Dư Viễn kêu rên khiến quản lý giật nảy mình, sơn dương nhỏ xinh vừa rồi còn ngượng ngùng nháy mắt trở nên phóng túng không thể tả, ánh mắt quản lý chăm chú nhìn hoa huy*t ướt đẫm của Dư Viễn, ngừng đầu lưỡi híp mắt nói: “Phóng đãng như em có phải bị đàn ông chơi nhiều lần rồi phải không? ‘Râm’ như thế? Em quá nhạy cảm khi bị đầu lưỡi thao, chẳng lẽ chưa từng ai thao em bằng cách này sao? Rên thêm vài tiếng cho tôi nghe nào, kê ba bị em rên đến sắp bùng nổ rồi.”
Dư Viễn giật bắn mình, toàn thân cậu bủn rủn, cả hai tiểu huyệt đều ngứa ngáy không thôi, nhưng câu vừa rồi của quản lý khiến cậu chợt nhớ ra mình vẫn còn ở công ty!
Có lẽ sẽ không có vấn đề gì, cậu là một kẻ phóng túng, hai động phía dưới bị người khác thao không khép lại nổi, vài ngày không được ai thao ngay lập tức cảm thấy không thoải mái, nếu không tìm được súng thật đạn thật, trong nhà Dư Viễn còn giấu rất nhiều đồ chơi tình thú mua trên mạng, bất kỳ lúc nào cũng có thể phục vụ hai tao huyệt.
“Đừng, đừng mà… Đừng nhìn phía dưới tôi… Ha a, quản lý, đầu lưỡi sắp liếm tan chảy người ta rồi… Ô ưm a a.”
Quản lý dựng thẳng người, một tay đè Dư Viễn xuống bàn làm việc, hai ba giây đã lấy ra kê ba của mình, kê ba màu tím vừa thô vừa cứng nhắm ngay vào hoa huy*t Dư Viễn, một phát tiến vào!
“A a a a.”
“Hô!” Quản lý thoả mãn thở dài một tiếng, hắn vỗ về cặp mông lớn của Dư Viễn, nói: “Cưng thật chặt! Xem ra sơn dương nhỏ của tôi trời sinh lẳng lơ, ồ, thật chặt, thao em có thích không?”
Văn phòng cách âm tốt hơn, Dư Viễn cố gắng giữ lấy tia lý trí còn sót lại, trong đầu liên tục lặp lại mấy chữ “nơi này là công ty” nhưng tiếng rên rỉ vui thích vẫn không thể nhịn được.
“Ha a, quá sâu, a, nha a a…”
Quản lý kéo Dư Viễn rời khỏi mặt bàn, để cậu nửa quỳ nửa bò trên mặt đất, sàn nhà lạnh lẽo khiến Dư Viễn rùng mình một cái, tao huyệt phía sau co lại càng chặt, chặt đến mức khó mà trừu sáp.
“Hô ô! Em muốn hút chết tôi à sơn dương nhỏ! Giết chết em, tôi muốn làm chết em, đại kê ba xuyên chết em! Em là người chặt nhất mà tôi từng thao, nhỏ và thoải mái hơn cả phụ nữ, tao thuỷ nhiều như thế chứng tỏ trời sinh phóng đãng! Em nói em có phải là sơn dương của tôi không, em ngẩng đầu, tôi muốn nhìn mặt em mà làm em, tôi muốn bắn vào gương mặt xinh đẹp của em!”
Dư Viễn đổ mồ hôi đầm đìa, cậu quỳ trên sàn nhà, khó khăn ngẩng đầu lên, gò má tinh tế lọt vào mắt quản lý, không chỉ thế, sàn nhà mát lạnh giúp Dư Viễn giữ lại càng nhiều lý trí hơn, cậu cố ý liếc mắt đầy sắc tình, chất lỏng trong miệng men theo khoé môi chảy xuống, cái cổ thon dài vẽ ra đường cong tuyệt đẹp.
Cảnh tượng này khiến quản lý thất thần, không đề phòng mà – bắn!
hoa huy*t thích thú nhận lấy cơ man chất lỏng nóng bỏng màu trắng, Dư Viễn cau mày kinh ngạc hô lên, người này đột nhiên bắn ra khiến cậu không kịp phản ứng, bụng chứa đầy dịch thể, càng khiến cậu không thể tưởng tượng được là, ông bác quản lý trung niên chết bầm này thế mà xuất tinh sớm!
Quản lý cũng vì mình đột nhiên bắn mà cực kỳ xấu hổ, hắn rút kê ba đã mềm oặt của mình ra khỏi hoa huy*t Dư Viễn, kê ba tráng kiện lúc nao giờ chỉ còn héo rũ vô hại, dịch thể trắng sệt từng chút từng chút tràn vào hậu huyệt Dư Viễn.
Dư Viễn trừng to mắt, cực kỳ khó chịu, cậu vừa định mắng mấy câu thì bị tiếng gõ cửa doạ nhảy dựng.
“Cốc cốc cốc…” Tiếng gõ cửa vọng vào kèm theo giọng nói hơi ngờ ngợ: “Quản lý, ngài có sao không? Sức khoẻ ngài không ổn sao? Trong văn phòng có tiếng động gì lạ thế?”
Tiếng gõ cửa không ngừng cùng câu hỏi nghi ngờ của nhân viên làm Dư Viễn hoảng hốt, hai ba giây đã mặc xong quần áo, quản lý cũng nhanh chóng chỉnh tề sửa sang trang phục, còn liếc mắt ra hiệu cho Dư Viễn, không cần nghĩ thêm, Dư Viễn lập tức hiểu ý trốn dưới gầm bàn làm việc, lỡ đâu người ngoài kia nghe được cái gì không nên nghe, cậu cũng không bị dính nạn.
Dư Viễn ngồi trong gầm bàn, nghe thấy tiếng quản lý mở cửa, còn để người kia đi vào, hai người nói vài câu ngắn gọn, thế nhưng ngay sau đó không coi ai ra gì mà bàn bạc công việc!
Nâng cổ tay nhìn đồng hồ, Dư Viễn nhìn kim chỉ chạy không ngừng, cậu thấy mình hôm nay đủ xui xẻo, đụng phải ông bác đáng khinh thì thôi đi, thế mà xuất tinh sớm, mình thích chưa đủ hắn đã bắn, bây giờ trong mông còn có dịch thể của người nọ, ngồi dưới bàn, Dư Viễn càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng bất bình.
Năm phút đồng hồ.
Mười phút.
Hai mươi phút.
Dư Viễn lúc này rất phẫn nộ, ông bác quản lý kia rõ ràng ném mình ra khỏi não rồi, điều này khiến Dư Viễn có cảm giác như mình là sx doll dùng một lần xong vứt.
May mà nhân viên kia không biết chuyện xảy ra trong văn phòng, khó có được quản lý chịu trao đổi công việc quan trọng với anh ta.
Quản lý cầm tài liệu nhân viên đó mang đến, xoay xoay ghế ngồi, nghiêm túc xem xét tài liệu.
Dư Viễn chớp mắt, nhìn cặp đùi xuyên quần tây trước mắt mình và cả nơi nằm giữa chúng, cậu nhất thời nổi lên ý nghĩ trả đũa, các cách trả thù tràn ngập trong đầu.
Dư Viễn nâng tay lên, khẽ khàng kéo khoá quần tây xuống, cậu biết chiều cao của bàn làm việc hoàn toàn có thể che chắn hết phía dưới, ngay tức khắc không hề kiêng kỵ ra tay.
Lấy ra kê ba đã mềm mại, kinh nghiệm nhiều năm khiến kỹ năng thủ *** hay khẩu giao của Dư Viễn đều rất tốt, cậu thuần thục vuốt ve nó, hai tay đều tham chiến, thỉnh thoảng niết qua đầu đỉnh, đôi khi đùa bỡn hai tinh hoàn, đáng sợ hơn là ngậm cả kê ba vào miệng, dùng đầu lưỡi linh hoạt liên tục khiêu khích kê ba nổi gân xanh, yếu hầu co chặt đúng lúc, chốc lát đã liếm kê ba vừa cứng vừa lớn, căng đầy khoang miệng.
Quản lý vốn ngồi ngay ngắn trên ghế xoay chợt cứng ngắc, hắn cố đè nén khoái cảm, hơi rũ mắt liền thấy Dư Viễn ngẩng gương mặt nhỏ nhắn tỉ mỉ liếm kê ba vừa cứng vừa tím của mình, chuyện này chưa là gì, nhưng ánh mắt quyến rũ mị hoặc của Dư Viễn lại khiến quản lý bắn một lần nữa!
Trong miệng Dư Viễn toàn là dịch thể, nuốt xong cũng không nhả kê ba ra, Dư Viễn đã nghĩ kỹ, ông không phải xuất tinh sớm sao? Tôi khiến ông không bắn nổi một giọt nào nữa, ông không phải thích dê mấy cô bé sao? Tôi khiến ông thấy thiếu nữ liền đau kê ba, cứng không cứng được!
Đối với Dư Viễn mà nói, vắt khô một người đàn ông xuất tinh sớm không khó chút nào!