Du Hành Giả

Chương 21: Loli



Hôm nay rito quyết định đi dạo một mình. Cậu đi không mục đích, chỉ đi để hưởng thụ một chút không khí. Bây giờ cậu đang ở bờ sông. Cỏ sạch sẽ, gió mát và trời đã về chiều. Cậu năm xuống và lim dim mắt.

- Hắt xì! Cậu cảm thấy thứ gì đó ngưa ngứa ở mũi và tỉnh lại.

- Này, tại sao anh có thể ngủ ở đây thoải mái như thế? Nếu vừa rồi tôi bôi thuốc ngủ lên cỏ lau chẳng phải anh ngủ luôn rồi sao?

Nghe thấy tiếng nói xa lạ và non nớt, rito kinh ngạc quay ngược lại. “Cô bé này là ai? Đem về nuôi được không?”

- Chủ nhân sau khi ăn xong một cô hầu gái và giờ thì quay giáo sang loli sao? Lilith cười tủm tỉm.

- Tại sao chủ nhân không nghĩ đến một phù thủy sexy như em?

- Ách.

Rito ngồi bật dậy sửa sang lại quần áo và điều chỉnh nụ cười lại cho đáng tin một chút.

- Ân, đó là bởi vì anh sống rất ít khi đắc tội ai nên hẳn sẽ không có chuyện như thế đâu.



- Anh cười trông thật ghê. Cô bé quay đầu đi và nói.

“KHÔNG THỂ NÀO! Là các cô, các cô thực hiện ảo thuật lên cô bé phải không?”. “Hi hi, chỉ là để cô bé biết cách phòng bị những kẻ như ngài mà thôi”. “Khốn kiếp, các cô cứ nhớ lấy”. Cô bé không tiếp tục nói, chỉ ngồi ôm đầu gối và nhìn ra phía xa. Rito lon ton lại gần ngồi bên cạnh. *dịch ra*, *lại gần*, *dịch ra*, *lại gần*….

- Anh vẫn luôn mặt dày vậy à? Cô bé tức giận nói.

- Không không, chỉ là vị trí bên cạnh em dễ dàng ngắm mặt trời thôi. Rito nghiêm chỉnh nói.

*Chạy đi một đoạn ngồi xuống*, *chạy lại ngồi xuống*.

- Này! Giọng cô bé gắt.

- Không phải có một mặt trời ở đây sao? Rito hôn lên trán cô cười xấu xa. Lần này thì cô bé lập tức bò ngược lại, hai tay ôm đầu và nước mắt lưng tròng.

- Dê xồm!

- À?

“Các cô lại làm trò gì phải không?”, “Sai, cô bé hành động như vậy là bình thường khi đối mặt với hành vi kích động của ngài”. “không đúng, không đúng chẳng phải hình mẫu của ta luôn là một sư huynh đáng tin cậy sao?”, “đó là ảo giác của ngài thôi”. Rito chống cả hai tay xuống cỏ và bắt đầu sám hối.

- Tại sao anh có thể mạnh như thế? Cô bé ngốc ngốc hỏi.

- Anh cẩu thả, lười nhác và dê xồm nhưng tại sao lại mạnh như thế? Cô bé nhấn mạnh từ dê xồm.

“Cơ hội!”, rito hai mắt sáng như đèn pha, chạy lại và chọn một tư thế ngầu nhất:

- Bởi vì ngoài sức mạnh ra… anh còn có nhiều thứ quan trọng hơn nó. Gió thổi hiu hiu, tóc bay bay, đôi mắt thâm thúy mê người. Ân, đây chính là hình tượng chân chính của ta.

- Ku, ku ha ha ha ha.. Ha ha ha.. Hí hí hí, hị hị.. (hai con ma cười lăn lộn)

Cảm xúc rito không nừng biến ảo nhưng cậu cố giữ cho khuôn mặt của mình trông có vẻ đẹp trai. Mà lần này có vẻ như rito đã dụ dỗ thành công, cô bé ngây ngô nhìn rito, đúng chính là khuôn mặt ấy! Ta có thể nhìn thấy sự sùng bái! Tiểu vũ trụ bạo phát a!

- Lừa đảo. Một lần nữa bé quay mặt đi và giáng một trọng kích vào trái tim rito

- Cờ rắc…rắc. Rito cảm thấy thứ gì đó đổ vỡ như thế, đó là linh hồn? Hay thứ gì đó cứng rắn? Ân, là gì thì cũng không có đường lui nữa rồi

Nhìn cô bé cô đơn ngơ ngẩn ngắm trời chiều, dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn giống một tiểu tinh linh như thế Rito ngay lập tức phát giác ra cô bé có tâm sự.

- Những thứ mình muốn thì không nên quá cưỡng cầu. Để cho bản thân thoải mái một chút, hòa vào cái thế giới này, luyện tập trong khi sống như một người bình thường. Mỗi người ta gặp trong cuộc đời luôn hơn ta ở một điểm nào đó, mỗi sự việc ta gặp đều có thể dạy ta một bài học nào đó, siêu việt giả chúng ta đôi lúc đều sẽ đi nhầm hướng. Cái chúng ta tìm kiếm không phải sức mạnh, sức mạnh chỉ giúp chúng ta thực hiện điều mà mình muốn làm dễ dàng hơn, không phải là mục đích. Nếu em có thể tìm kiếm lí do sử dụng sức mạnh, kiên định niềm tin của mình, mỗi ngày đều hoàn thiện chính mình, em sẽ mạnh hơn.

- Lí do …tìm kiếm sức mạnh… sao?... Em cũng không biết, sư phụ bảo em tập luyện, em chỉ là không muốn người thất vọng. Em đã nghĩ mình làm được, nhưng khi anh và Michael đánh một trận đó em mới biết khoảng cách giữa em và kì vọng của người còn rất xa. Cô bé thu người lại cho mình chiếm thể tích nhỏ hơn.

- Vậy em đang tìm kiếm sức mạnh vì mong muốn của người khác sao?

- Không… ý em không…

- Đối với em mà nói, điều gì là quan trọng nhất? Thứ gì là việc em muốn làm?

- Không cần trả lời anh, em chỉ cần tự trả lời mình là được rồi. Anh chỉ muốn biết, trong số đó có việc nào là em cần đến sức mạnh không?

- Là có. Cô bé gật đầu, hơi chút buông lỏng cơ thể.

- Uhm, cho em. Rito rút ra một cây kẹo (đừng hỏi hắn lấy từ đâu), thử nó một chút xem có hợp khẩu vị của em không.

- Vâng. Cô bé nhận lấy keo, bóc vỏ và cho vào miệng.

- Thật ngon…

Gió chiều đảo qua làm hất lên mái tóc rito, lần này cậu không cần làm bộ, tiểu cô nương cũng cảm thấy cậu thật đẹp trai.

Cô bé rời đi.

Rito cảm thấy thật hụt hẫng. Mặc dù sớm biết kết quả này nhưng cậu vẫn khó chấp nhận. “Mình có nên nhờ shigure làm một đứa trẻ không nhỉ?”, lần đầu tiên cậu có ý nghĩ này.

Thế nhưng hôm sau cô bé lại đến thẳng Lương Sơn Bạc. Cái này khiến cậu sướng phát điên. Cậu thậm chí còn quấn quýt lấy cô bé hơn cả vợ chưa cưới của mình. Tên của cô bé là kushinada chikage, judo và là đệ tử của bạn cũ đại trưởng lão. Nhìn thấy vẻ mặt của kisame hẳn là một đại mỹ nhân, cũng khiến rito có chút tò mò. Nói chung là bị cuốn lấy và sàm sỡ, nên cậu bị chikage cho cút, đến chỗ keniichi và miu chơi chung. Cô bé vẫn mò qua chỗ rito, lí do là sư phụ bảo cô bé tìm hiểu thế giới này. Ân, hẳn là vì bài diễn văn của rito khiến chikage tiến bộ.

Hôm nay rito mang chikage và nanami và shigure đi chơi. Cậu lập một kế hoạch to lớn với hơn mười khu vui chơi là địa điểm. Nơi đến đầu tiên là khu vui chơi trung tâm, bên trong có đủ loại máy móc trò chơi và tất nhiên là game gắp thú huyền thoại. Rito rất nhanh phát hiện ra ánh nhìn của chikage.

- Em muốn nó sao? Rito chỉ vào con thú có một sừng giống ngựa.

- Không không phải. Chikage bán moe rất chuyên nghiệp.

- Nếu em để anh hôn một cái anh sẽ móc nó cho em. Rito cười dâm đãng và ngay lập tức bị những ánh mắt xung quanh soi mói.

Chikage giãy dụa rất giữ dội, rốt cuộc cô bé nắm lấy tay áo rito:

- Chúng ta kiếm chỗ không người… Chikage cúi mặt nói nhỏ.

- BÀNH! Không thể chịu đựng được nữa những kẻ khác quyết định ra tay với rito. Cậu bị mọi người bài xích và buộc phải bỏ tiền móc con thú trong ánh mắt chứng kiến của mọi người.



- Thiếu chủ người thật là …. Nanami cũng rất bất đắc dĩ, đến cả người như cô cũng thấy hành vi của rito là rất suy bại. Shigure thì trực tiếp hơn, cô vặn lớp da bụng cậu cho đến khi rito la oai oái.

Mọi người đến công viên nước.

- Được rồi, em hãy ngồi vào đây. Chikage mặc đồ bơi học sinh và bị rito kéo vào trong lòng. Hai người đang ngồi trên đỉnh trôn ốc trượt nước.

- Như vậy… rất xấu hổ. Chikage dường như chịu đến giới hạn như thế bắt đầu giãy dụa. Nhưng không vượt qua được sức mạnh được sự hưng phấn buff max của rito.

- Hắc hắc, không phải em không biết bơi sao, trượt xuống và không được kéo lên thì rất nguy hiểm.

Rito nói xong thì cũng không cho chikage phản bác mà thả người nhảy xuống. Trong lúc trượt, xúc cảm mềm mại truyền đến làm rito mở cờ trong bụng. Cô bé càng giãy dụa rito lại càng sướng, đến lúc xuống nước thì cả hai tay của rito đều chụp vào bộ ngực nhở của cô. Rốt cuộc thì sự suy đồi cũng phải trả giá, cậu bị một tát vào mặt, shigure quá xấu hổ khi đi với cậu đành mang chikage đi và mặc cho rito tự sinh tự diệt.

- Rốt cuộc cô vẫn ở bên cạnh tôi, nanami. Rito trong lòng ấm áp.

- Nếu thiếu chủ cho phép, tiểu nữ xin rời đi.

- Hự!

Được rồi, mặc dù có chút quá khích nhưng buổi đi chơi khá vui vẻ. Rito bị gắn mác lolicon vĩnh viễn, cậu chỉ có thể chứng minh rằng mình bình thường trên giường.

- Ân, ừm a…

Shigure đang bị rito đè lên và hôn vào cổ. Hai tay cậu cũng hướng ngực cô mà bóp, cậu thậm chí dùng khí khiến cô cảm thấy nhạy cảm hơn. Áo ngủ lụa mỏng dường như là sở thích của cậu, nhìn bộ ngực như ẩn như hiện của cô, rito kéo áo của cô xuống và ngậm vào. Tay cậu đưa xuống và móc ngoáy, shigure rất nhanh phải đầu hàng lần một.

- Anh có yêu em không? Cô ốm đầu cậu và hỏi.

- Điều đó là tất nhiên. Rito không nghi ngờ chút nào trả lời.

- Kể cả em không đẹp bằng nanami và thua xa Lilith với zoroa sao?

- Tình yêu không đạt được bởi điều đó.

- Tiến vào em đi.



- Uhm ah.. thật tuyệt.

Shigure đuối sức mơ hồ nằm trên giường, khắp nơi là đỏ ửng và tím bầm. Gần đây sức mạnh của rito tăng cao nhanh hơn một chút, chịu đựng cậu một mình khá là miễn cưỡng với cô. Ánh mắt shigure long lanh, rito hôn lên trán cô: “ngủ đi, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em”.

- Ân.



Rốt cục thì vòng tám của goh cũng đến. Keiniichi đã rất nỗ lực và đạt được thành quả to lớn. Theo cậu, keiniichi đã có thể đánh một trận với Michael jorkdan và có hi vọng chiến thắng (tuy rất mỏng manh). Trận đấu ngày mai đội nhật bản (kei-shi-miu) đấu với mỹ đội. Rito rất mong đợi trận chiến này, cậu quyết định tới quan chiến. Bởi vì trong đội Mỹ có kẻ đã từng chiến bại dưới tay cậu - jorkdan và nhân loại hoàn mỹ. Quy tắc của thần linh quả thật có chút sơ hở, Michael hẳn là nhờ vào đó mà được đưa vào đội USA thay vì chiến một mình. Trận chiến này theo rito kết quả là 50-50. Shigure ngang ngửa jorkdan và keiniichi ngang ngửa pp (perfect person). Phần còn lại của miu thì không đáng được nhắc tới. Chênh lệch quá lớn.



Rito đang ở nhà thi đấu, phòng vip. Nơi này có thể trực tiếp quan chiến mà không sợ dư chấn ảnh hưởng, có điều hòa, tủ lạnh, sofa và..ừm…mỹ nhân mang theo. Căn phòng được thiết kế có một lớp kiếng siêu cường lực, từ bên trong có thể nhìn ra ngoài nhưng ngược lại thì không. Rito đang lợi dụng đặc điểm này. Cậu ép nanami lên kiếng, bộ ngực lớn của cô bị ép thành hai hình tròn. Trên kiếng đã thấy được khối lớn hơi nước. Rito đẩy cô từ phía sau. Cơ thể cô bỗng co giật mạnh, nhưng rito không để ý mà cứ tiếp tục đẩy. Nanami đã đến giới hạn, cậu không thể không buông tha cho. “Xem ra lần sau chỉ có thể làm cả hai cùng lúc”. Rito để cô lên sô pha, giúp cô dọn dẹp. Trận chiến đã bắt đầu. Rito khá ngạc nhiên, Michael lên sàn dĩ nhiên không phải là shigure tiến lên nghênh tiếp mà là keniichi. “Xem ra tiểu tử này quyết tâm khiêu chiến ta đây”. Đối với rito mà nói, nếu có người muốn bắt kịp mình hắn tuyệt đối sẽ không ngăn cản thậm chí sẽ trợ giúp. Bởi vì đây là tâm tính của kẻ mạnh! Không ngại khiêu chiến, không ngại thử thách. Mặc dù không nói ra nhưng rito có một sự kiêu ngạo từ trong xương, hắn là người thứ ba trong lịch sử đạt đến võ thần khi ở tuổi thứ mười. Hai người trước một trở thành tông sư, một cũng là đỉnh cấp võ thần. Mà rito, hắn tin tưởng mình sẽ trở thành tông sư đấy, thậm chí dựa vào du hành ấn hắn sẽ vượt qua tông sư cấp tiến đến một cấp độ chưa ai đạt được! “Đến đây đi, khiêu chiến ta, đánh bại ta, tất cả các ngươi, chìa khóa cũng tốt, nhân loại hoàn mỹ cũng được!”. Rito không nhận ra bất tri bất giác tâm tính hắn có chút chuyển biến, đây là bởi vì một kẻ đứng ở vị trí cao quá lâu, khi thấy có người đến khiêu chiến mình sẽ dùng tư thái từ trên nhìn xuống. Dùng phương thức bá đạo nhất để nghênh tiếp kẻ thù!

Rito quay lại nhìn nanami, thấy cô đã phục hồi một chút lại kéo cô lên dựa sát vào cửa sổ vừa nhìn vừa để nanami phục vụ. Nanami đã triệt để không mặc gì ngoại trừ đôi vớ da rách loang lổ, cô thở hổn hển và dùng chút sức lực đem *** rito phun ra nuốt vào.

Keiniichi và Michael lao vào nhau. Nhưng sức mạnh chênh lệch ngay lập tức được thể hiện. Những cú đấm của jorkdan quá nhanh và mạnh, so với lần đấu với rito đã tiến bộ không ít. Anh đã triệt để loại bỏ điểm yếu về khu vực tấn công gần nên khi keiniichi định dùng lại sách lược mà rito đã dùng để tấn công thì bị nhận lấy áp chế hoàn toàn triệt để. Nhưng may mắn, keiniichi bộ pháp rất không tồi, đây là điểm yếu của jorkdan. Hiển nhiên nói là tương đối thôi, bộ pháp của anh còn cao cấp hơn keiniichi. Bước chân luôn di chuyển nhưng lại có thể đảm bảo trọng tâm được giữ ổn định. Keiniichi có dấu hiệu kiệt sức, cậu chỉ có thể dựa vào vòng khống chế cấp bốn để giữ cho mình không thua. Thủ lâu tất bại! Jorkdan tìm cơ hội lách mình vào trong vòng bảo vệ của keniichi, bàn chân phải đạp mạnh xuống đất làm sàn nhà đã được cố hóa bằng thép nguội lõm xuống một hố tròn có bán kính một mét, tất cả các cơ bắp của anh đều vận chuyển hết sức. Mượn lực từ mặt đất, sức mạnh của chân, eo, vai cánh tay được phối hợp hoàn mỹ, một cú móc ngược từ dưới lên. Nếu nhận lấy cú đánh này keiniichi tuyệt đối không thể chịu đựng được. Cậu bị bắn thẳng lên theo phương nghịch đảo của trọng lực mười lăm mét, xương cằm vỡ nát.

- Làm tốt lắm. Rito lẩm bẩm.

Trong khoảnh khắc sinh tử keiniichi đã phản công, đầu gối của cậu từ phía dưới đánh vào lồng ngực của jorkdan làm hắn phun ra một búng máu. Nhưng như vậy cũng làm đòn tấn công của jorkdan hiệu quả hơn, cậu tuyệt đối không thể đứng dậy sau đòn đánh này.

Keiniichi nằm trên mặt đất trong khi trọng tài bắt đầu đếm. Não cậu bị chấn động mạnh và xương cằm bị vỡ. Máu tươi từ trong mồm chảy ra, Miu từ phía ngoài đã bắt đầu khóc và đòi đi lên mang cậu xuống. Keiniichi hơi mỉm cười, cậu nghe thấy tiếng gọi của Miu, cậu không thể để cô ấy thất vọng, cậu không thể để khoảng cách của mình và người kia xa hơn. Bàn tay cậu nắm chặt và trọng tài thì đã đếm đến giây thứ năm. Cậu cảm thấy máu trong người mình sôi lên. Trong lúc mơ hồ nửa mơ nửa tỉnh, cậu nhìn thấy một bóng người, không phải miu, không phải rito, không phải đại trưởng lão…thậm chí không phải bất kì ai mà cậu từng gặp qua. Nhưng cậu thấy người kia thật quen thuộc, thật thân thiết như thể người đó đã luôn bên cậu từ khi cậu sinh ra. Bóng người cao lớn, cưỡi trên ngựa sắt, đội mũ sắt, khí thế như quân lâm thiên hạ! Người ấy tiến đến, nói gì đó, rồi hóa thành một luồng sáng tiến vào trong cậu. Ngay lập tức keiniichi cảm thấy cả người như sôi lên, cậu cảm nhận được từng tế bào, từng mạch máu, từng dây thần kinh, cậu có ảo giác như mình có thể điều khiển tất cả chúng. Xương quai hàm của cậu nhanh chóng hợp lại về đúng vị trí, các mạch máu bị vỡ được khí bao lại. Trọng tài đếm đến giây thứ chín nhưng keiniichi đã đứng lên, tuy không thể nói là tốt nhưng đã có nhiều thứ thay đổi. Hai mắt jorkdan sáng lên, cảm thấy được đối thủ bộc phát, không nói hai lời tiến lên nghênh chiến! Quyền đối quyền, cước đối cước không rơi vào hạ phong! Thậm chí còn ổn áp một bậc. Nếu không phải thương thế quá nặng jorkdan chắc chắn sẽ thua. Không thể không nói jorkdan là một thiên tài, trong lúc đó còn có dấu hiệu đột phá. Quyền kình càng sắc bén hơn, di chuyển lưu loát hơn, tràng chiến đấu gay cấn tột độ không thua gì trận đánh với rito.

- Bành! Bành! Ầm! Rầm.

Khán giả cảm thấy như mình không thở nổi, tất cả mọi người đều đứng lên để xem cho rõ trận chiến này. Xem những vị thần trong mắt phàm nhân này ai cao tay hơn một bậc!

- Oành!

Hai người đồng thời sử dụng tuyệt chiêu rồi cùng đồng thời ngã xuống. Keniichi đôi mắt vẫn như cũ nhìn kĩ Michael cho đến khi hắn nằm đối diện mình mới thỏa mãn nở nụ cười.

- Xem ra ngươi đã tiến đến gần ta một bước dài. Rito nhắm lại con ngươi, lắc lắc trong tay ly rượu nho đỏ thẫm rồi một ngụm uống hết.

Trận chiến thứ hai vẫn rất đang chú ý. Nhân loại hoàn mỹ đối chiến shigure. PP là một cô gái xinh đẹp không thua gì nanami, thậm chí có thứ gì đó mà nanami không có. Mái tóc màu bạch kim không thuộc về con người, hai con ngươi một xanh một vàng. Mặc quần áo bó sát người như kiểu nữ nhân vật chính trong the cat. Cô sử dụng hai con dao quân dụng, Rito phát hiện cách cô được huấn luyện cũng là theo kiểu quân đội. PP đi vào tư thế thủ là dao một trước một sau và hai bên. Nanami đứng thả lỏng hai tay kiếm xuôi theo trục dọc cơ thể. Shigure tấn công trước, cô lao lên như kiểu ninja hay di chuyển, kiếm dao động với tần suất cao, đây là một chiêu thức trong ánh kiếm trắng, lưỡi kiếm mang theo tiếng rít cực kì chói tai đâm thẳng tới. PP lấy dao đón đỡ nhưng bị chấn bay ra ngoài, lưỡi kiếm hơi lệch xén đi một lọn tóc của pp. Shigure dùng hai kiếm tấn công vào phần dưới nơi mà lưỡi dao ngắn khó với tới, lớp quần bó của pp bị cắt đứt nhiều chỗ từ bên trong có thể thấy máu chảy ra ngoài. Trong lúc PP đang chật vật đón đỡ, đã có dấu hiệu thua xuất hiện, một cậu bé từ bên ngoài chạy vào và hô hoán tên cô. Cậu bé mắt đen tóc vàng, là con lai.

- Màn kịch của mấy lão già. Rito nhếch nhếch môi, cúi xuống đem chân khí truyền vào cơ thể nanami rồi nhấn đầu cô vào.

Cậu bé hô hoán gào thét. Đáng tiếc chưa đạt đến võ thần thì cái gì cũng vô dụng. Nhìn thấy cậu bé bị đánh gục lôi đi, PP bộc phát ra sức mạnh to lớn đem shigure đánh văng ra đập vào một trong bốn góc tường, chỉ một đòn thậm chí có chút máu chảy ra khóe miệng. PP nhảy ra khán đài, người Mỹ cản cô lại, trong đó còn có một võ thần cao đẳng nhưng đều bị tiềm lực PP cho đẩy lùi. Cô vượt qua tất cả khán giả chạy về bên ngoài.

- Nhân loại hoàn mỹ về tay. Ân, rito rên rỉ. Cô nghỉ ngơi được rồi.

- Vâng, thưa thiếu chủ.

Tiếp theo kết quả trận đấu dễ đoán rồi, rito cũng không quan tâm. Trở về và cố gắng hoàn thiện môn võ thuật mới là điều hắn cần làm lúc này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.