Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1937



Chương 1937

Hoắc Anh Tuấn gật đầu, đi theo cô lên lầu.

Trong căn phòng tiếp khách khổng lồ ở tầng hai, ngoài hai vợ chồng Mạnh Quốc Xuyên, còn có một người đàn ông mặc vest đen ngồi trên sô pha, đeo kính lịch lãm, chính là Lương Duy Phong.

“Cha… Sao anh ấy lại ở đây?” Mạnh Tử Hàm nhìn thấy Lương Duy Phong ở phía sau, sắc mặt hơi đổi.

“Duy Phong là vị hôn phu tương lai của con, anh ấy ở đây là điều bình thường.” Mạnh Quốc Xuyên cười châm thuốc, sau đó liếc nhìn Lương Duy Phong nói: “Phải không?”

Lương Duy Phong cười nói: “Thật vinh hạnh cho tôi khi được cưới Mạnh tiểu thư.”

“Duy Phong, anh quá khiêm tốn.” Mạnh phu nhân đeo ngọc bội cười nói: “Với thân phận và địa vị hiện tại, kết hôn với con gái của tôi, đó được gọi là trời sinh một cặp.”

“Cha mẹ, hai người đang nói cái gì vậy, anh ấy và Khương Tuyết Nhu là vợ chồng, cũng chưa từng ly hôn.” Mạnh Tử Hàm hơi lo lắng dậm chân, cô không thích Lương Duy Phong chút nào, cô thừa nhận Mạnh gia được như hôm nay cũng là vì hợp tác với Lương Duy Phong. Cô vì Mạnh gia mà không ngại làm bạn với Lương Duy Phong nhưng nếu chọn nửa kia của đời mình thì không được. Cô cảm thấy rất chướng mắt với tên Lương Duy Phong này, anh ta quá hèn hạ và ti tiện, khó chịu, rất kén vợ để chọn cho mình người bạn đời tốt nhất.

Và xét về khí chất và vẻ đẹp trai, Lương Duy Phong không thể so sánh với Hoắc Anh Tuấn.

Mạnh Quốc Xuyên nhẹ giọng nói: “Anh ấy sẽ ly hôn, bây giờ một Khương Tuyết Nhu nhỏ nhoi làm sao xứng đáng với Lương Duy Phong, hơn nữa người phụ nữ đó cư xử rất tệ bạc, vượt quá giới hạn, nên sớm kết thúc.”

“Không sai.” Lương Duy tủm tỉm cười gật đầu, “Mạnh bộ trưởng, Khương Tuyết Nhu, người phụ nữ đó đã cắm sừng tôi, chứ tôi cũng không có ý định dễ dàng mà bỏ cô ốy.”

“Haha, tôi hiểu rồi”, Mạnh Ouốc Xuyên cười phản bác, “Thật sự để  cô

ta đi là quá dễ dãi, vừa vặn không phải là Hoắc Anh Tuấn mang con của anh ấy qua sao, anh có thể dùng đứa bé uy hiếp để ly hôn. Sau khi ly

hôn, anh có thể để cô ta làm người tình bí mật, còn con gái tôi phải là một người vợ chính thức. Anh có thể chơi tùy thích, nhưng anh không thể để cô ấy có một đứa con ngoài giá thú.”

“Mạnh bộ trưởng, cảm ơn rất nhiều.” Lương Duy Phong lộ ra vẻ chân thành biết ơn, “Đừng lo lắng, tôi cũng không phải là người đàn ông gia trưởng, Mạnh tiểu thư rất thích Hoắc Anh Tuấn vậy thì hãy để Mạnh tiểu thư bao nuôi anh ấy đi.”

“Tử Hàm, con xem Duy Phong là người đại nghĩa, hiểu chuyện như thế nào.” Mạnh Quốc Xuyên nhìn Mạnh Tử Hàm cười cười, “Cha cũng nói thật với con, thân phận Hoắc Anh Tuấn hiện tại đâu còn như xưa, quét rác cho Mạnh gia chúng ta, cha xem còn không xứng, làm sao có thể đồng ý cho hai người kết hôn, nhưng là vì con thích anh ta quá nên cha không ngại nếu con có thêm một con chó.”

“Cha.”

Mạnh Tử Hàm sửng sốt.

Cô không ngờ rằng Lương Duy Phong và cha cô đã bí mật đạt được thỏa thuận riêng này.

Cô lo lắng nhìn Hoắc Anh Tuấn.

Hoắc Anh Tuấn rùng mình một cái, hất cô ấy ra, “Thì ra là cô nhờ tôi mang đứa trẻ đến, là vì muốn dùng đứa nhỏ để uy hiếp Khương Tuyết Nhu.”

“Không phải như vậy đâu.” Lương Duy Phong nhìn anh không khỏi nở nụ cười, “Anh thật sự cho rằng Mạnh gia sẽ đối xử tốt với anh sao. Hoắc Anh Tuấn, anh hiện tại không giống như trước kia, nếu không phải vì Mạnh Tử Hàm thích anh, anh làm con chó của Mạnh gia, thì tất cả mọi người đều sẽ không để ý đến anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.