Sau khi Thanh Long nhảy đi, Athlet quay lại với bộ mặt dịu dàng, tao nhã. Rón rén bước tới chỗ Yona, cô ta mỉm cười buồn:-Yona, ta thấy thích một người nhưng không dám thổ lộ? Muội có thể giúp ta được không?
Yona hớp một ngụm trà, khẽ liếc qua khuôn mặt ĐẦY GIẢ TẠO của Athlet. Thích Hak? Muốn cô giúp sức? Có điên mới giúp? Nhưng, nếu cô đã muốn vậy, tôi sẽ cho cô nếm thử chiêu "gậy ông đập lưng ông"! Quay qua Athlet, Yona mỉm cười trả lời:
-À mà khoan, phải diện đồ đẹp đã chứ! -Athlet sực nhớ ra và nói một câu không hề vô lý trong tai kẻ khác nhưng lại rất CỦ CHUỐI trong tai Yona. Em lạy mạ, lạy thánh, lạy thiên, lạy địa! Thời đại cổ trang chứ có phải hiện đại đâu mà diện với chả đẹp. Với lại, thổ lộ chưa đầy 5 phút mà diện làm cái gì? Athlet làm mất thời gian "vàng ngọc" của cô quá! ( Vâng, thời gian vàng ngọc mà chụy toàn dùng thời gian làm chuyện gì không hà)
1 tiếng sau
Trời ơi, trang điểm, diện đồ gì mà lâu thế? Trong lúc đang nghĩ, tiếng cửa kẹt mở làm cho Yona quay đầu lại. Kết quả xác định được là hàm của Yona há to hết cỡ, chiếc cằm suýt nữa là chạm đất. MẸ ƠI, đây là con gì đây?!?!?!?!?!?! Hàng tá son phấn đang hiện hữu trên mặt Athlet khiến da cô ta nhợt nhạt như người chết. Yona cố nhịn cười để nó không phát ra thành tiếng. Yona khẽ lấy khen lau bớt đi phấn để chắc chắc Hak sẽ không khiếp vía trước khi cô ta tỏ tình.