Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 165: Thần thông của kim luân vương



Trước đầu của Kim Luân Vương đột nhiên xuất hiện một vòng kim luân rất lớn, nó lập tức há to miệng của mình rồi bắn ra một chùm kim mang xuyên qua vòng kim luân này.

Chùm kim mang nhỏ bé vừa mới bắn xuyên qua vòng kim luân thì lập tức phóng đại lên gấp mấy chục lần sau đó liền thẳng hướng Vô Danh đánh tới.

-Xoẹt…

Chùm kim mang hướng thẳng chỗ Vô Danh phóng tới, nhìn hắn bây giờ quả thực giống như một con kiến nhỏ vậy. Nếu người khác nhìn vào thì liền nghĩ ngay tới con người nhỏ bé đứng trước Kim Luân Vương kia sẽ bị một chiêu này giết chết tươi.

Vô Danh ánh mắt ngưng trọng nhìn chùm kim mang sáng chói kia đánh về phía hắn, chùm kim mang này quả thực rất mạnh mẽ, không gian xung quanh đều chỉ nhìn thấy rực rỡ ánh vàng kim lóe sáng mà thôi.

Vô Danh nâng Khai Thiên Dạ Đao lên sau đó lại chém ra một đao. Hàn Lệ đao vừa mới chém ra thì lại cuốn lên vô số màn đao văn liên miên mang theo hàn ý lạnh lẽo hướng thẳng tới chùm kim mang sáng chói kia. Đồng thời từ trong hư không liền xuất hiện thêm vô số màn đao văn liên miên mang theo hàn ý đổ ập xuống trên đầu của con Kim Luân Vương. Hắc mang mờ nhạt tràn ngập khắp không gian.

-ẦM….

Chẳng mấy chốc chùm kim mang đã va chạm với vô số màn đao văn liên miên lạnh lẽo kia của Vô Danh, chân nguyên hai bên vừa mới va chạm vào nhau thì liền vang lên những tiếng ầm ầm nổ tung, lực lượng xung kích ra bên ngoài khiến cho mặt biển cuốn lên vô số làn sóng cao thấp, bọt nước văng tung tóe.

Ngay khi những màn đao văn liên miên xuất hiện từ trong hư không ở phía trên đỉnh đầu của Kim Luân Vương vừa đổ ập xuống thì nó liền giơ một chân lên khỏi mặt nước, lập tức một trảo cực kỳ mạnh mẽ quét qua.

Kim Luân Vương vừa mới đánh ra một trảo thì không gian xung quanh liền hiện ra những vết rách đen kìn kịt, hiển nhiên không gian mà một trảo này vừa mới quét qua đã bị xé rách.

Một trảo của Kim Luân Vương vừa mới đánh ra hướng thẳng tới những màn đao văn liên miên đổ ập xuống từ trong hư không kia. Một trảo này của Kim Luân Vương quả thực có chút chậm chạp.

Sự chậm chạp này hiển nhiên là do một đao kia của Vô Danh mang tới, bởi vì không gian xung quanh đã bị bao trùm bởi hàn khí lạnh lẽo của Hàn Lệ đao rồi.

- ẦM…ầm…ầm…

Một trảo của Kim Luân Vương vừa rồi vừa mới quét qua màn đao văn liên miên đổ ập xuống từ trong hư không thì liền xé một đao này ra làm hai nửa, chân nguyên vỡ vụn văng tung tóe ra xung quanh, một đao của Vô Danh đã bị ngăn trở đi một nửa rồi.

Mặc dù một trảo vừa rồi của Kim Luân Vương đã xé rách màn đao văn liên miên hình thành từ trong hư không, nhưng mà những màn đao văn liên miên mang theo hàn ý lạnh lẽo ở phía trước kia thì chùm kim mang của nó có vẻ không chống đỡ được.

- Răng rắc

Những màn đao văn liên miên mang theo hàn ý lạnh lẽo của Vô Danh giống như một cái máy chém lập tức bổ đôi chùm kim mang trông như cây cột vàng kia ra làm hai nửa, kim mang bắn tung tóe ra xung quanh.

Đao văn liên miên mang theo hàn ý bức người vừa bổ đôi chùm kim mang của Kim Luân Vương ra thì liền hướng thẳng tới bên mép trái của con Kim Luân Vương.

-Keng..keng…keng..keng…

Những màn đao văn liên miên vừa mới va chạm vào lớp da hoàng kim bên ngoài của Kim Luân Vương thì liền vang lên những tiếng keng keng giòn giã. Chân nguyên mạnh mẽ tại trên mặt của con Kim Luân Vương nổ tung sau đó len lỏi vào trong chỗ vết thương không ngừng tàn phá.

-ẦM...

Con Kim Luân Vương kia không ngăn cản nổi được một đao của Vô Danh thì liền bị một đao đó đánh bay ra phía sau rồi lặn xuống dưới mặt biển.

Bởi vì con Kim Luân Vương này quá to lớn cho lên vừa mới ngã xuống thì liền khiến cho mặt biển rung chuyển dữ dội, mặt biển cuốn lên những con sóng liên miên cao tới gần hai trượng.

Toàn bộ sóng nước bắn ra đều bị bức tường phòng thủ bằng chân nguyên của Vô Danh cản lại. Mặt biển lại đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Vô Danh hai hàng lông mày nhíu chặt lại, thần thức của hắn vậy mà không có nhìn thấy con Kim Luân Vương kia đâu nữa. Con Kim Luân Vương này là thánh thú thượng cổ cho nên hắn không thể nào coi thường nó được, nếu như chủ quan liền có thể bị nó vả cho một trảo chết tươi.

Ngay tại lúc Vô Danh đang định dùng Hỗn Độn Thiên Mục thì hắn đột nhiên phát hiện có một bàn chân yêu thú khổng lồ thò ra từ trong hư không và đang hướng về phía của hắn đánh tới.

Để cho hắn càng kinh dị hơn là hắn vừa mới quay người lại thì toàn bộ cơ thể của con Kim Luân Vương kia đã từ trong hư không lao ra, nhảy bổ về phía của hắn.

Vô Danh vừa mới nâng đao lên định chém ra một đao thì đã thấy ở phía trước mặt của hắn xuất hiện một vòng kim luân khổng lồ, sau đó hắn chỉ thấy một đại cước ấn từ trong đó bay ra.

-Bang!!!

Một đại cước ấn này con Kim Luân Vương kia vừa mới đánh ra thì liền ập thẳng tới trên người của Vô Danh, tốc độ này Vô Danh quả thực không thể hiểu nổi.

Vô Danh đột nhiên nhận ra không phải tốc độ một cước này của con Kim Luân Vương kia quá nhanh mà là một cước này đột nhiên xuất hiện trước người của hắn, rồi đánh ngay tại trên thân thể của hắn.

-Phốc….

Vô Danh bị một cước này đánh trúng, nhịn không nổi mà phun ra một ngụm máu lớn, sau đó thân thể của hắn cũng giống như là diều đứt dây vậy bị một cước này của con Kim Luân Vương đánh bay về phía sau một dặm.

Để cho Vô Danh cảm thấy càng hoảng hốt hơn là hắn bị con Kim Luân Vương này đánh bay đi nhưng lại không thể ngăn cản bản thân dừng lại được, giống như là không gian cùng cơ thể này đã không phải là của hắn vậy, hắn muốn dừng lại cũng không được.

Đồng thời ngay tại lúc Vô Danh bị một đại cước ấn vừa rồi của Kim Luân Vương ập vào trên thân thể thì “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” liền phát ra cho hắn một loại tín tức. Vô Danh tại thời điểm nhận được loại tín tức này thì liền hiểu là chuyện gì xảy ra.

Hắn rốt cục đã hiểu được tại sao đại cước ấn kia lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, rồi hắn cũng hiểu tại sao hắn không thể ngăn bản thân mình dừng lại và có cảm giác như không gian xung quanh cùng thân thể đã không thuộc về hắn. Toàn bộ những thứ đó đều là do pháp tắc thần thông không gian của con Kim Luân Vương kia.

Chính vì con Kim Luân Vương đó sử dụng pháp tắc thần thông không gian cho lên hắn mới bất lực tới mức như vậy. Mà đồng thời cũng để cho Vô Danh cảm thấy kinh hỉ đó chính là khi hắn nhận được loại tín tức kia từ “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” phát ra thì hắn lại cảm nhận được một loại pháp tắc, tuy nhiên pháp tắc này không được rõ ràng cho lắm.

-ẦM….

Thân thể Vô Danh trượt dài trên mặt biển sau đó rơi ầm xuống dưới nước.

-Khụ…khụ…

Vô Danh lập tức ho sặc sụa, trên ngực vẫn còn cảm giác của một cước kia đụng vào, một cước ấn hết sức rõ ràng in ở trên ngực của hắn, may là cường độ nhục thân của hắn tốt nên chỉ bị gãy mất vài cái xương.

-Xoẹt…

Vô Danh còn chưa kịp đứng lên thì lại nhìn thấy con Kim Luân Vương kia chui ra từ trong hư không, kim luân khổng lồ với những hoa văn sáng chói lại xuất hiện ngay trước người của hắn.

-Bành!!

Lần này Vô Danh nhìn thấy vẫn là đại cước ấn kia, nó lại một lần nữa xuất hiện ở ngay trước mặt của hắn.

-ẦM….

Vô Danh vừa mới nhô đầu lên khỏi mặt nước thì lại một lần nữa bị đại cước ấn kia đạp cho dúi dùi dụi, cả người hắn giống như mũi tên lao thẳng xuống dưới lòng biển mà không thể dừng lại.

Một đại cước ấn kia vừa mới đạp xuống liền khiến cho mặt nước bị xé đôi ra, lực lượng xung kích ra bên ngoài khiến cho vô số cột sóng nước bắn thẳng lên trên không trung rồi vỡ toang ra vô số bọt nước nhỏ.

-Răng rắc….

Trên mặt của Vô Danh đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc vỡ vụn, chiếc mặt nạ mà hắn đeo ở trên mặt đã bị con Kim Luân Vương kia một cước đạp vỡ tan…

Vô Danh lần này lại một lần nữa cảm nhận được loại pháp tắc mờ nhạt kia, nhưng lần này nó rõ ràng hơn lần trước rất nhiều lần.

Thân thể Vô Danh trôi lênh bềnh ở trong lòng biển, hai mắt của hắn nhắm chặt, toàn bộ tâm thần đều đặt trong cảm ngộ pháp tắc. Từng làn sóng cuồn cuộn ở trong lòng sâu ập vào trên người của Vô Danh, thân thể hắn mặc cho sóng nước đưa đi.

Mà lúc này, khi thân thể của hắn bị sóng đánh trôi dạt dưới lòng biển thì hắn đột nhiên lại rơi vào một trạng thái cảm ngộ nữa, cái loại đao ý cuốn lên những làn sóng đao văn liên miên mang theo cảm giác buồn vô cớ của cô gái kia lại đột nhiên hiện lên trong đầu của hắn, cảm giác đó hắn vẫn còn nhớ rõ làm sao.

Một đoạn hình ảnh lại xuất hiện trong đầu Vô Danh giống như một đoạn phim quay nhanh, hắn lại rơi vào một loại trạng thái cảm xúc, “đạo tâm” lại một lần nữa ảnh hướng tới cảm xúc của hắn.

Vô Danh cảm giác giống như mình lại minh ngộ ra một chiêu thức mới, một chiêu tiếp theo của Đao Tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.