Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1211



Chương 1211

Dược tính của Hoắc Anh Tuấn đáng lẽ đã phát tác từ lâu, anh ta còn có thể đi đâu như vậy?

Trong trường hợp anh không kiềm chế được mà tìm người phụ nữ khác giải quyết, cô sợ là sẽ tức nôn ra máu.

“Mà này, cậu thấy Khương Tuyết Nhu không?.” Cô gắt lên.

“A, cậu nói mới nhớ, hình như mình không nhìn thấy.” Trần Sướng đột nhiên nói, “Hoắc Anh Tuấn không lẽ tìm cô ta….”

“Câm miệng.” Mạnh Tử Hàm nghiêm nghị nhìn cô, “Khương Tuyết Nhu nếu như cô ta dám vô liêm sỉ như vậy, nhất định tôi sẽ khiến cho cô ta sống không bằng chết, đi tìm Khương Tuyết Nhu cho tôi, ngay lập tức, tôi đã cho người canh cửa. Bây giờ, Hoắc Anh Tuấn chắc chắn vẫn còn ở đây. ”

“Tử Hàm, khi chúng ta đến phòng Tống Thành Duệ, thấy Lâm Minh Kiều cũng ở đó, Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu lại là bạn tốt của nhau, Tống gia lúc đó có quan hệ tốt với Hoắc Anh Tuấn, có khi nào  bọn họ đang bao che cho Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn. ”Trần Sướng nhắc nhở.

Mạnh Tử Hàm đầu óc lóe lên, Trần Sướng xem ra cũng có lý.

“Đi, lên xem một chút.” Cô chạy nhanh lên lầu.

Lần này không gõ cửa nữa, cô đẩy cửa vào.

Trên ghế sô pha trong phòng, Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều vừa ăn trái cây vừa nói cười, nhìn thấy Mạnh Tử Hàm đi vào, Lâm Minh Kiều sợ tới mức vỗ vỗ ngực, “Ôi, Mạnh tiểu thư, có chuyện sao? Đây là nhà của cô, nhưng cô không thể vào mà không gõ cửa chứ. ”

“Lương phu nhân thế nào cũng ở đây?.” Mạnh Tử Hàm cẩn thận nhìn chằm chằm Khương Tuyết Nhu, liền thấy cô chống một khuỷu tay lên sô pha, bàn tay nhỏ đặt lên má, bộ dáng lười biếng mà quy*n rũ nhìn cô.

Cô rõ ràng nhỏ hơn Khương Tuyết Nhu mấy tuổi, nhưng dung mạo tuyệt trần của Khương Tuyết Nhu hoàn toàn vượt quá khả năng của cô, huống chi Khương Tuyết Nhu làn da trắng như tuyết như mỡ cừu, kết hợp với một bộ váy đen càng trắng hơn một chút. Hai màu sắc đối lập càng khiến khuôn mặt của cô xinh đẹp đến cực điểm.

“Tôi và Minh Kiều là bạn tốt, nói chuyện phiếm ở đây có gì lạ không?” Khương Tuyết Nhu cười nhẹ hỏi, nhướng mày.

“Không có gì ngạc nhiên, là tôi chen ngang.” Mạnh Tử Hàm vừa nói vừa đi vào, “Ồ, tôi đột nhiên muốn dùng phòng tắm.”

Cô không đợi Khương Tuyết Nhu trả lời, nhanh chóng đẩy cửa phòng tắm ra, bên trong không có ai, ngoại trừ mùi thơm thoang thoảng của phụ nữ trong không khí còn rất ẩm ướt.

Cô liếc nhìn vòi hoa sen, rõ ràng vừa rồi có người dùng vòi hoa sen, rất có thể lúc trước Hoắc Anh Tuấn thật sự trốn trong đó rồi hạ hoả bằng nước lạnh.

Khi nghĩ đến Khương Tuyết Nhu ngồi ở bên ngoài, thân thể cô tức giận run lên

Cô vội vàng đi ra với khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt như muốn xé nát Khương Tuyết Nhu, “Vừa rồi cô và Hoắc Anh Tuấn trốn ở trong sao?”

“Tôi không biết cô đang nói cái gì?” Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt đáp, tim không đập mặt không đỏ, “Tôi vừa lên.”

“Đừng giả vờ, Khương Tuyết Nhu, sao cô lại không biết xấu hổ, cô đã kết hôn rồi, còn trốn trong toilet làm tình với Hoắc Anh Tuấn, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào thấp hèn như cô.” Mạnh Tử Hàm tức giận hét lên.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Khương Tuyết Nhu trở nên lạnh đi một chút, “Mạnh tiểu thư, tôi biết rõ cô thích Hoắc Anh Tuấn, nhưng Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Cô không thể đổ oan cho tôi. Xin hãy chú ý đến gia giáo của bản thân.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.