sàn đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp cũng không phải được xây dựa ở giữa Quảng Trường Tinh La mà nằm ngay trước mặt Hoàng Thành, vì như thế Hoàng Đế Tinh La và các vị quần thần có thể ngồi trên đầu thành để xem, vừa dễ dàng, vừa là nơi có tầm nhìn tốt nhất lại còn an toàn nữa. Sàn đấu này diện tích khoảng một trăm thước, cao năm thước. Xung quanh nó có 108 cái cột sắt. Nó không phải dựng trang trí mà là những Hồn Đạo Khí có tác dụng phòng ngự. Sau khi trận đấu bắt đầu sẽ có 108 Hồn Sư đến lập nên tầng phòng ngự bên ngoài sàn đấu, các cột sắt này sẽ hợp thành một vòng phòng ngự ngăn cách Hồn Kỹ tràn ra ngoài, để tránh phá hỏng Hoàng Thành và làm bị thương người vô tội. Lúc này trên Quảng Trường Tinh La vô cùng trống trải, trừ các quân lính đang canh gác ở xa xa, trên quảng trường có thể nói là không một bóng người. Có một lần cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái diễn ra ở đế quốc Tinh La đã xảy ra hiện tượng chen lấn giẫm đạp lẫn nhau, cho nên lần này hoàng thất Tinh La vô cùng cẩn thận, chẳng những điều đại quân đến duy trì trận tự mà còn cho ra nhiều biện pháp khác nữa.
Trên quảng trường lưới sắt san sát cao khoảng một thước năm đến một thước sáu, nó sẽ không ảnh hưởng đến tầm nhìn của người xem, mà trên quảng trường còn chia thành những khu vực khác nhau, và cửa ra vào cũng khác nhau nên quân đội sẽ dễ dàng duy trì trật tự hơn, mỗi một khu vực đều hạn chế một lượng khán giả nhất định. Hoàng Thành nằm ở phía bắc, tọa bắc triều nam, mà phía tây sàn đấu cũng có xây dựng một khu vực nghỉ ngơi vô cùng xa hoa để cho mỗi học viện đến đây thi đấu sử dụng. Bất quá khu nghỉ ngơi này chỉ có thể tiếp nhận khoảng bảy mươi học viện. Rõ ràng không có chuẩn bị cho học viện bị loại ở vòng loại trực tiếp. Như vậy cũng tốt, vừa tránh lãng phí vừa khơi dậy ý chí chiến đấu của các học viên. Tọa bắc triều nam là một tập quán xây nhà của TQ, thường thì bên họ hay xây nhà để cửa nhà hướng về phía nam. Sau khi cuộc thi giữa các học viện cấp cao được đổi thành Đấu Hồn Đại Tái thì ngoại trận chung kết, vòng kích thích nhất chính là vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên này, nó thậm chí còn đặc sắc hơn cả vòng đấu vòng tròn nữa. Thi đấu vòng tròn có thể sắp xếp chiến thuật, thậm chí có thể tính toán thắng bại nhưng vòng đấu loại trực tiếp này lại không thể, thua là phải rời khỏi nên tất cả học viện đến tham gia đều nhất quyết phải vượt qua được vòng này. Cho dù học viện quán quân kỳ trước cũng không ngoại lệ. Cuộc thi này lúc nào cũng phải rút thăm, bất cứ học viện nào cũng không có đặc quyền trốn tránh.
Trên đài cao, Hoàng Đế đế quốc Tinh La cùng Hoàng Hậu quan sát bốn phía, sau lệnh của vua thì bắt đầu mở cửa cho dân vào xem, không khí nhộn nhịp không khỏi thêm một phần áp lực cho mỗi học viên
Thiên về quán trọ gọi mọi người, chuẩn bị khoảng nửa tiếng rồi mọi người cũng di chuyển tới sân đấu
Khi các khán giả bên ngoài tràn vào thì Thiên cùng mọi người đã đi đến khu vực của các tuyển thủ rồi. Hôm nay tất cả học viên của học viện Sử Lai Khắc đều mặc đồng phục truyền thống màu xanh lục, đây là màu đồng phục chuẩn của học viện. Hơn nữa bọn họ còn đứng ở vị trí đầu tiên, các học viện khác cũng không có ý kiến gì về vấn đề này, đây là thành quả mà học viện Sử Lai Khắc dùng thực lực của mình tích tụ vinh quang suốt trăm ngàn năm. Bất quá những học viện đứng ở phía sau khi thấy đội hình của học viện Sử Lai Khắc đều lộ vẻ kinh ngạc. Chỉ có tầm 20 người, mà tuổi tác của mười người này lại chênh lệch khá hơn, đa số bọn họ đều có vẻ cách độ tuổi hai mươi rất xa. Không cần trực tiếp kiểm tra xương cốt cũng có thể nhìn ra tuổi tác của bọn họ. Ba người đi trước xấp xỉ tuổi nhau nhưng bọn họ đều mặc áo choàng che đi dung mạo. Đa số các học viện đang đứng ở đây đều âm thầm cầu nguyện trong vòng loại trực tiếp ngàn vạn lần đừng gặp phải học viện Sử Lai Khắc hay học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Nếu không chẳng khác nào tuyên bố học viện của bọn họ đã bị loại. Các thành viên của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đứng ngay phía sau học viện Sử Lai Khắc, như thế càng giúp bọn họ quan sát các học viên của học viện Sử Lai Khắc dễ dàng hơn. Trong mười người của học viện Sử Lai Khắc, nhỏ tuổi nhất là Vương Đông và Tiêu Tiêu, Thiên lần trước hack tuổi thì không tính. Lúc này, mặt trời cũng đã lên cao
“Yên lặng!" Một giọng nói đột ngột vang lên truyền khắp mọi nơi. Sau khi nghe thấy giọng nói này, tất cả binh lính lập tức đứng thẳng và giơ cao thanh giáo trong tay, khiến bầu không trí trở nên vô cùng nghiêm trang, quảng trường đang ồn ào cũng an tĩnh lại.
“Hoàng Đế Bệ Hạ giá lâm!" giọng tên công công nào đó phát ra. Dân chúng đồng loạt quỳ xuống. Mấy chục vạn người đồng loạt cùng làm một hành động vô cùng ngay ngắn chỉnh tề cũng khá là hùng tráng. Các quân lính thì quỳ một chân, còn các học viên của các học viện đến dự thi thì được đặc biệt miễn cho bọn họ không cần chỉ, nhưng phải cúi đầu chín mươi độ để hành lễ, đây là lễ tôn kính bậc đế vương.
“Các khanh bình thân" Giọng nói của Hoàng Đế đế quốc Tinh La vang lên từ Hồn Đạo Khí Khuếch Âm. Lúc này dân chúng mới ồn ào đứng dậy, các học viên cũng từ từ đứng thẳng dậy. Tất cả mọi người đều tập trung sự chú ý lên đầu thành của Hoàng Thành. Hoàng Đế Tinh La và Hoàng Hậu cùng văn võ bá quan đã đi đến đầu tường, y dùng ánh mắt dịu dàng nhưng không kém phần uy nghiêm nhìn một loạt ngang các con dân của mình.
“Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện Cao Cấp trên khắp đại lục là một sự kiện trọng đại của giới Hồn Sư tại đại lục Đấu La của chúng ta. Lần này, đế quốc Tinh La chúng ta được phép đăng cai tổ chức khiến ta rất vui mừng. Ở đây, ta thay mặt đế quốc Tinh La hoan nghênh các học viện với học viện dẫn đầu là học viện Sử Lai Khắc đã đến đây tham dự. Hi vọng mọi người có thể trong một tháng này bộc lộ ra thực lực ưu tú của mình."
“Tạ ơn Bệ Hạ!" Học viên và người dẫn đầu của một trăm ba mươi ba học viện đồng loạt khom mình hành lễ
“Được, ta tuyên bố, cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện Cao Cấp trên khắp đại lục Đấu La chính thức bắt đầu!" Hoàng Đế Tinh La cao giọng tuyên bố, cả đấu trường như sục sôi lên vậy
Đúng lúc này, giọng nói của người dẫn chương trình lại vang lên -“Trước tiên chúng ta xin mời các đội viên của học viện Hồn Sư Cao Cấp Thiên Linh lên sàn đấu!" Bên phía cánh phải, một đội ngũ gồm các thanh niên mặt không còn chút máu lơ mơ bước lên sàn đấu. Mã Tiểu Đào phì cười nhìn mấy người Thiên -“Các ngươi thấy chưa? Đây là đối thủ của các ngươi. Chú ý một chút. Có thấy mỗi ngươi bọn họ đều đang run rẩy tay chân không? Danh tiếng của học viện là một gánh nặng rất lớn nhưng đồng dạng cũng là một vũ khí vô cùng lợi hại. Tự tin lên, tự tin vào thực lực của bản thân mình, học viện Sử Lai Khắc tất thắng!" trừ Thiên ra thì cả sáu người kia đều tự tin hẳn ra, dù sao cũng mới 12, 13, 14 tuổi đầu, áp lực chắc chắn là phải có. Thành viên lần này gồm: Bối Bối đại tỷ, Đường Nhã cũng đi sát theo sau, tiếp theo là Ninh Thiên, hai người tiếp theo lần lượt là Nam Nam và Vương Đông. Đi cuối là Thiên và Tiêu Tiêu. Một đội hình thì trông khá là gây gato với nhiều người, đặc biệt là cánh đàn ông. Cả 7 người đều trùm 1 cái áo choàng to, tuy nhiên thì chân đùi của mấy nữ thì không qua nổi mắt mấy tên ‘thánh soi" ah
Bảy người đội đối phương đã đến tụ hội tại một góc xa xa của sàn đấu. Điều khiến các học viên học viện Hồn Sư Cao Cấp Thiên Linh sửng sốt chính là bảy người đội đối phương lại vô cùng trẻ tuổi. Bảy người này không phải đội Sử Lai Khắc dự bị sao? Cái này là đấu loại mà? Chẳng lẽ bọn họ không sợ? Nghi vấn này đồng dạng cũng là câu hỏi của tất vả học viện ở đây, bao gồm cả học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cũng phải trợn mắt há hốc mồm. Giờ phút này, Tiếu Hồng Trần thậm chí có chút nghi ngờ phán đoán của mình. Học viện Sử Lai Khắc đúng là liều lĩnh, cho dù bọn họ mạnh nhưng phái ra một đội đều chưa đến mười lăm tuổi, thậm chí có vài đứa mới mười một mười hai tuổi liệu cho thắng một đội ngũ toàn người gần hai mươi tuổi không? Đấu loại mà thua là không còn cơ hội nữa ah
Trận đấu chính là trận đấu, cho dù mọi người thắc mắc tò mò thế nào thì nó vẫn phải bắt đầu. Trọng tài từ đế quốc Tinh La đã sớm vào vị trí của mình làm ra một động tác bảo hai đội tiến lên. Bảy thành viên của hai đội nhanh chóng bước đến giữa sân. Càng đến gần, Sử Lai Khắc Thất Quái càng thấy rõ sắc mặt vô cùng khó coi của đối thủ. Lịch sự đã chứng minh rất nhiều lần, học viện nào gặp phải học viện Sử Lai Khắc ở vòng đấu loại thì kết quả chả tốt đẹp gì.
“Vòng thứ nhất, đấu loại, đoàn chiến. Hai bên có thể sử dụng Hồn Đạo Khí nhưng trong quá trình chiến đấu nếu có một đội nhận thua đội còn lại tuyệt đối không thể tiếp tục công kích. Hồn Đạo Sư không thể sử dụng Định Trang Hồn Đạo Khí có uy lực công kích cao. Tất cả nghe rõ chưa?" theo lệch trọng tài, cả hai đội vào vị trí chiến đấu. Trọng tài đứng ở giữa sàn đấu từ từ đưa tay phải của mình lên, giờ phút này đột nhiên cả biển người ở Quảng Trường Tinh La lại im lặng một cách kỳ lạ. Tất cả đều tập trung theo dõi trận đấu trên sàn đấu rộng lớn kia. Đây là trận đấu tiên, lại là trận đấu loại, mà một trong hai đội ở bên trên lại là học viện đệ nhất đại lục. Cho dù các thành viên đội dự bị còn rất trẻ nhưng bọn họ vẫn là đại diện của học viện Sử Lai Khắc. Mỗi người xem đều mong muốn được nhìn thấy rốt cuộc bọn họ sẽ làm được những gì. Hai đội nhìn thấy động tác chuẩn bị của trọng tài liền đứng thẳng dậy, cùng lúc đó, các Hồn Sư của đế quốc Tinh La bắt đầu tiến đến một trăm lẻ tám cột sắt đã dựng sẵn bên cạnh sàn đấu và rót hồn lực vào. Sau đó, một trăm lẻ tám cái cột sắt kia đồng loạt phát ra ánh sáng rực rỡ. Từng tia sáng từ cột sắt không ngừng bắn thành một đường cong trên không trung và cùng tụ hội tại một điểm ở độ cao cách sàn đấu chừng hai mươi thước. Cũng ngay lúc một trăm lẻ tám tia sáng đó tụ hội lại thì một màn ánh sáng màu trắng cũng xuất hiện bao trọn lấy sàn đấu. Vòng bảo hộ đã hoàn thành, đây cũng là ý bảo, trận đấu đầu tiên của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp cũng chuẩn bị bắt đầu. Bảy người bên phía học viện Thiên Linh nhanh chóng chia ra đứng vào từng vị trí khác nhau. Ba hồn sư ở đầu tiên vừa nhìn đã biết đây nhất định là hệ Cường Công hoặc hệ Phòng Ngự. Hai hồn sư ở hai bên hẳn là hệ Mẫn Công. Còn hai hồn sư ở vị trí trung tâm và sau cùng, dựa theo bố cục truyền thống, có lẽ là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế và Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ. Đây là đội hình chiến đấu bảy người tốt nhất đã trải qua vô số lần nghiên cứu có được. Nếu muốn tấn công thì ba người đầu tiên nên là hệ Cường Công, còn phòng ngự thì đổi lại là hai người hệ Phong Ngự và một hệ Cường Công. Kiểu đội hình chiến đầu truyền thống này được gọi là đội hình 3 - 2 - 1 - 1. Nhưng lúc này không có bao nhiêu người chú ý đến học viện Thiên Linh mà đều nhìn chằm chằm vào học viện Sử Lai Khắc. Càng nhìn bọn họ lại càng không kềm được mà giật mình hô to, những người giật mình nhất lại chính là các thành viên của mấy học viện tham gia cuộc thi, vì trận hình của học viện Sử Lai Khắc, bọn họ không sao lý giải được. Thiên ở vị trí đầu, cả team bỏ mũ trùm ra để lộ những khuôn mặt soái ca, mĩ nữ. Tuy vậy nhưng với số tuổi mọi người thấy thì vẫn chẳng hiểu cái mô tê gì hế
Mà sáu người còn lại thì chia ra đứng phía sau hắn tạo thành hình cánh quạt, y hệt như chúng tinh ủng nguyệt (các vì sao cùng tụ hội làm ánh trăng càng thêm nổi bật), cùng tạo sức đẩy hắn ra ngoài. Đội hình này là kiểu gì đây? Học viện có thể tham gia vào cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái ít nhất phải có danh tiếng trên đại lục, dĩ nhiên bọn họ đã nghiên cứu rất nhiều về các phương thức chiến đấu của hồn sư. Nhưng từ trước đến nay bọn họ chưa từng thấy một đội hình chiến đấu nào kì lạ như vậy. Mà quan trọng hơn, đội hình chiến đấu ấy không phải mang đến cho người ta cảm giác sáu người kia đang trợ uy cho Thiên mà rõ ràng chỉ để hắn ra trận một mình. Đây mới là điều quan trọng nhất mọi người không sao giải đáp nữa. Học viện Sử Lai Khắc sau khi phái ra đội dự bị lại lần thứ hai làm mọi người giật mình khiếp sợ. Ngay cả vị Hồn Sư trọng tài cũng ngẩng người. Người có thể được đế quốc Tinh La chọn làm trọng tài dĩ nhiên phải là một Hồn Sư cấp cao. Mỗi lần tổ chức cuộc thi, người chịu trách nhiệm lớn nhất chính là đế quốc đăng cai tổ chức, đây cũng là thời điểm đế quốc có cơ hội bộc lộ thực lực của bản thân trước các nhân tài của các học viện. Dĩ nhiên bọn họ sẽ cố hết sức, nhưng vị trọng tài kia vì quá bất ngờ trước đội hình quái lạ kia mà tay phải giơ lên cao mãi vẫn chưa thấy hạ xuống.
“Bắt đầu được chưa trọng tài?" Âm thanh tuy nhẹ mà vang vọng khắp khán đài, nghe cảm nhận được tuổi trẻ nhiệt huyết trong đó nhưng kèm theo là một sự uy nghiêm của một bậc Đế Vương, thiên phú 1 Tư chất Vương đang được Thiên bật lên từ lúc vừa bắt đầu trận đấu
“À...à...bắt đầu!" sau vài giây ngu người thì cánh tay lão cũng hạ xuống, Thiên còn đang định chặt giúp luôn cơ
Sau tiếng hét thật lớn của trọng tài, đệ tử hai bên đồng loạt phóng thích ra vũ hồn. Bảy người của học viện Thiên Linh không yếu, ánh sáng màu vàng màu tím từ Hồn Hoàn soi rọi khắp nơi. Trong bảy người có năm người có bốn Hồn Hoàn, ba người còn lại cũng đều là ba Hồn Hoàn. Bốn Hồn Hoàn của người dẫn đầu lại càng rực rỡ hơn, rõ ràng tu vi của y đã đạt gần mãn cấp Hồn Tông, với độ tuổi này có thể đạt đến cấp bậc kia cũng không phải tầm thường. Nhưng, lại một lần nữa không có ai chú ý đến học viện Thiên Linh, bởi vì mọi người vẫn đang tập trung quan sát biến hóa của mấy người bên học viện Sử Lai Khắc, mà nói một cách chính xác hơn, là tập trung nhìn vào Thiên. Ngay lúc này, một luồng hơi thở vô cùng khủng bố chậm rãi lan tỏa khắp sàn đấu. Sau đó, một quầng sáng đỏ như máu xuất hiện chiếu rọi khắp sàn đấu to lớn. Luồng hơi thở khủng bố kia trở nên lạnh như băng, vô cùng tàn nhẫn, đầy mùi vị chết chóc bỗng nhiên bùng nổ. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu. Sáu cái Hồn Hoàn đỏ như máu từ từ xuất hiện trên người Thiên với dáng vẻ chưa đến mười tám mười chín tuổi. Màu đỏ là ý gì? Chính là Hồn Hoàn tốt nhất, tượng trưng cho một cường giả mạnh nhất, bởi vì nó đến từ Hồn Thú mười vạn năm. Sáu Hồn Hoàn mười vạn năm đồng thời xuất hiện trên cùng một người là chuyện không ai có thể tưởng tượng được. Từng làn sóng kinh hô không ngừng vang lên từ dưới biển người. Ngay cả Hoàng Đế Bệ Hạ của đế quốc Tinh La cùng Hoàng Hậu và văn võ bá quan cũng không hẹn mà cùng khiếp sợ đứng dậy. Trong lòng mọi người đều có cùng một suy nghĩ, không thể nào, đây là chuyện không thể, không có khả năng một người toàn bộ Hồn Hoàn đều là Hồn Hoàn mười vạn năm được. Nhưng, hơi thở khủng bố này đúng thật là từ Hồn Hoàn mười vạn năm. Huống chi trong lòng đại đa số những người ở đây, học viện Sử Lai Khắc sớm đã được thần thánh hóa rồi.