Chương 1286
Quý Tử Uyên trầm mặc thật lâu
Khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Nhạc Tiếu Nhi hiện lên trong đầu.
Sau nhiều năm, anh phát hiện anh vẫn nhớ rõ bộ dạng của cô như vậy.
Khương Tuyết Nhu mắt đỏ hoe nói: “ Anh biết không, Tiếu Nhi nói với tôi rằng cô ấy từng có quan hệ tốt với anh, nhưng tôi không biết tại sao mỗi lần Nhạc Hạ Thu bắt nạt cô ấy, nhưng Nhạc Hạ Thu khóc lóc. Các anh liền cho rằng là cô ấy đang bắt nạt Nhạc Hạ Thu, có thể trong mắt các anh, Nhạc Hạ Thu là người luôn cần được bảo vệ.”
Có một số việc bọn họ chưa nghĩ tới, sau khi nghe Khương Tuyết Nhu nói lời này, dường như luôn nhìn thấy Nhạc Hạ Thu khóc lóc kể lể trước mặt Nhạc Tiếu Nhi. Nhạc Tiếu Nhi vẻ mặt lạnh lùng, bọn họ trong lòng liền nghĩ: Nhạc Tiếu Nhi bắt nạt Nhạc Hạ Thu.
Cho nên .. Anh ấy vẫn luôn hiểu lầm Nhạc Tiếu Nhi sao?
Nhạc Tiếu Nhi bị oan uổng, anh lại tự mình tìm luật sư và tống cô vào tù.
Quý Tử Uyên im lặng quay người rời đi, không thèm chào hỏi.
Anh luôn chán ghét người phụ nữ Nhạc Tiếu Nhi, không có tâm tình tốt, thậm chí còn hối hận vì đã hẹn hò với cô khi còn trẻ.
Nhưng bây giờ cô không còn ở đó nữa, Quý Tử Uyên không khỏi đau lòng, cả người như tê dại.
Người ngoài nói anh là kẻ đào hoa, vô tâm và tàn nhẫn, bỏ rơi phụ nữ khi chơi chán, yêu một người là như thế nào, anh thật sự không hiểu.
Quý Tử Uyên đứng trước cửa sổ, châm một điếu thuốc, đưa vào miệng.
Trong khói thuốc, anh nhớ tới lần đầu tiên học trung học, cùng Nhạc Tiếu Nhi nếm trải mùi vị lần đầu tiên.
Con trai và con gái, bản năng thuần tuý và cảm giác ngây thơ.
Khi đó, Nhạc Tiếu Nhi ngây ngô, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng che kín nét đẹp động lòng người.
Sau này, trong trí nhớ của anh không còn người phụ nữ nào nữa.
Có lẽ kiếp này anh sẽ không bao giờ gặp lại người tên Nhạc Tiếu Nhi nữa.
Nếu anh gặp lại cô ấy, anh nên nói gì ?
Thật xin lỗi?
Tôi trách nhầm em rồi?( hóng ngày anh bị nghiệp quật tơi bời)
Chỉ là tất cả đều vô dụng, chết đi không thể sống lại.
. . .
Trong phòng bệnh.
Khương Tuyết Nhu không hề nói lời nào, khuôn mặt nhỏ xinh tràn đầy đau lòng.
Hoắc Anh Tuấn cẩn thận gọt cam ở bên cạnh, anh hiểu Nhạc Tiếu Nhi là nỗi đau của cô.
Bây giờ, anh không nói lời xin lỗi nữa, vết thương đã tạo thành, và anh chỉ có thể bù đắp cho cô.
“Khương Tuyết Nhu, anh sẽ cùng em tìm ra sự thật năm đó, để kẻ phạm tội thật sự sẽ bị pháp luật trừng trị.” Hoắc Anh Tuấn bóc một lát cam đưa cho cô.
“Không muốn ăn.” Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt nói, “Tôi nói như vậy cũng không đơn giản là trách anh, tôi cũng tự trách mình, nếu như tôi sáng mắt sớm hơn thì sẽ không để Lương Duy Phong hại Tiếu Nhi. Kết hôn với một người đã làm tổn thương bạn tốt của mình. “
“Cũng không thể trách em, Lương Duy Phong quá đạo đức giả, trước đây anh còn coi anh ta như một thứ rác rưởi.”
Hoắc Anh Tuấn tự giễu mình và không ngừng an ủi cô.
Sau đó Khương Tuyết Nhu ở bệnh viện hai ngày.
Cô không xem tin tức trên điện thoại di động, và cô không thể thấy những lời lăng mạ cô trên Internet.
Cô có thể chịu đựng được, nhưng Lâm Minh Kiều không chịu được.