Dụ Dạ

Quyển 1 - Chương 47



Lăng Quang Thần kinh ngạc quay đầu lại, sau đó theo bản năng muốn bỏ tay Lê Hân ra, Lê Hân lực đạo lại tăng kinh người..

“Anh làm gì?” Lăng Quang Thần cả giận nói.

Lê Hân nhìn hắn:“Sự kiện kia đã qua lâu như vậy, em lại rối rắm đến bây giờ.”

Phảng phất bị chạm trúng chỗ đau, sắc mặt trở nên càng thêm khó coi:“Anh còn có mặt mũi nói!”

“Chỉ là một nụ hôn mà thôi, có cái gì khó mà nói.” So sánh với Lăng Quang Thần hổn hển, Lê Hân lại có vẻ thập phần bình tĩnh.

“Chỉ là một nụ hôn?” Lăng Quang Thần giận dữ cười:“Học trưởng tối tôn kính bằng lòng làm bằng hữu của tôi nguyên nhân chỉ là đối tôi có tà niệm, anh có biết rõ ngay lúc đó tôi có bao nhiêu khiếp sợ sao? Nếu ngày đó thái độ tôi yếu đuối một chút, anh còn không phải liền đưa tôi lên giường?”

“Tôi từ trước tới nay chưa từng che giấu, chỉ vì em quá trì độn mà thôi.”

“Khốn kiếp!” Lăng Quang Thần oán hận mắng một câu, dùng sức bỏ tay Lê Hân ra, liền đấm một quyền về hướng hắn.

Lê Hân nghiêng đầu đi, dễ dàng né tránh công kích của hắn, sau đó bắt lấy hai tay của hắn, đặt ở trên tường, cả người đè ép lên.

“Anh muốn làm gì? Buông!” Tư thế ái muội như vậy khiến Lăng Quang Thần sắc mặt đại biến.

“Tôi chờ đủ rồi, không nghĩ sẽ chờ thêm nữa.” Lê Hân trên mặt thủy chung mang theo ưu nhã mỉm cười, ánh mắt lại phi thường cường thế.

“Cút ngay!” Lăng Quang Thần không ngừng giãy dụa, lại không hề có tác dụng, Lê Hân tuy rằng thuộc về thân hình thon gầy, nhưng khí lực lại lớn đến dọa người, Lăng Quang Thần hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.

Lê Hân cả người đều đặt trên người Lăng Quang Thần, Lăng Quang Thần hai tay bị đặt ở trên đầu, phía sau là vách tường cứng rắn, loại tư thái này khiến hắn cảm thấy có chút xấu hổ. Nhìn Lăng Quang Thần mặt vừa sơ vừa giận, mặt Lê Hân hướng hắn càng ngày càng gần.

Lăng Quang Thần trừng lớn ánh mắt.

Loại tư thái ày rõ ràng là cường hôn……

Hai người mặt càng lúc càng gần, Lăng Quang Thần quay đầu đi, vội vàng kêu lên:“Cứu!”

Lê Hân lại như không nghe thấy.

Môi bị bắt giữ trụ, Lăng Quang Thần còn chống cự đã bị khiêu mở khớp hàm.

Tình cảm áp bức lâu ngày nháy mắt bạo phát đi ra, Lê Hân hôn thật sự hung mãnh, Lăng Quang Thần cơ hồ đều không thể hô hấp.

“Ô!” Lăng Quang Thần liều mạng giãy dụa, đổi lấy là Lê Hân càng thêm hung mãnh tiến công.

Khoang miệng mẫn cảm bị không ngừng đụng vào, Lăng Quang Thần phía sau lưng có điểm run lên, hai chân cũng có chút như nhũn ra.

Lăng Quang Thần mất đi khí lực phản kháng, Lê Hân rõ ràng một tay đưa tay hắn đặt lên đỉnh đầu, tay kia thì ôm eo hắn, dùng sức buộc chặt, nửa người dưới hai người liền dính chặt vào nhau.

Tại thời điểm Lăng Quang Thần suýt ngất xỉu vì thiếu dưỡng khí, Lê Hân rốt cục buông hắn ra.

Rốt cục có thể tự do hô hấp, Lăng Quang Thần từng ngụm từng ngụm thở phì phò, sau đó oán hận trừng mắt Lê Hân:“Anh phát điên cái gì?”

Lê Hân gợi lên khóe môi:“Tôi thích em.”

Một phen thổ lộ lại đổi lấy Lăng Quang Thần chửi ầm lên:“Tên biến thái! Tránh xa tôi một chút!”

“Miệng bẩn quá, xem ra là vừa mới ‘Tẩy’ không sạch sẽ.” Lê Hân lắc lắc đầu, lại hôn lại đây.

Lăng Quang Thần vừa nói tới nhuyễn liền bị cường hôn, nhất thời muốn chết, hắn hiện tại đã là toàn thân vô lực, chỉ có mặc Lê Hân xâm lược..

Một nụ hôn lại chấm dứt, Lăng Quang Thần đã không còn khí lực để nói.

“Thế nào? Hiện tại ngoan một chút đi.”

“Đi…… chết đi.” Lăng Quang Thần ngữ khí đã muốn có chút nửa chết nửa sống.

“Xem ra vẫn là không đủ, vậy lại đến một lần nữa.”

“Không cần! ngô…… Ngô……” Thanh âm kháng nghị lại bị đổ trở lại..

Chương 48 Quyển 1

Lăng Quang Thần trở lại bên người Lãnh Dạ, Lãnh Dạ cảm thấy hắn có điểm không thích hợp, vì thế nhìn hắn nhiều hơn.

Lăng Quang Thần hỏi:“Làm sao vậy? Sao lại nhìn tôi?”

“Môi của anh có chút sưng.”

Lăng Quang Thần sửng sốt, sau đó mặt lập tức đỏ:“Vừa ăn lẩu, hạt tiêu nóng quá.”

Lãnh Dạ cảm thấy có điểm kỳ quái:“Bây giờ còn chưa tới thời gian ăn chưa.” Hơn nữa hiện tại cũng không mùa ăn lẩu đi……

Lăng Quang Thần ánh mắt trốn tránh, ấp úng nói:“Tôi có điểm đói bụng, cho nên ăn trước.”

Hắn thần thái rất kỳ quái, không dám nhìn thẳng ánh mắt Lãnh Dạ, Lãnh Dạ đầu tiên là cảm thấy không hiểu ra sao, sau đó giật mình, môi câu lên:“Nguyên lai như vậy.”

Lăng Quang Thần còn tưởng rằng hắn nhìn ra cái gì, có điểm hoảng sợ hỏi:“Cái gì?”

“Vụng trộm gặp bạn gái?”

“Không có.” Lăng Quang Thần lắc lắc đầu.

“Che dấu chính là giải thích.” Lãnh Dạ khó được bắt đầu tò mò:“Nói cho tôi biết nàng là ai, tôi biết sao?”

“Cậu suy nghĩ nhiều rồi.” Lăng Quang Thần cầu xin tha thứ.

Lãnh Dạ còn cho là hắn thẹn thùng, vì thế không có hỏi nữa, Lăng Quang Thần trạng thái có chút dao động, rõ ràng tâm tình không phải rất tốt.

Đại khái là bị giám đốc mắng tìm bạn gái cầu an ủi đi, xem ra bạn gái là người trong công ty.

Lãnh Dạ sáng tỏ cười cười.

Lăng Quang Thần biết Lãnh Dạ không phải loại người thích tìm tòi nghiên cứu riêng tư của người khác, hắn có chết cũng sẽ không nói, nếu như bị người nào biết hắn vừa rồi bị Lê Hân cường hôn đến ngất xỉu, còn bị bắt buộc kết giao, hắn liền tình nguyện đi tìm chết.

Nhớ tới tình cảnh lúc đó, Lăng Quang Thần cắn chặt răng, ở trong lòng âm thầm đem Lê Hân mắng cẩu huyết lâm đầu.

Cùng thời gian, Lê Hân tâm tình cực tốt ngáp một cái

……

Lăng Quang Thần chân trước mới từ chỗ Lê Hân né ra, Lãnh Dạ bên này Viêm Phi lại tìm tới.

Bởi vì hiện tại công ty nhiều việc, cho nên Viêm Phi vẫn kiềm chế, Lãnh Dạ gặp Viêm Phi tại cửa công ty.

Lãnh Dạ bình thường sẽ không lên xe Viêm Phi, bất quá lần này ngoại lệ, vừa thấy đến đứng ở cửa công ty còn chưa nói gì đã lên xe, Viêm Phi cá tính rất khó nắm, cũng không như lẽ thường ra bài, Lãnh Dạ cũng không nghĩ hắn động kinh bỗng dưng chạy đến trước cửa công ty.

Ngồi ở ghế phó lái, Lãnh Dạ quay đầu nhìn Viêm Phi một cái, phát hiện Viêm Phi cư nhiên không có một chút dấu hiệu tức giận nào.

Sao lại thế này?

Lãnh Dạ cảm thấy ngoài ý muốn, hắn vẫn nghĩ Viêm Phi là một cái bình dấm chua, lần này chuyện xấu lớn như vậy y cư nhiên không có một chút phản ứng?

“Anh không tức giận?” Lãnh Dạ nghi hoặc hỏi.

“Tức giận cái gì?” Viêm Phi hỏi lại.

“Không cần tôi nói sáng tỏ đi.”

“Cậu cảm thấy thế nào?” Viêm Phi tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn:“Buổi sáng nhìn thấy bài báo kia tôi liền nghĩ đến việc ném cậu lên giường hảo hảo dạy dỗ một phen.”

Lãnh Dạ chọn mi:“Hiện tại thì sao?”

“Hiện tại cũng có, bất quá so với giáo huấn, tôi càng muốn làm việc khác hơn.”

“Tỷ như?”

Viêm Phi lại chỉ là cười cười, sau đó đạp chân ga.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.