Chương 1721
Thương Mỗ cẩn thận nhìn qua cha, Thương Dục Thiên xoa xoa lông mày, quay đầu nói với Thương Mỗ, “Tìm người theo bảo vệ Khương Tuyết Nhu, đề phòng có chuyện không hay với cô ấy.”
“Cha.” Thương Mỗ có chút kinh ngạc, “Không phải trước kia cha…..”
“Trước đây cha không đồng ý, cha cũng đã ra tay cô ấy mấy lần rồi, cha hiểu được suy nghĩ của con” Thương Dục Thiên nói, “Hơn nữa, sau lần này, cha phát hiện Hoắc Anh Tuấn không hề đơn giản. Trước khi đánh bại Hoắc Anh Tuấn mà Khương Tuyết Nhu có chuyện gì thì anh ta bằng mọi cách sẽ liều mạng với chúng ta, phần lớn người của chúng ta đều không có ở Nguyệt Hàn, chúng ta không thể bình an mà rời khỏi nơi đây.”
“Cha, Cha thật là anh minh.” Thương Mỗ giơ ngón tay cái lên.
Khương Tuyết Nhu không hề biết rằng mình đang bị người khác nhắm tới.
Từ khi tập đoàn Hồng Nhân thành danh về tay Lâm Minh Kiều , cô ấy cơ bản không đến công ty nữa, mỗi ngày đều ở nhà vẽ bản vẽ thiết kế kiến trúc, hoặc là chăm sóc hai con.
Thỉnh thoảng cô đọc tin tức, Hoắc Thị gần đây tương đối không còn thị phi nữa, thay vào đó là tập đoàn Kim Duệ, gần đây quả thực xuất hiện một thế lực mới, không những mở 3 nhà phân phối mà còn nắm giữ tám mươi phần trăm vắc xin sinh sản của cả nước.
Ngay trong tuần lễ này, tập đoàn Kim Duệ đã lọt vào top năm công ty hàng đầu của Nguyệt Hàn.
Sự nghiệp của Lương Duy Phong hôm nay đang lên như diều gặp gió.
Không ai nghĩ Lương Duy Phong có tiếng xấu một thời lại có thể xoay mình một cách nhanh chóng.
Khương Tuyết Nhu hiểu rằng khi Lương Duy Phong bắt đầu trả thù cô cũng là lúc chuỗi ngày yên bình của cô và Hoắc Anh Tuấn lại sắp kết thúc.
Nghĩ đến đây, cô càng khao khát một cuộc sống yên bình với Hoắc Anh Tuấn lúc này, HoắcAnh Tuấn không có thời gian về nhà ăn cơm trưa, Khương Tuyết Nhu nấu hai món rồi trực tiếp mang tới.
Sau khi lên đến tầng cao nhất, Hoắc Anh Tuấn xuống lầu họp, cô ngồi trong phòng làm việc đợi nửa tiếng đồng hồ mới thấy anh đi lên.
“Tuyết Nhu, sao em lại ở đây?” Hoắc Anh Tuấn kinh ngạc.
“Đến bất ngờ để kiểm tra xem văn phòng của anh có chứa cô gái nào không” Khương Tuyết Nhu cười đùa.
“Quả nhiên trong văn phòng có một cô gái, ngay chỗ này đây.” Hoắc Anh Tuấn ôm cô hôn nhẹ.
Khương Tuyết Nhu đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ, đẩy anh ra một cái, “Thôi đi, anh không sợ hổ cái trong nhà anh sẽ biết sao.”
“Con hổ cái đó là em?” Hoắc Anh Tuấn siết chặt khuôn mặt của cô, “Dưới giường cũng có hổ, trên giường cũng có con hổ.”
Ngày hôm sau.
Khi Thương Mỗ vặn vẹo, lắc đầu, anh chợt nhận ra rằng cha mình cũng bước ra khỏi phòng làm việc.
Anh mở to mắt, vội vàng nghiêng người, “Cha, Cha lại bị mẹ đuổi, nên vào phòng làm việc ngủ sao?”
Trước đây ông không có bị đuổi ra ngoài, là vì Thương Dục Thiên làm sai, nhưng lần này thật sự không giống như vậy.
Thương Dục Thiên thấp giọng chửi rủa, ” Không biết trong đầu mẹ con đang nghĩ gì, còn nghi ngờ cha đối với Khương Tuyết Nhu có ý đồ.”
“Cái gì?”
Thương Mỗ như hóa đá.