Ta cắn răng ổn định tâm tình của mình vì ta biết dù không có kí ức này thì cũng phải đối mặt với thứ còn ghê tởm hơn nhiều , coi như thêm 1 chút tâm lí đi , sau đó ta văng một nắm đậu biến thành một đàn tang thi theo trí tưởng tượng của mình và trực tiếp nhào vô chém giết không biết do thể này quá trâu bò hay do luyện tập mà gần 1 tiếng ta vẫn cảm thấy bình thường còn có xu thế khoẻ hẳn lên .
. Sau khi luyện tập gần 1 tiếng thì trực tiếp đi ra linh phủ về lại không gian thì nghe tiếng Dạ Tuyết vang lên : “ Oa chủ nhân người ta cũng muốn tiến vào “ chủ nhân thật vô tâm hùi nãy tiến vào không thèm quan tâm nó làm 1 hơi rồi đi vào linh phủ luôn T.T
Ta xém quên sủng vật nhà mình tuy có chút chột dạ nhưng cũng không để ý nhiều bước đến linh tuyền lấy túi thơm sau đó bỏ lại 1 câu : “ Muốn vô thì theo “ sau đó đi vào hiển nhiên nó cũng không ngốc nên bám theo
Lấy 50 hạt đậu trong túi thơm nhắm mắt niệm chú thuật sau đó văng xuống đất , đậu hiện thành nhân dùng vải đen từ đầu đến chân giống hệt nina ( Mây : Ta quỳ lại trí tưởng tượng phong phú của nàng )
Nhân tuy là đậu biến thành nhưng đã ngâm qua linh tuyền với khi vào nơi linh khí dày đặc như vậy nên Nhân có trí óc của trẻ con nên Nhân vẫn biết người trước mặt là chủ nhân của mình nên đều cung kính kêu : “ Chủ Nhân “
. Ta gật đầu hiển nhiên rất vừa lòng với thành quả mình tạo ra , sau đó ra lệnh : “ Bây giờ hãy nhìn ta chém giết mà học theo đây là mệnh lệnh “
Nhân đều cung kính , hô : “ dạ “
. Ta móc ra một nắm đậu sau đó dùng chiêu của Cô xuất chiêu trực tiếp đòi mạng người mà vận dụng cho Nhân xem đến khi hết ta thu đậu lại văng ra một nắm khác hướng Nhân nói : “ Vận dụng chiêu thức ta vừa làm giết hết bọn chúng cho ta “
Ta vừa dứt lời thấy 1 dàn bóng đen lướt gió tiến tới hình nhân sau đó tuy hơi vụng về nhưng từ từ thuần thục nhìn vào tuy chỉ là những đạo hắc quang nhưng với ta cả 5 giác quan đều linh mẫn tự nhiên hành động của Nhân không qua mắt được ta rồi