Du Hành Đến Truyện Tận Thế Nóng Bỏng

Chương 4: 4: Thấp Thoáng Bóng Dáng Nam Chính





editor: Tiểu Mạn
Tính cách Cố Tư Tư với nguyên chủ, khác biệt vẫn là rất lớn.

Nàng mặc dù có chút yếu ớt, nhưng thẳng tính, cũng hoạt bát một chút.

Nguyên chủ càng thêm được nuông chiều, ngoại trừ trước mặt Diệp Minh Xuyên, nàng chưa từng che giấu nàng tùy hứng bá đạo.

Mà lại có chút đơn thuần và bộ não đang yêu đương, dễ dàng bị người lừa gạt còn chạm vào liền phát nổ.

Tính cách khác biệt lớn, trước mặt người cực thân cận rất dễ dàng lộ tẩy, cũng may nguyên chủ cũng không có người thân cận.

Mẹ nguyên chủ sớm mất ở mười năm trước, phụ thân nàng Cố Thanh Sơn mặc dù không có tái hôn, nhưng phong lưu, thường đêm không về ngủ, còn thường xuyên mang phụ nữ khác nhau về lêu lổng.

Cố gia những năm này sở dĩ còn có thể trên thương trường đứng không ngã, đó là bởi vì Cố Tư Tư có một anh họ tuyệt vời, Cố Vân Tu.


Ba mẹ Cố Vân Tu đều là thiên tài kinh thương, một tay sáng lập Tập đoàn Cố thị, mà bọn họ rất yêu nhau.

Không may, năm Cố Vân Tu mười tám tuổi, hai vợ chồng xảy ra tai nạn xe cộ, cả hai chết.

Từ đó về sau, Cố Vân Tu tính cách ấm áp sáng sủa, biến lạnh lùng mà âm ngoan.

Hắn vừa hoàn thành việc học, vừa tiếp quản Tập đoàn Cố thị, người muốn xem trò cười của hắn, chẳng những không có thấy Tập đoàn Cố thị đóng cửa, bảy năm qua ngược lại nhờ hắn thiết huyết quản lý, để cho công ty càng ngày càng lớn mạnh.

Cố Thanh Sơn trước kia là dựa vào vợ chồng anh cả sinh hoạt hoàn khố, phía sau thấy đứa cháu lợi hại như vậy, cũng không dám động ý đồ xấu, tiếp tục dựa vào đứa cháu sinh hoạt.

Cố Vân Tu thấy hắn thức thời, cũng không có đuổi hắn đi, để cho hắn tiếp tục ở tại trong biệt thự nhà cũ Cố gia, hàng năm công ty cũng sẽ chia cho hắn không ít hoa hồng.

Nghĩ tới những thứ này, Cố Tư Tư liền cảm giác, người đàn ông trước mặt tám chín phần mười là anh họ nguyên chủ, Cố Vân Tu.

Quan hệ giữa nguyên chủ với anh họ, không thể nói tốt, nhưng là không tính hỏng bét.

Toàn bộ Cố gia đều là Cố Vân Tu định đoạt, ngộ nhỡ nàng thật không phải con gái Cố Thanh Sơn, trước khi tận thế đến nàng cũng chỉ có thể ôm chặt đùi anh họ trước mặt.

Nghĩ tới đây, Cố Tư Tư chủ động ôm cánh tay Cố Vân Tu, chỉ vào cái trán, tội nghiệp giả khổ nói: "Anh ơi em đau đầu quá.

"
Cố Vân Tu cứng đờ người, hắn không thích tiếp xúc người khác, cho dù là người em họ này, hắn bình thường cũng không cho nàng tới gần.

Nhưng hôm nay nhìn nàng ngoan như vậy, giọng nói mềm mềm nhu nhu, lại thêm cục u to trên đầu quá chướng mắt, hắn không hiểu hơi mềm lòng, trầm giọng hỏi: "Sao lại bị thương?"
Cũng không biết có phải chịu ảnh hưởng cảm xúc nguyên chủ hay không, Cố Tư Tư khịt mũi, tủi thân nói: "Diệp Minh Xuyên với Sở Liên bạn thân em cặp với nhau, hôm nay bị em bắt quả tang.


Em trách móc vài câu, Diệp Minh Xuyên liền đẩy em đập đầu vào cây.

"
"Anh ta muốn huỷ hôn với em vì Sở Liên, không hề coi em là cái thá gì, em cũng không cần anh ta! "
Nàng không có nói dối, có thể nhân cơ hội này từ hôn, vậy cực kỳ tốt.

Cố Vân Tu nhăn mày, cái này em gái ngốc rất yêu Diệp Minh Xuyên, hắn cũng có nghe thấy.

Hiện tại lại nói không cần? Nghĩ đến là bị đau lòng thông suốt.

"Huỷ thì huỷ, con gái Cố gia chúng ta lại phải lo không lấy được chồng hay sao?" Cố Vân Tu cường thế kéo lên cánh tay của nàng, "Đi nào, anh đưa em đi bệnh viện.

"
Cố Tư Tư trong lòng ngọt ngào, nhưng vừa nghe nói phải đi bệnh viện, bĩu môi không cao hứng nàng liền ghét đi viện từ nhỏ.

Nhưng người đàn ông bên cạnh mặt mày lãnh tuấn, trước tầm mắt lạnh lùng của hắn, nàng yên lặng nuốt xuống cự tuyệt, ngoan ngoãn đi theo bước chân của hắn.

Kết quả kiểm tra của bệnh viện là có chút chấn động não nhỏ, ngoại trừ cho vài loại thuốc, quan trọng nhất vẫn là chú ý nghỉ ngơi.


Cố Tư Tư nằm trên giường mê man ngủ, luôn cảm thấy cái tên Cố Vân Tu này rất quen thuộc.

Nhưng não nàng chấn động, trí nhớ có chút nhỏ nhặt, nhất thời lại nghĩ không ra.

Cũng không biết ngủ bao lâu, Cố Tư Tư bị tiếng đập cửa đánh thức.

Nàng đi mở cửa, đứng ngoài cửa chính là cô bảo mẫu trẻ mặc trang phục hầu gái, hướng về phía nàng cười vô hại.

"Tiểu thư, lão gia gọi cô xuống dưới nhà ăn cơm.

"
Cố Tư Tư kinh ngạc trợn mắt, nghe cái âm thanh này, nàng là người phụ nữ chiều hôm nay ân ái với Cố Thanh Sơn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.