Bỗng tiếng gõ cửa vang lên ta đành khoác đỡ 1 cái áo lười biếng dựa trên ghế sau đó nói : “ vào đi “ . Cửa phòng mở ra 1 nam 1 nữ bước vào cung kính , kêu : “ cô chủ “ Trên tay cô gái bưng thức ăn để xuống bàn , quan tâm hỏi : “ cô chủ khoẻ chưa ạ “
Ta nhướn mi đánh giá 2 người trước mặt nam thì đeo kính nhìn rất nhã nhặn cộng thêm khuôn mặ tuấn lãng có thể là bạch mã hoàng tử trong mộng nhiều cô gái , còn người nữ thì dáng người quyến rũ ; khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào như 1 ngọn lửa đầy tà mị và yêu dã gợi lên ham muốn chinh phục của đàn ông đến cực điểm . Khi đánh giá xong ta nói : “ Đã Khoẻ nhưng 1 số thứ ta không nhớ được ngươi có thể nói ta nghe không ?
Ví dụ như ta là ai ? Các ngươi tên gì ?? V.v “
Cả 2 như bừng hiểu sau đó trao đổi bằng mắt rồi người nam trả lời : “ cô chủ tên là Trần Băng Như là con của chủ nhân Huyết Long bang còn có 1 người anh tên Trần Ngạo Thiên .Thuộc hạ là Cung Vô Dật và cô ấy là Tuyệt Mị Diễm “ nói ngắn gọn nhưng bao quát hết thẩy
Còn ta nghe xong nhìn bề ngoài bình tĩnh thật ra bên trong đã nỗi bão rồi, CMN , phắc xuyên đâu không xuyên tự xuyên vào tiểu thuyết mình viết nữa chứ , khong những thế còn là nữ chính bị nữ phụ kiêm nữ chủ ngược thảm nữa . Hừ , nữ phụ văn thì sao chứ đã có ta - tiết pháo đại nhân muốn ngược nằm mơ đi !! Nữ phụ mãi mãi là con ghẻ thôi đã vậy ta cho lở luôn !!!