Dư Viễn

Chương 4: Siêu thị 4



Dư Viễn không biết xấu hổ nói, khơi dậy thú tính của mấy người nhìn trộm sau kệ hàng, một người đàn ông lực lưỡng hùng hổ đi đến từ phía sau, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, hạ thân dựng lên thành một cái lều lớn, vải quần ở nơi đó căng phồng như sắp rách ra.

Thấy có người xung phong dẫn đầu, rất nhanh sau đó, vài người đi ra từ sau các kệ hàng khác, dường như họ vừa tan ca, có người giống thợ sửa điện, còn có một thiếu niên lưng đeo cặp sách, nhìn bề ngoài không rõ là cao trung hay đại học.

Đảo mắt đếm qua, không ngờ có tới năm, sáu người!

Không thể không nói, ngay cả sắc lang lúc đầu ngạo mạn cũng bị số lượng người dọa sợ, hắn nghĩ rằng nhiều lắm chỉ hai, ba người thôi, ai ngờ đột nhiên nhảy ra nhiều người như thế. Hiện tại, hắn không muốn buông cơ thể Dư Viễn ra cũng không được, may mà lúc trước mình chơi không ít, thích đã thích đủ, nhường Dư Viễn cho người khác, hắn không ngại.

Nghĩ thế, sắc lang dồn dập sáp nhập hoa huy*t Dư Viễn, nhanh chóng trừu sáp mấy chục cái, sau đó, gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ chất lỏng phun ra, bắn vào nơi sâu nhất trong huyệt Dư Viễn.

“A a a… Thật nóng… Nhiều quá a a nha…”

Dư Viễn lắc đầu quyến rũ kêu, hai đùi thon nhỏ mệt mỏi không chống đỡ nổi thân mình, lảo đảo như sắp ngã xuống đất.

Nhưng mà Dư Viễn chưa kịp ngã xuống, người đàn ông lực lưỡng mới lên sân khấu lập tức ôm lấy cơ thể mềm nhũn của cậu, một tay kéo cậu vào lòng, cánh tay cường tráng chống đỡ thân mình Dư Viễn, mà Dư Viễn thích đến mức thần trí mơ màng, không biết mình đang ở đâu, theo bản năng dựa vào người đàn ông cơ bắp phía sau, cảm nhận đại nhục bổng kêu gào ở bụng dưới, nhiệt độ nóng rực như thanh sắt nung khiến Dư Viễn hơi hơi run rẩy.

Phía sau Dư Viễn, sắc lang đã rút ra côn th*t, lưu loát kéo khóa quần, mặt mày khoan khoái, vừa nhếch môi vừa quay sang nói với năm, sáu người nọ: “Các anh em cứ tiếp tục nhé, đồ *** dãng này quả đúng là hiếm thấy đúng không? Thao chết cậu ấy, khiến cậu ấy rên không rên được, ha ha, tôi đi trước.”

Dứt lời, chân sắc lang như được bôi dầu, trong chớp mắt đã không thấy tăm hơi, chạy thật nhanh.

Bên này, người đàn ông lực lưỡng ôm Dư Viễn và mấy người phía sau hơi chút do dự, không ngờ sắc lang chạy nhanh như thế, phía dưới mỗi người bọn họ đều thẳng tắp, vô cùng khó chịu, mấy người nhìn nhau vài lần, trong lòng đồng thời đưa ra quyết định.

Cứ làm luôn đi, giải quyết vấn đề nửa thân dưới trước đã.

Bọn họ không phải sắc lang, trong lòng hơi thấp thỏm, lại nhìn hai mắt Dư Viễn thất thần, hậu huyệt ướt đẫm, nội tâm có chút áy náy.

Nhưng mỗi khi nhìn thấy hoa huy*t ướt át nở rộ dưới thân Dư Viễn, đàn ông không bị liệt dương đều sẽ nổi thú tính, sắc lang kia đã nói người này có điều đặc biệt khó gặp, được nếm hương vị người song tính kích thích hơn so với phụ nữ!

Người đàn ông lực lưỡng lập tức giở trò, nâng mông Dư Viễn một phát tiến vào động! Sóng nhiệt nóng rực trực tiếp ôm trọn lấy côn th*t cứng rắn của gã, khoái cảm xông thẳng lên não! Người đàn ông lực lưỡng đâm một lần gầm lên một lần, thích không kiềm chế nổi bản thân.

Bên kia, một nhân viên công sở cùng một thợ sửa điện nhìn thấy cảnh này, dứt khoát cởi quần lấy kê ba ra, một cái cắm vào miệng nhỏ nóng ấm, hai cái khác, mỗi cái cắm vào một bên nách của cậu, ba cái cùng ra ra vào vào, cùng hưởng thụ sự sung sướng mê ly.

Lúc này, chỉ còn lại duy nhất nam sinh đeo cặp sách, thiếu niên không phải kẻ ngốc, đi đến bên cạnh người đàn ông lực lưỡng, đôi mắt nhìn chằm chằm hậu huyệt Dư Viễn, vì hoa huy*t phía trước bị thao đã lâu nên hậu huyệt ướt sũng co rút theo, *** thủy từ hoa huy*t chảy vào hậu huyệt, *** đãng không tả nổi.

Người đàn ông lực lưỡng nhìn ra ý tứ của thiếu niên, vô cùng phối hợp nghiêng người, thuận tiện nâng cặp mông đầy đặn của Dư Viễn lên cao, banh hai cánh mông ra, ánh mắt ra hiệu thiếu niên nhanh một chút.

Ngay lập tức, nam sinh kéo khóa quần, lấy ra kê ba cực kỳ cứng, không nói lời nào xông thẳng đâm vào hậu huyệt!

Dư Viễn vốn đang thất thần liền giật mình run rẩy, khoái cảm như thủy triều! Cậu há to miệng tràn ngập chất lỏng trắng sệt, tiếng rên rỉ đều bị côn th*t nhét trở lại miệng.

“A ô ô ưm ô… Ha ô…”

Lúc này, gương mặt xinh đẹp của Dư Viễn dính đầy chất lỏng màu trắng, thân thể trần trụi như công cụ tiết dục, năm người đàn ông đồng thời gian *** cơ thể cậu, đại não Dư Viễn bị khoái cảm bao trùm đến không thể hoạt động, chính cậu không còn gì để bắn nữa, nhưng dục vọng cơ thể vẫn gào thét, ham muốn càng nhiều hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.