Dư Vị Không Lối Thoát

Chương 13: 13: Em Còn Dụ Dỗ Tôi Như Thế Này Nữa Thì Đừng Trách Tôi Ác




_Nèeeee! Anh làm gì vậy, anh bỏ tôi xuống đi mà...
Chẳng thể nào vùng vẫy nổi, anh cũng không thèm nghe cô nói, Tuấn Hạo với đôi chân dài miên man bế cô một mạch về tư phòng của mình.

Chốt cửa lại, anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, hai tay chống xuống giường.

Không khí bây giờ quá ngượng ngùng rồi, Hỉ Ái thấy anh hành động thì liền đỏ hết mặt, hai tay liên tục dùng lực đẩy vai anh ra nhưng bất thành.
_Anh định làm gì vậy....anh bỏ tôi ra đi mà....
Tuấn Hạo cứ im lặng mãi, không nói một lời....1giây....2giây....3giây....đã tới lúc hành động.

Anh mạnh mẽ xông đến hôn lên môi của cô.

Dư vị mềm mại khích thích lòng người, môi mỏng tiếp xúc với nhau chẳng muốn rời.

Hỉ Ái bây giờ cũng chẳng thể cử động nổi, cả cơ thể nhanh chóng bị dẫn dắt không thương tiếc.

Căn phòng mát lạnh bật điều hoà liên tục nhưng cơ thể cả hai người cứ bốc hoả liên tục, nóng lên không ngừng.
Thấy khoan miệng của Hỉ Ái chợt hé mở.

Anh liền chen lưỡi của mình vào trong tẩn hưởng cảm giác ngọt ngào ấy.

Hỉ Ái hoản loạn không biết làm gì, chỉ dám để yên đó cho anh tùy ý trêu đùa....Hôn cũng là một loại gây nghiện, anh đê mê trong kh0ái cảm đến mức chẳng để ý đến Hỉ Ái đã khóc từ bao giờ.

Cho đến khi cổ họng cô bắt đầu nất lên...
_Hic....hic....
_Em...em sao vậy, tôi làm em đau hả?
_Anh...cái tên đáng ghét này, trước khi anh muốn làm gì thì phải nói chứ! Làm tôi sợ muốn chết .....
Hazzzz, thì ra là do hoản quá nên mới khóc, làm anh một phen lo bạt vía vì cô.

Nhưng nhìn thấy thiếu nữ rơi lệ sao có thể cầm lòng được.

Nhớ lại những gì giáo viên Dạ đã dạy, phụ nữ thích đồ ngọt và dễ bị dỗ dành bởi những thứ ấy.


Anh liền tung ra kĩ năng mình đã ấp ủ sáng giờ.
_Thôi, nín đi, em muốn ăn kem không tôi dẫn đi ăn.
_Ăn! Ngu gì không ăn- Hỉ Ái trả lời dứt khoát.
Trước sự lay chuyển cảm xúc của cô, Tuấn Hạo vô cùng ngạc nhiên vì con gái lại dễ dỗ dành vậy.

Chỉ là kem thôi mà, hấp dẫn đến vậy sao.
_Đi ăn kem, đi ăn kem, anh mới nói rồi mà.....
_Được được, tôi dẫn em đi ăn....Em thay đồ luôn đi , tôi dẫn em xuống thành phố chơi.
_Thật hả hoan hô!!! Tôi thích đi chơi lắm á~~
Hỉ Ái nghe đến đây vui mừng khôn xiết.

Lâu lắm rôi cô mới được đi chơi như vậy.

Bình thường buổi tối của cô sẽ trôi qua vô cùng tẻ nhạt.

Lúc trước khi có người yêu, lâu lâu anh ta mới có thể dẫn cô đi chơi một lần.

Giờ có dịp đi chơi tiếp.

Cô hí hửng như một đứa trẻ con.
_Nhưng từ giờ tôi quy định.

Mỗi buổi tối em phải hôn mội tôi một cái.

Nếu như không thực hiện thì đừng hòng đi ngủ.
_Ơ...hứ! Hôn thì hôn thôi.
Dạo này cứ thấy anh lạ lạ, suốt ngày đưa ra những yêu cầu vớ vẫn rồi bắt cô nghe theo.

Mặc dù có hơi uất ức nhưng kệ đi, mình được đi chơi là tốt rồi.

Nói xong Hỉ Ái được người giúp việc dẫn đi thay quần áo, còn có chuyên viên trang điểm make up cho riêng cô.

Khoảng nửa tiếng sau, cô bước ra với trạng thái và khí chất ngút trời.

Đêm nay, cô quyết định mặt một bộ váy trắng tinh kiết, có đường nét xẻ vai tôn len đường con và cái cổ trắng ngần của cô.

Chiếc vái dài ngan đầu gối và có chất liệu vô cùng thoải mái.Cô mang một đôi giày cao gót vừa phải chỉ khoảng tầm 3 phân Tóc được xoã ra tự nhiên.

Make up tông lạnh cũng vô cùng nhẹ nhàng.

Một lớp nền mỏng nhẹ kèm theo phấn mắt màu hồng nhạt, màu má tươi tắn và đôi môi màu hồng đất lại khiến cô vô cùng hút mắt người nhìn.

Vẻ ngoài này của Hỉ Ái thật khiến cho người khác say đắm.

Anh cứ nhìn cô mãi mà chẳng muốn rời mắt...Thấy anh cứ đứng đờ ra.

Cô liền lay lay tay anh
_Chúng ta đi thôi trễ lắm rồi đó~ nhanh lên nhanh lên.
Dưới sự thúc đẩy và nhõng nhẽo của thiếu nữ trước mặt.

Tuấn Hạo như bị ai thôi miêng mà cô nói gì thì liền nghe theo cái đó.

Cả hai người nhanh chóng bước ra xe và chạy thẳng đến thành phố.
30 phút sau, chiếc xe đã đến nơi.


Mặt dù đã tám giờ hơn nhưng khu vực này cũng vô cùng đông đúc.

Hỏi ra thì mới biết ở đây đang tổ chức hội chợ mua bán và trò chời vô cùng náo nhiệt.

Càng tiến vào trong, sự sôi động càng tăng lên thấy rõ.

Hỉ Ái phấn khích đến mức nẵm lấy tay anh siết thật chặc.

Miệng cười toe toét như sắp bùng nổ đến nơi.
_Em muốn chơi trò chơi không?
_Có...có theo tôi qua đây nè!
Sau đó, Hỉ Ái kéo Tuân Hạo đến một khu phóng phi tiêu.

Ông chủ thấy khách đến thì liền rôm rả giới thiệu luật chơi.
_Xin chào quý khác.

Ở đây chúng tôi có phóng phi tiêu.

1 lượt 3 cái 15 nghìn.

Phóng bể ba quả bong bóng liên tục sẽ được nhận gấu bông
_Anh ơi, anh ơi , mình chơi đi
_Được , cho tôi 1 lượt .
Sau khi nhận trên tay phi tiêu, Hỉ Ái cho anh chơi thử trước.

Nhưng rất tiếc anh đã ném hụt một cái nên thất bại.
_Ơ....kì vậy .....thôi thôi để tôi chơi cho
Mua thêm một lượt nữa , lần này đến lượt Hỉ Ái chơi.

Cô nhìn vậy mà lại chơi khá tốt.

Một lần nén trúng cả ba quả bóng liên tiếp nhau.
_Yeeeeee, chúng ta thắng rồi.
Sau khi biết mình đã chiến thắng , cô vui vẻ nhảy cẩn lên vì sung sướng.

Con anh thì nhẹ nhàng dùng tay ôm eo của cô.

Hỉ Ái đã quyết định chọn một con thỏ nhồi bông vô cùng đáng yêu, cô thích thú ôm trọn chú thỏ ấy trong lòng nâng niu như báo vật.

Bỗng nhiên cô ngước mặt lên nhìn anh sao đó nói .

_Nè...cái này tôi cho anh, anh mau cầm đi .
_Sao em lại cho tôi?
_Thì tôi tặng nó cho anh như một món quà mà, cảm ơn anh vì cả tuần nay đã chăm sóc tôi.
Chết rồi....có đáng yêu quá không đấy.

Anh nhìn mà nuốt nước bọt, nếu như đây không phải chốn đông người thì anh đã nhào đến hôn cô tới tấp rồi.....
Chuyến đi chơi của đôi tình nhân cứ thế mà tiếp tục, nào là ăn uống no nê rồi bốc thăm trúng thưởng.

Nhìn vậy thôi chứ Hỉ Ái rất may mắn.

Bốc ba lần thì hai lần đã trúng thưởng khiến cho chủ quán ngao ngán mà lắc đầu.
*************
Hai người vui chơi hăn say quên cả thời gian.

Mãi đến 11 giờ khuya mới về tới Trương gia.

Lúc này Hỉ Ái đã mệt lã người.

Cả hai chân mỏi mòn và đã đứng quá lâu ngày hôm nay.

Cô nhanh chóng đánh răng rửa mặt sao đó nằm ạch xuống giường chuẩn bị đi ngủ.

Anh thấy cô mệt vậy cũng không làm phiền gì thêm.

Anh nhẹ nhàng bước vào nhà tắm tay đồ và tắm rửa cho sạch sẽ.

Vừa bước ra thì thấy Hỉ Ái trơ mắt nhìn mình.
_Sao em chưa ngủ?
_Hôm nay anh không ôm tôi ngủ sao, hôm qua anh vẫn ôm mà.
Nghe đến đây anh liền hít thở thật sau để bình tĩnh, sao đó liền nói.
_Hỉ Ái...!em còn dụ dỗ tôi như thế này nữa thì đừng trách tôi ác.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.