Đứa Con Của Thập Đại Chư Thần

Chương 11: Sư phụ, giờ người đã là của con rồi



Tác: Khì khì, xin lỗi các bác, chuyện là do ta xem "Đấu Phá Thương Khung" nhiều quá nên bị liệu, lẽ ra mấy cái công pháp phải là "linh kỹ" chứ không phải "đấu kỹ", ta đã sửa lại rồi, các bác xem giùm nha. Thân!
Rầm! Rầm! Rầm!

Cứ vài phút trôi qua thì những cái cây nằm trong phạm vi trăm thước đều bị chẻ làm đôi, một đạo thân ảnh cứ thế lướt qua những tán lá để thi triển linh kỹ - Long Kim Đao. Sư phụ của hắn thì ngồi lười nhác phất tay cho những cái cây kia trở lại như cũ để cho đệ tử của tiếp tục tập luyện.

Sau hơn hai tiếng thi triển huyền giai linh kỹ, Lục Tần Dương cũng bắt đầu mệt lữ mà ngồi khuỵa xuống mặt đất mà thở dốc: - Sư phụ....mệt.....mệt quá đi a.

Nàng đáp: - Ngươi thi triển hơn bảy chục lần thì không mệt mới là chuyện lạ đó.

Sau gần mười phút nghỉ ngơi, hắn tiếp tục thi triển huyền giai linh kỹ để tăng độ thuần thục với linh kỹ này, nhưng.....

Khi ở đao thứ mười của đợt luyện tập thứ hai thì....

Xoảng!

Cây đao bị bể ra hàng ngàn mảnh vụn khác nhau vì chịu áp lực quá lớn...

Lục Tần Dương đứng đó tiếc nuối nhìn cây đao của mình, cây đao này dù sao cũng đã theo hắn hơn ba tháng này, mà chỉ còn bốn tháng nữa là tới lễ thành nhân, không có đao thì sao hắn luyện tập được đây.

- Haizz, đừng tiếc chứ, để hôm sau ta sẽ hướng dẫn ngươi luyện đao, dù sao ngươi cũng nên bước vào hàng ngũ Luyện Bảo Sư đi, mai ta sẽ hướng dẫn ngươi a, giờ thì về tu luyện tiếp đi.

Đao Thiên Tiên Nữ (sư phụ Lục Tần Dương) thấy hắn đang tiếc nuối nhìn cây đao nên vội nói.

- Nhưng sư phụ, cây đao này đã theo con rất lâu rồi, mà dù sao này con có cây đao mới cũng sẽ vỡ như cây đao này thôi.

Lục Tần Dương vẫn còn đang tiếc nuối.

Đao Thiên Tiên Nữ nghe vậy liền đáp: - Ai nói với ngươi vậy chứ? Chỉ cần ngươi tìm đủ nguyên liệu cho ta thì ta sẽ giúp ngươi luyện chế một cây đao cực kì bền chắc, dù là thi triển trăm lần loại Thiên giai linh kỹ cũng không vẫn đề, nó tên là.....Tử Liên Đao, à đúng rồi, nó còn có thể tự nâng cấp.

Nghe vậy, hai mắt hắn liền sáng rỡ: - Tử Liên Đao? Sư phụ, những nguyên liệu gì vậy ạ?

Đao Thiên Tiên Nữ lập tức liệt kê ra nguyên một bảng danh sách dài ngoằn: - Tử Liên Kim Tinh - nguyên liệu chính luyện Tử Liên Đao, là khối đá vạn năm hiếm gặp, được xếp hạng thứ ba trong mười loại tài nguyên cứng nhất đại lục; Ngũ Hành sa - loại đá chứa đứng năm loại nguyên tố của tạo hóa, Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ; linh lực của ít nhất ba vị cường giả đạt tới cảnh giới Luyện Hư Cảnh; thất giai linh dược - Thiên Địa Thảo; bát giai linh dược - Địa Sa Y; bát giai linh dược - Thập Trường Thiên Thảo; và năm loại đá nguyên tố - Phong Sa - Vũ Sa - Lôi Sa - Quang Sa - Ám Sa; cuối cùng là đóa dị hỏa - Thiên Viêm Địa Hỏa - loại dị hỏa xếp thứ bảy trong bảng dị hỏa của Thiên Địa Đại Lục, cao hơn tí cũng được.

Nghe xong, Lục Tần Dương há mồm trợn mắt.

Mấy thứ này toàn là thiên tài địa bảo vạn năm hiếm gặp đấy, bắt hắn kiếm sao đây.

Suy đi, nghĩ lại, Lục Tần Dương cảm thấy nên tìm phụ thân xem có không đã.

Phụ thân hắn không làm phụ lòng hắn, ông ấy dù gì cũng có được viên đá Ngũ Hành Sa và thất giai linh dược - Thiên Địa Thảo.

Lục Tần Dương phấn khởi trở về phòng, bắt đầu điên cuồng tu luyện, trong vòng năm canh giờ hắn đã hoàn toàn bức phá được rào cản giữa Luyện Khí Cảnh tầng năm sơ kỳ tiến lên Luyện Khí Cảnh tầng năm trung kỳ, điều này khiến cho hắn không khỏi kinh hỷ, phải biết cái tốc độ này dù là Tử Vận Y Tiên xuất thế cũng chưa chắc bằng hắn đâu.

Sau một lúc tu luyện mệt mỏi, cuối cùng hắn cũng bắt đầu đi ngủ để chuẩn bị sức lực cho ngày mai Luyện Bảo, nhưng....

- Haizzz, buồn ngủ quá à.

Đao Thiên Tiên Nữ thân không mảnh vải bay ra từ thức hải Lục Tần Dương, nằm bên cạnh hắn.

- Sư phụ, người ra đây làm gì? Mà sao thích khỏa thân thế.

Lục Tần Dương bực bội hét lớn.

- Ây da, ta muốn ngủ ngoài này mà, vả lại mặc y phục nực lắm, ta không chịu nổi.

Lục Tần Dương hết lời với người sư phụ này, nàng ta lúc còn sống là kỹ nữ hay sao mà cứ thích làm "gà khảo thân" thế không biết, có lần hắn ra chợ phường để mua ít đồ mà cái bà sư phụ này đi theo lại không biết nhục hay sao mà xích lõa phơi hai cặp bánh bao với cái âm đ*o hồng hồng ra đường mà nhảy múa tung tăng, cũng may bà ta là linh hồn thể, chỉ có hắn nhìn thấy, chứ nếu không cũng không biết phải cắm đầu xuống đâu nữa.

- Sư phụ, hết nói nổi.

Nói xong, hắn xoay mặt mà híp mắt lại ngủ, còn nàng ta thì cười hì hì bên cạnh.
Đến khuya, Lục Tần Dương giật mình ngồi dậy, xoay người lại thấy bà sư phụ đã muốn hét thật lớn, bà ta vẫn nằm đó không chút nhúc nhích gì luôn a, toàn thân vẫn trống trơn không mặc gì, bây giờ nhìn lại, hắn càng thêm mê man vẻ đẹp quyến rũ của vị sư phụ này, nàng ta....thật xinh đẹp, cơ thể.....thật hoàn mỹ.

Hắn nhìn hai cặp bánh bao không chớp mắt, bất tri bất giác đưa lên sờ nắn một chút để hưởng thụ thế nào là khoái lạc.

- Ưm...ư..

Bất ngờ, Đao Thiên Tiên Nữ bỗng rên lên một tiếng khiến hắn giật mình, vội xoay người lại vờ ngủ.

Một phút....hai phút....năm phút trôi qua....nàng ta vẫn không có động tĩnh gì.

Hắn vẫn còn đang lưu luyễn cặp bánh bao kia nên lại lần nữa đưa hai tay lên sờ nắn.

Càng sờ, càng nắn, hắn càng thấy sướng khoái, vô thức, hắn ngậm hai hạt đậu đỏ của nàng ta, mút....liếm...

Chụt! Chụt!

- Ngon không?

Bỗng một thanh âm phát ra.

- Ngon!

Bất giác, hắn trả lời lại.

- Á!

Sau từ "ngon" hắn mới bắt đầu giật mình, đó là giọng của sư phụ hắn đấy.

- Sư phụ, con xin lỗi....con không cố ý....tại người không mặc đồ nên...nên...

Hắn đọc ra nguyên một bản "xin lỗi" dài lê thê tựa như đã chuẩn bị trước vậy, hắn nói miên man khiến nàng phải bịt hai tay lại.

- Nói xong chưa?

- Xong rồi.

Thế là, nàng liền nói một câu khiến hắn bất ngờ: - Ta không trách ngươi, dù gì ta cũng là một linh hồn thể vẫn còn trinh bách, ta cũng muốn hưởng thụ khoái lạc của nhân gian một lần.

Câu nói này phát ra khiến mặt nàng đỏ ửng, rồi nàng lấy tay để banh cái âm đ*o hồng phấn dưới hạ bộ nàng, mời gọi: - Ngươi....c....cho...vào đi.

Hắn thật sự rất muốn rồi a, tiểu Tần Dương đã không kiềm chế nổi nữa rồi, hắn vội đưa cây côn vào âm đ*o nàng, đút từ từ, chốc lát đã chạm đến khung màng mỏng manh của người con gái.

- Con phá nó nghe sư phụ.

Hắn vội hỏi.

- Ừm.

Nàng ừm một tiếng như bảo "hắn muốn làm gì thì làm".

Phập!

Hắn đút mạnh một cái, màng trinh đã bị xé rách ra rồi.

- Á!

Nàng đâu quá nên la lên một tiếng.

- Đau sao sư phụ?

- Không rất đã, con tiếp tục đi, mạnh vào.

- Vâng.

Hắn ra sức đẩy thật mạnh, từng cú, từng cú một, dòng huyết thủy hòa lẫn d*m thủy chảy ra từng đợt làm ướt cả một mảnh ga giường.

Hai mắt nàng bắt đầu trợn ngược vì đau đớn, hiện giờ đã không thấy tròng đen đâu rồi, chỉ còn....tròng trắng.

Lục Tần Dương tiếp tục đưa tay lên xoa bóp hai quả gò bồng của nàng, cảm giác mềm mại, đàn hồi khiến cho hắn phải say mê.

Hắn thốt lên: - Sư phụ, con yêu người.

- Ta cũng yêu con.

Nàng đáp.

Hắn lùi xuống phía dưới hạ bộ nàng, để dương v*t nhường lại cho cái lưỡi khám phá âm đ*o nàng.

- Không, đừng liếm, nó giơ lắm.

- Của sư phụ là sạch nhất a.

Hắn dẻo mép nói.

- Tên tiểu tử này, chỉ thích dẻo mép là giỏi.

Nàng cười cười nói.

- Hì hì, có đâu, thiệt mà.

Nói xong, hắn tiếp tục nhấp liên hồi vào hoa nguyệt của nàng, thiên côn vẫn chưa lụi tàn...

- Sư phụ, con ra đây.

Sau đó, hắn liền nắm chặt hai quả đào của nàng khiến nó biến dạng, sau đó ưỡn người về phía trước.

Cây côn một mực đâm sâu vào âm đ*o nàng, chạm tới thành tử cung khiến nàng cảm thấy đau đớn.

- A...A

Hai người đồng thanh hét lên.

Phụt! Phụt!

Lục Tần Dương liên tục xả lũ vào người nàng, tinh dịch nhiều tới mức mà tràn ra bên ngoài.

Hai người ôm nhau ngủ cho tới sáng hôm sau.

- Sư phụ, giờ người đã là của con rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.