Chương 1224
Khương Tuyết Nhu vội vàng ngăn lại, “Chuyện này quả thực là con không đúng…”
“Nhưng anh ta cũng không thể đánh con, anh ta đánh mạnh như vậy, hai người kết hôn mới được bao lâu chứ.” Diệp Gia Thanh đau lòng.
“Cha, thật sự là con đã làm sai chuyện mà chọc tức anh ta, chẳng qua trải qua lần này về sau, con phát hiện con cùng anh ta khả năng cũng không thích hợp đi cùng nhau, con muốn cùng anh ta ly hôn.” Khương Tuyết Nhu phát hiện mình sau khi nói ra cả người nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Diệp Gia Thanh trầm mặc một hồi, “Nhưng con mới kết hôn không lâu, nếu lại ly hôn, đây là lần ly hôn thứ hai, người bên ngoài sẽ …”
“Cha, thật ra con lấy Duy Phong không phải vì yêu anh ta, có lẽ vì hơi thích anh ta một chút, nhưng là vì cảm động nhiều hơn. Anh ta đã vì con mà trả giá rất nhiều, con muốn cho anh ta hạnh phúc, nghĩ rằng anh ta xứng đáng để con dựa vào. ”
Khương Tuyết Nhu chua xót cúi đầu nói: “Chỉ là gần đây con phát hiện có lẽ không hiểu rõ về người này, khi ở bên anh ta thường xuyên cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng. Đương nhiên, con cũng có trách nhiệm.”
Diệp Gia Thanh thở dài một hơi, ông cũng cưới một người phụ nữ mình không yêu, ông biết cảm giác của cô.
“Được rồi, con định làm gì? Bố sẵn sàng ủng hộ con vô điều kiện. Con gái Diệp Gia Thanh, cho dù ở nhà không lấy chồng, bố cũng sẽ không ghét bỏ con. Hơn nữa, là một người đàn ông lại động tay động chân với một người phụ nữ thì không đáng mặt đàn ông. ”
Diệp Gia Thanh bảo vệ con cực kỳ, trước đây rất thích Lương Duy Phong, nhưng liền không thích Lương Duy Phong nữa nếu anh ta dám đánh con gái ruột của mình.
Ông không quan tâm con gái mình có sai hay không, dù sao con gái ông cũng nên được trân trọng, không ai có thể bắt nạt được.
“Cha, cảm ơn cha.” Khương Tuyết Nhu chân thành cảm ơn, “Nhưng chuyện này, con mong cha đừng xen vào, con sẽ cùng Duy Phong giải quyết từ từ.”
“Được rồi, cha hứa với con.”
Hai đứa nhỏ núp ở cửa phòng bắt đầu đi ra ngoài khi nghe thấy tiếng bước chân, lập tức trốn về phòng đồ chơi.
Hai người trừng lớn mắt, trong mắt Lãnh Lãnh tràn ngập tức giận vô hạn cùng không tin. “Không ngờ mặt của Ma Ma lại bị Chú Lương đánh.”
“Aizzz, anh ta không xứng được gọi là chú chút nào.” Tiểu Khê rất tức giận “Anh ta đánh Ma Ma, em không thích anh ta nữa, em hận anh ta.”
“Anh cũng vậy.” Lãnh Lãnh nắm chặt bàn tay nhỏ bé, tuy rằng trước đây rất coi trọng Lương Duy Phong, nhưng Ma Ma lại là vảy ngược của cậu, lần đầu tiên cậu hận bản thân vô cùng bé nhỏ, không thể bảo vệ Ma Ma. .
Cậu rất khó chịu với ý nghĩ tác hợp cho Ma Ma và Lương Duy Phong trước đây.
Người như Lương Duy Phong không xứng với Ma Ma.
Hoắc Anh Tuấn không xứng.
Cậu chỉ có thể dựa vào chính mình mau chóng lớn lên để bảo vệ Ma Ma.
“Em muốn báo thù cho Ma Ma,” Tiểu Khê tức giận nói, “Em muốn nói cho cha cặn bã chuyện này.”
Con bé nhanh chóng lấy đồng hồ điện thoại ra và gọi cho Hoắc Anh Tuấn.