Chương 1180
“… Làm sao có khả năng, mẹ chỉ cảm thấy mẹ nợ ông ấy.” Hoắc Nhã Lam tức giận nói.
Hơn nữa, bà cũng không có mặt mũi nào…
“Tốt rồi, con sợ mẹ cũng muốn nhai lại giống con.” Hoắc Anh Tuấn nói, “con khác với mẹ. Ít nhất thì con không kết hôn với Nhạc Hạ Thu, cũng không có con với Nhạc Hạ Thu. ”
Hoắc Nhã Lam trừng mắt nhìn anh không nói nên lời, “loại chuyện này có gì đáng tự hào, ít nhất mẹ cho con đến thế giới này, con thì để cho con của con đến thế giới này sao?”( haha 2 mẹ con cà khịa nhau)
“Này,” Hoắc Anh Tuấn cười.
Hoắc Nhã Lam càng thêm nghi hoặc, nếu như lúc trước bà nói như vậy, cả khuôn mặt anh đều biến sắc, sao hôm nay lại không tức giận?
“Mẹ đi ra ngoài, đừng quấy rầy con làm bữa sáng.”
Hoắc Anh Tuấn bật điện thoại và học cách làm bánh bông lan trong video.
Hoắc Nhã Lam càng nghi hoặc.
Cái loại nghi ngờ này khiến Hoắc Lão thái thái, vốn định đẩy Hoắc Lão ra ngoài đi dạo, lại ở nhà.
Mãi đến hơn bảy giờ, Hoắc Nhã Lam mới lên lầu kêu Tiểu Khê dậy, không bao lâu liền có tiếng la hét từ trên lầu truyền đến.
“Hoắc Nhã Lam, chuyện gì xảy ra?”
Hoắc lão thái thái vội vàng đi lên lầu, nhìn thấy trong phòng ngủ ngoài Tiểu Khê còn có một đứa nhỏ trạc tuổi Tiểu Khê, đứa nhỏ mặc một bộ đồ ngủ hoạt hình màu xanh lam, nhướng mày nhìn bọn họ, mặc dù còn nhỏ., nhưng ngoại hình nổi bật có thể nói rằng thằng bé chắc chắn sẽ là một anh chàng đẹp trai trong tương lai.
Chỉ là nhìn … rất giống Khương Tuyết Nhu.
“Đây … Đây là …” Hoắc lão thái thái cũng bối rối.
Lãnh Lãnh nhíu mày, đoán chừng những người này hẳn là người của Hoắc gia, thường xuyên nghe Tiểu Khê nói tới.
Tiểu Khê cười gằn giải thích: “Bà nội, để cháu giới thiệu cho bà. Đây là em trai của cháu…”
“Anh là anh trai của em.” Lãnh Lãnh ngắt lời cô.
“Anh trai cái gì chứ, anh ra sớm hơn em có ba phút.” Tiểu Khê giải thích một cách không phục.
“Vậy cũng vẫn là anh trai của em.” Lãnh Lãnh không nhượng bộ.
Hoắc Lam ngẩn người, “Tiểu Khê, chuyện này … chuyện gì xảy ra vậy, đứa nhỏ này…”
Lãnh Lãnh mím chặt miệng, Tiểu Khê nói: “Kỳ thực chúng cháu là anh em song sinh, tôi cháu là Khương Tiểu Khê, còn anh ấy tên là Khương Hiểu Lãnh.”
Hoắc lão thái thái cùng Hoắc Lâm đồng thời hít sâu, “Không phải, ta chưa nghe Hoắc Phong Lang nói về chuyện này.”
“Bởi vì bọn chúng không phải là con của Hoắc Phong Lang.” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn họ, khóe miệng nhếch lên, không khỏi đắc ý. “Kỳ thực, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh là đứa nhỏ mà Tuyết Nhu sinh cho con. Chính là cặp sinh đôi năm ấy , không hề mất đi, chúng ta đều bị Tuyết Nhu và Hoắc Phong Lang lừa. ”
“Cái gì?”
Hoắc Nhã Lam và Hoắc lão thái thái đều kinh ngạc.