Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1731



Chương 1731

Khương Tuyết Nhu không chịu được, trái tim có chút đau nhói “Hôm nay đừng đến công ty.”

Hôm qua Khương Kiều Nhân mới chiếm 50% cổ phần đã kiêu ngạo như vậy rồi, nếu hôm nay có được cổ phần của Hoắc Văn và Hoắc Chân, thì hôm nay cô ta sẽ càng ngông cuồng hơn nữa.

Nếu bây giờ Hoắc Anh Tuấn đi, nhất định sẽ bị cô ta làm cho nhục nhã.

“Tuyết Nhu, anh phải đi, tất cả nhân viên trong Hoắc Thị đều do anh chỉ đạo, anh không thể để bọn họ tùy tiện chà đạp mọi người.”

Hoắc Anh Tuấn kiên quyết sờ lên tóc cô, ” Em hãy thu dọn đồ đạc rồi rời đi, anh cũng đã nói với cha anh rồi. Ngày mai sẽ bay bằng máy bay riêng của ông ấy. Bây giờ mọi người vẫn không biết cha anh là chủ tịch tập đoàn Garson.”

Khương Tuyết Nhu vô thức nắm chặt ga giường cho đến khi Hoắc Anh Tuấn hôn lên trán cô một cái rồi mới rời đi.

Trong phòng ngủ trống rỗng, cô nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng lấy điện thoại ra bấm một dãy số, “Thương Mỗ, tôi muốn gặp cha anh, anh nói với ông ấy là ông ấy nợ tôi một điều kiện.”

Thương Mỗ sửng sốt, kỳ thật anh biết hết những việc Khương Kiều Nhân làm, nhưng anh không tiện xen vào, cũng hy vọng có thể giúp đỡ cô ấy. Sau khi nghe được yêu cầu của cô, anh lập tức đồng ý, “Được rồi, tôi sẽ nói với cha tôi.”

Thương Mỗ lúc này cũng vừa mới ngủ dậy.

Anh lập tức xuống lầu tìm Thương Dục Thiên, “Cha, vừa rồi Khương Tuyết Nhu gọi điện thoại cho con, cô ấy nói cha còn nợ cô ấy một chuyện, và cô ấy muốn gặp cha.”

Thương Dục Thiên biết, ông đã từng hứa rằng có thể cứu một mạng người.

Ông không ngờ rằng cô ấy sẽ tìm đến ông sớm như vậy.

Thương Mỗ đang quan sát vẻ mặt bất động của Thương Dục Thiên, không khỏi lo lắng thì thào nói: “Cha, cha nên biết rằng, mẹ đã tốn rất nhiều tiền để tìm Zoller cho Khương Kiều Nhân. Grey nói đúng, bỏ ra hàng ngàn tỷ để có được Hoắc Thị, thật là điên rồ.”

Thương Dục Thiên xoa xoa lông mày, ông cũng vừa biết chuyện này không lâu, Khương Tụng lại hành động nhanh đến mức ông không nghĩ ra.

Thương Mỗ nghĩ đến đây mà càng tức giận, “Sao mẹ lại có thể làm ra chuyện phi lý như vậychỉ để làm nhục Hoắc Anh Tuấn, có cần thiết phải như vậy không? Đúng, bà ấy giàu có, Thương gia cũng có tiền, nhưng tiền thì không thể đem đi đốt như thế này. Hơn nữa bà ấy cũng để toàn bộ cổ phần của Hoắc Thị dưới tên Khương Kiều Nhân, con không quan tâm lắm đến tài sản nhưng bà ấy và Khương Kiều Nhân nhận nhau chưa được bao lâu.”

Thương Dục Thiên nhìn con trai mình một cái.

Thương Mỗ hiếm khi than phiền với ông về những điều này và có thể thấy rằng anh ấy thực sự đang rất khó chịu.

Ông đứng dậy vỗ vai Thương Mỗ, “Cha không nói được, mẹ con gần đây không muốn gặp cha, con hãy thuyết phục mẹ con.”

Thương Mỗ gật đầu, “Vậy cha đi gặp Khương Tuyết Nhu sao.”

“Ừm, vì lúc đầu cha đã hứa rồi, cha cũng rất tò mò không biết cô ấy sẽ làm gì để đối mặt với sự áp chế của mẹ con và Khương Kiều Nhân.”

Sau khi Thương Mỗ ra khỏi phòng làm việc, anh cầm điện thoại di động trở về phòng, sau đó gọi điện cho Khương Tuyết Nhu: “Tuyết Nhu, cha tôi đã đồng ý, ông ấy nói buổi chiều có thể gặp chị.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.