Bên cạnh Tần Hàm Yên có một tiểu thư ký tên là Lý Manh Thanh, một ngày đẹp trời trên đường đi làm, cô gặp một số người lại mặt đến bàn chút chuyện.
"Lý tiểu thư, chúng tôi tìm cô không phải có ý xấu, chỉ là muốn đưa ra một đề nghị." - Người lên tiếng là A Hổ.
Lý Manh Thanh vẫn run lẩy bẩy, làm sao có thể tin mấy tên này được chứ: "Đề nghị gì?"
"Chỉ cần Lý tiểu thư đồng ý nghỉ việc ở Hải Tinh, tờ chi phiếu này sẽ thuộc về cô.", hắn vừa nói vừa đưa tờ chi phiếu ra trước mặt Lý Manh Thanh, cô nhìn con số trên đó mà choáng váng, số tiền này có thể giúp cô sống sung sướng nửa đời sau, nhưng mà...: "Tại sao tôi phải nghe theo mấy người."
"Bởi vì chúng tôi là người của Liên Hoa bang."
—
Đang yên đang lành tiểu thư ký đi theo cô 2 năm nay lại xin nghỉ việc, Tần Hàm Yên cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Cô phân phó cấp dưới nhanh chóng tìm cho mình một thư ký mới.
Cấp dưới nghe lệnh lập tức làm ngay, thông báo tuyển dụng vừa đưa ra đã có cả trăm hồ sơ gửi về, nhìn mà nhức cả đầu.
Sức hút của Hải Tinh vẫn là không thể bàn cãi.
Bên này Ngạn Bách Hàm lệnh cho A Hổ chuẩn bị cho mình một sơ yếu lý lịch và bằng cấp vừa đủ hoàn hảo để ứng tuyển vào vị trí thư ký bên cạnh Tần Hàm Yên, cô cũng thật biết cách chơi, vẫn còn đó một Ngạn thị mà lại chạy đi làm thư ký linh tinh gì đó, cấp dưới thầm oán than trong lòng nhưng nào dám nói ra.
Buổi phỏng vấn nhân sự nhanh chóng diễn ra, đương nhiên với hồ sơ và gương mặt ăn tiền của mình Ngạn Bách Hàm cũng có mặt trong 10 cái tên được gọi đi phỏng vấn.
Tần Hàm Yên đi ngang qua vừa lúc thấy một dãy người đang ngồi ngay ngắn nên tiện thể ghé qua xem thử, chỉ là không thể ngờ lại đụng trúng Ngạn Bách Hàm.
Giám đốc Nhân sự nhìn thấy Tần Hàm Yên nhanh chóng đứng dậy: "Tần tổng, ngài đến đây có phải muốn phân phó gì không?"
Tần Hàm Yên định xua tay nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó, cô đi thẳng đến vị trí kế bên Giám đốc Nhân sự rồi ngồi xuống.
Tên Giám đốc nuốt một ngụm nước bọt, lần này thật không dám qua loa cho xong.
Tần Hàm Yên ra hiệu cho hắn bắt đầu, lần lượt từng người bước lên, Tần Hàm Yên tỏ vẻ nhàm chán, cô lật lật hồ sơ của Ngạn Bách Hàm xem thử.
Ảnh lý lịch là gương mặt tinh tế quen thuộc đó, sơ mi màu trắng, môi đỏ răng trắng.
Cô lật thêm vài trang, đúng là mới tốt nghiệp, đại học S, so với đại học Q lúc trước cô theo học thì không sánh bằng nhưng cũng xem là có tiếng tăm.
Sau khi xem xong Tần Hàm Yên đóng hồ sơ lại, nhìn đồng hồ rồi quay sang nói với Giám đốc Nhân sự gì đó rồi mới đứng lên rời đi, trước khi đi không khỏi nhìn Ngạn Bách Hàm thêm một chút, vừa lúc Ngạn Bách Hàm quay sang, ánh mắt hai người chạm nhau, cũng không biết là ai dời đi trước.
Thật ra lúc nãy Tần Hàm Yên chỉ nó có 4 chữ: "Chọn Ngạn Bách Hàm."
Tần tổng đã nói vậy thì việc phỏng vấn chỉ còn là thủ tục qua loa, ngay ngày hôm sau, Ngạn Bách Hàm được gọi đến Hải Tinh làm việc.
Tuy là kế hoạch của mình nhưng Ngạn Bách Hàm cũng không ngờ có thể thuận lợi như vậy, cô còn định nếu ai trúng tuyển sẽ kêu A Hổ chạy đi hỏi thăm một chút.
Như vậy cũng tốt, đỡ phải phí công phí sức.
Buổi sáng thức dậy, Ngạn Bách Hàm chọn cho mình một thân váy trắng, túi xách cũng màu trắng, bắt một chiếc taxi đến Hải Tinh.
Vốn định lái xe đi nhưng hình như chiếc xe nào của cô cũng hơi khoa trương.
So với đế quốc thương nghiệp khổng lồ của Ngạn thị thì Hải Tinh cũng chẳng tính là bao, khiến cô chủ Ngạn gia chạy đến đây người nào mà biết chắc sợ đến vỡ mật.
Giám đốc Nhân sự dẫn Ngạn Bách Hàm đi làm ít thủ tục, giới thiệu với mọi người xong rồi mới dẫn đến văn phòng tổng giám đốc.
"Tần tổng, thư ký Ngạn đến rồi." Giám đốc Nhân sự đã được cho phép dẫn người tiến thẳng vào trước đó, sau khi nhận được cái gật đầu của Tần Hàm Yên hắn cũng lui ra ngoài.
Ngạn Bách Hàm nhìn một vòng văn phòng, trắng đen làm chủ đạo, đơn giản mà tinh tế rất giống với tác phong của Tần Hàm Yên.
Ngạn Bách Hàm vừa bước tới bàn làm việc của Tần Hàm Yên định chào hỏi thì người kia lập tức quăng một đống tài liệu dày cộm lên bàn: "Công việc của cô, mang về đọc."
Ngạn Bách Hàm nghẹn một họng cầm lấy, thấy Tần Hàm Yên không nói gì mới lui ra ngoài.
Bàn làm việc của cô nằm ngay trước văn phòng Tần Hàm Yên, chỉ cách một tấm kính, như vậy mỗi ngày cô đều có thể nhìn ngắm dung nhan người kia rồi.
Ngồi trên ghế chưa được bao lâu cô lại đứng dậy, loay hoay chạy đi pha cà phê mang vào: "Tần tổng, tôi pha cho chị ly cà phê.", phải biết là ba cô Ngạn Bách Tùng cũng chưa có được vinh dự này, nhưng biết làm sao bây giờ.
Tần Hàm Yên đưa mắt nhìn, để lại một câu: "Tôi không thích cà phê.", bao nhiêu tâm tư nhiệt huyết của Ngạn Bách Hàm trong tích tắc vỡ vụn, nhưng cô vẫn kiên quyết: "Vậy chị muốn uống gì, tôi pha cho chị.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
[Vong Tiện] Di Lăng Lão Tổ Đi Đòi Tiền
2.
Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
3.
Cô Vợ Bác Sĩ Khó Chiều
4.
Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================
Tần Hàm Yên buông xuống văn kiện trong tay: "Cô vẫn nên nghiêm túc đọc tài liệu tôi vừa đưa thì hơn."
Ngạn Bách Hàm nghe vậy xụ mặt, vâng một tiếng rồi xoay lưng đi ra ngoài.
Đi được vài bước thì nghe Tần Hàm Yên lên tiếng: "Lần sau pha trà."
Ngạn Bách Hàm lập tức vui vẻ: "Vâng Tần tổng.", Tần Hàm Yên thấy thế bất đắc dĩ lắc đầu, cô cũng không biết tại sao bản thân lại hết lần này đến lần khác nhân nhượng Ngạn Bách Hàm.
Là nhân viên mới, Ngạn Bách Hàm được thêm vào nhóm bát quái của công ty.
Hải Tinh là công ty giải trí nên thế nào cũng không ít chuyện, chỉ là đám nhân viên vẫn thích bàn tán về vị tổng giám đốc như khối băng kia của họ.
Ngạn Bách Hàm sau khi được mấy người chào hỏi thì bị quăng qua một bên, cô thấy trong nhóm chat tin nhắn chạy liên hồi mà nhức cả đầu.
Quên đi, vẫn nên đọc hết đống tài liệu trước mặt, dù gì đã nhận lương của người ta thì phải nghiêm túc làm việc, tránh chưa theo đuổi được người đẹp đã bị tống cổ đi.
9h00 p.m, Nam Phương Cảnh Uyển,
Ngạn Bách Hàm bước xuống từ xe taxi, thầm nghĩ thật phiền phức.
Cô đi bộ trên con đường quen thuộc dẫn về căn hộ của mình.
Đây lại là một căn nhà khác mà cô đã ở từ khi về nước.
Dù sao tuổi trẻ vẫn thích tự do, biệt thự Ngạn gia lại ở ngoại ô, quá xa xôi, cô viện cớ muốn đi làm tiện hơn nên đã chạy ra đây.
Bước vào cửa, Ngạn Bách Hàm trút đi gần hết vẻ thiện lương vô hại khi đối diện với Tần Hàm Yên, cô lấy điện thoại gọi cho trợ lý, giọng nói lạnh nhạt: "Gửi cho tôi toàn bộ tài liệu cuộc họp tối nay."
Chạy đi làm thư ký cho Tần Hàm Yên là thật nhưng cô làm tổng giám đốc của Ngạn thị cũng là thật.
Vất vả cả ngày quay về vẫn phải giải quyết công việc, còn không quên lôi mấy vị trưởng bối vào họp cùng, đúng là không sợ chưa đủ phiền phức.
Nhưng dù có như vậy cũng không ai dám phàn nàn, thủ đoạn của cô chủ Ngạn gia không phải họ chưa nếm trải.
Họp xong xuôi thì đồng hồ cũng sắp chạy hết một vòng tròn, Ngạn Bách Hàm uể oải vươn vai, đóng laptop lại bước vào phòng tắm.
Cởi bỏ chiếc váy trắng, đôi chân dài thẳng tắp bước vào bồn tắm, làn nước nóng pha lẫn hương hoa hồng khiến cô có thêm mấy phần thanh tĩnh.
Hai mắt nhắm chặt, trong đầu hiện lên gương mặt Tần Hàm Yên, nụ cười trên môi như ẩn như hiện.
- --
Tác giả có lời muốn nói:
Hình như chương này có hơi ngắn, haha.