Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1200



Chương 1200

Cảnh tượng đó khiến cho Khương Tuyết Nhu có chút tức giận.

Điên rồ, tên khốn kiếp này, hôm qua mới nói đùa anh ta, hôm nay lại chạy tới dự tiệc sinh nhật Mạnh Tử Hàm, hai người bọn họ còn lôi kéo nhau.

Còn nói không quen Mạnh Tử Hàm?

Kẻ lừa đảo chết tiệt.

Tất nhiên, cô không dám bộc lộ cảm xúc.

Rốt cuộc ai cũng biết cô là vợ cũ của Hoắc Anh Tuấn, hầu như ai cũng lặng lẽ nhìn cô, cô chỉ có thể bình thản mỉm cười.

Như thể cô thật lòng mong chồng cũ tìm được hạnh phúc.

“Tuyết Nhu, chúng ta qua đó chơi đi,” Lâm Minh Kiều đi tới, nắm lấy tay cô, “Mấy ngày nay không gặp. Cậu định làm gì vậy?”

Cô và Lâm Minh Kiều nhân cơ hội đi dạo một đoạn, cô cũng không đi xa, mà là đi ra khỏi hoa viên, nhìn Lương Duy Phong qua cửa sổ kiểu Pháp không chút lưu tình.

“Này, sao lúc nào cậu cũng nhìn chằm chằm Lương Duy Phong, cậu không phải đã yêu Lương Duy Phong rồi, sợ anh ta bị cướp mất đấy chứ.” Lâm Minh Kiều cười đùa.

“Nghĩ nhiều rồi.”

Khương Tuyết Nhu suy tư một hồi, cuối cùng ghé tai nói cho cô biết sự thật.

Lâm Minh Kiều nghe vậy sửng sốt, “Chuyện này không thể, Lương …”

Khương Tuyết Nhu che miệng, thấp giọng cảnh cáo: “Cậu nhất định phải cẩn thận, đừng lộ ra manh mối, đừng để anh ta chú ý.”

“Ồ.” Lâm Minh Kiều thấp giọng, “Nhưng nếu suy đoán của cậu là thật, Lục Thanh Minh bảo cậu cẩn thận cái gì? Chẳng lẽ Lương Duy Phong thật sự gây bất lợi cho cậu sao?”

“Tớ không biết.” Khuôn mặt Khương Tuyết Nhu mờ mịt, “Tuy nhiên, tớ nghĩ nếu Lương Duy Phong giấu kĩ, trong tình huống như vậy, rất có thể sẽ bày ra bộ mặt khác, nhiều người quyền quý như vậy, anh ta tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này tận lực nịnh nọt những người này. ”

“Ừ.” Lâm Minh Kiều hiểu ra, “Vậy tớ giúp cậu chú ý, tiện thể để Thanh Duệ đi kiểm tra hắn.”.

“Thanh Duệ?” Khương Tuyết Nhu ngoài cười nhưng trong không cười, “Ngươi cùng người anh em nuôi này có quan hệ tốt sao?”

“Ừm, người nhà họ Tống thực ra cũng tốt lắm, ngoại trừ tên ngốc Tống Dung Đức.” Lâm Minh Kiều phẫn nộ than vãn.

“Được rồi, tớ thấy vừa rồi Duy Phong khen Tống Thành Duệ, nhưng cậu không được nói với người thứ hai những gì tớ vừa nói.” Khương Tuyết Nhu nhắc nhở.

“Vớ vẩn, tớ không ngốc như vậy, nhưng … Hoắc Anh Tuấn và Mạnh Tử Hàm có chuyện gì, anh ta thật sự leo lên người cô ta sao?”

Lâm Minh Kiều chớp mắt, sau đó liếc nhìn về phía bể bơi.

Ở đó, một đám bạn của Mạnh Tử Hàm tụ tập ở đó, đều mới ngoài hai mươi tuổi, có lẽ là Mạnh Tử Hàm và Hoắc Anh Tuấn đi ngang qua, cao hứng chạy tới.

“Làm sao tớ biết được, không phải việc của tớ.” Vẻ mặt Khương Tuyết Nhu sửng sốt, thúc giục,   “Được rồi, đi tìm Tống Thanh Duệ đi.”

“Được rồi, được rồi.” Lâm Minh Kiều vội rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.