Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1212



Chương 1212

“Một người phụ nữ vô liêm sỉ như cô có quyền gì mà dạy tôi?” Mạnh Tử Hàm hét lên.

“Chúng tôi không đủ tư cách, nhưng tôi có thể tìm mẹ và ba của cô.” Lâm Minh Kiều tá hỏa nói, “Để bọn họ dạy dỗ lại con gái.”

Mạnh Tử Hàm cười khẩy, “Lâm Minh Kiều, cô phải đối đầu với tôi như vậy mới được sao? Để tôi nhắc nhở cô. Nói trắng ra, cô chỉ là con gái nuôi của chú Tống mà thôi, còn không phải con ruột. Còn nữa, mọi người đều biết Tống gia nhận cô là con gái nuôi, là vì cô bị Tống Dung Thời ngủ qua nhưng không chịu trách nhiệm, thương hại cô nên mới nhận cô. ”

Sắc mặt Lâm Minh Kiều đột nhiên tái nhợt.

“Câm miệng.” Sau lưng, tiếng gầm của Mạnh nghị viên đột nhiên vang lên.

Mạnh Tử Hàm sửng sốt, vừa nhìn lại đã nhận ra, không chỉ có cha mẹ, Lâm Thanh Phương và Tống Thành Duệ đều đã đứng ở phía sau mình từ lúc nào.

Lâm Thanh Phương lộ vẻ tức giận, “Mạnh Quốc Xuyên, anh thường giáo dục con gái như thế này sao? Chúng tôi Tống gia mấy ngày trước mới tổ chức tiệc công khai, để chứng minh cho thế giới bên ngoài thấy Minh Kiều là người của Tống gia chúng tôi. Đúng vậy. Tuy con bé không phải ruột thịt, nhưng mọi người ở Tống gia đều coi con bé như người nhà của mình, hóa ra trong suy nghĩ gia đình anh lại coi thường con gái tôi như thế này. ”

“Tống phu nhân, không phải như vậy.” Mạnh nghị viên nhanh chóng giải thích, “Đây là hiểu lầm.”

“Hiểu lầm?” Tống Thành Duệ lạnh lùng nói, “chú Mạnh, chúng tôi tận tai nghe rõ, tôi cùng chị gái có nhã ý tới chúc mừng sinh nhật con gái chú, nhưng cô ấy thật quá đáng, sỉ nhục chúng tôi đến mức này, về sau Mạnh gia của chú, chúng cháu có lẽ không dám tới nữa. ”

Mạnh nghị viên tức giận hướng Mạnh Tử Hàm, “Mau xin lỗi Lâm tiểu thư và Khương tiểu thư.”

Mạnh Tử Hàm bị oan, “Cha, cha không biết……”

“Bang.”

Mạnh Tử Hàm hứng trọn một cái tát giáng xuống mặt, Mạnh  nghị viên tức giận chỉ vào cô, “Cha thường ngày chiều con quá làm hư con, làm cho con vô pháp vô thiên.”

Mạnh Tử Hàm ngẩn người, trong lòng không tin kêu lên: “cha, con không có, là Khương Tuyết Nhu. Cô ta cùng Hoắc Anh Tuấn trốn trong phòng tắm lừa gạt con, Lâm Minh Kiều bao che cho bọn họ.” .. ”

“Thật sự là chỉ dựa vào lời nói phiến diện của Mạnh tiểu thư, tôi phải gánh tội danh này sao.” Khương Tuyết Nhu lạnh lùng nói, “Có bằng chứng cho những gì cô nói không.”

“Tất nhiên, có nước ở khắp mọi nơi trong nhà vệ sinh.”

Khương Tuyết Nhu cười thành tiếng, Tống Thành Duệ sờ sờ cái mũi của mình, “Lúc trước ở nhà vệ sinh, tôi không cẩn thận làm rây ra hết sàn nhà, nên dùng vòi hoa sen gột rửa sạch sẽ.”

“Anh đang nói nhảm, anh rõ ràng là đang giúp cô ta bao che …” Mạnh Tử Hàm còn chưa nói hết câu đã nhận được ánh mắt chết chóc của Mạnh nghị viên.

“Đừng nói nữa, câm miệng.”

Mạnh nghị viên tức giận muốn tát cô một cái, lúc này chỉ có thể kìm nén xin lỗi, “Khương tiểu thư, chính là con gái của tôi hiểu lầm cô. Tôi thay mặt con bé xin lỗi cô.”

Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt than thở, “Tôi không cần xin lỗi, sau này tôi không dám đến Mạnh gia của ông nữa. Thật sự là nằm không cũng trúng đạn. Lúc nãy tôi ở trong Đại sảnh, sau đó một người hầu đi tới, nói với tôi Minh Kiều đang tìm tôi, khi tôi đi ngang qua, người hầu muốn đẩy tôi xuống bể bơi, may mà tôi nhanh chóng tránh được, nhưng người hầu đã leo lên và nói tôi đẩy cô ấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.