Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 795: Giống y như đúc



Tống Hoan cũng có vòng tròn xã giao của riêng mình, nàng ta lập tức dẫn người đi đến chỗ những người đó.

 

"Hoan muội muội tới rồi sao? Kể từ khi ngươi thành hôn, bọn ta rất hiếm khi gặp được ngươi đấy..." Nàng ta vừa xuất hiện, lập tức có hảo bằng hữu đứng dậy, nhanh chóng tươi cười bắt chuyện.

 

Còn những người khác đều nhìn chằm chằm nàng ta, dường như cũng không hiểu nổi vì sao Tống Hoan này lại không biết xấu hổ mà ra ngoài vào lúc này.

 

"Trong nhà bận rộn nhiều việc, đã lâu không gặp tỷ tỷ rồi." Tống Hoan dịu dàng cười nói.

 

Cũng có người vẫn luôn thấy Tống Hoan không vừa mắt, giờ phút này, người nọ lập tức châm chọc: "Nếu ta là người nào đó thì lúc này đã trốn trong phòng không dám gặp ai rồi."

"Sao lại nói như vậy?" Hảo bằng hữu của đối phương đã biết rõ những vẫn cố ý hỏi.

 

"Bởi vì có một số người bề ngoài thì trông đoan trang, nhã nhặn, lương thiện nhưng trên thực tế... lại làm những chuyện rối loạn tôn ti, ức hiếp kẻ yếu, ngay cả tỷ muội ruột cũng không buông tha." Triệu Nguyệt Lôi nói tiếp.



Sắc mặt của Tống Hoan lập tức tái đi, sau đó, nàng ta mỉm cười: "Nguyệt Lôi muội muội, sao có thể tin lời người ngoài nói chứ? Không có gì tốt hơn tình cảm giữa ta và Đại tỷ nhà ta.

Năm đó, lúc nàng ở kinh thành, ta cũng không ít lần khen Đại tỷ ta trước mặt các ngươi mà?"

"Nói mấy câu ngoài miệng mà thôi, có ai không nói được chứ? Còn bên trong thật sự thế nào thì e rằng cũng chỉ có mình ngươi biết thôi đúng không? À không đúng, còn có mấy muội muội của ngươi nữa.

Phải nói cả nhà các ngươi cũng thật đủ tàn nhẫn, người ta sinh ra chỉ nhiều hơn các ngươi một ngón chân thôi mà lại bị các ngươi chà đạp như thế.

Chẳng lẽ người của Tống gia các ngươi làm bằng đá sao?" Triệu Nguyệt Lôi châm chọc.

 

Đường đường là đích trưởng nữ, vậy mà lại bị vứt bỏ không nương tay, sau đó còn đưa về đính hôn với lão Vương gia, khiến người ta khó tin đến mức nào chứ?!

"Đương nhiên các ngươi sẽ không tin lời ta nói với các ngươi, nhưng lời mà Đại tỷ ta nói thì có thể tin được đúng không? Nếu trước đây bọn ta thật sự sỉ nhục nàng thì sao bây giờ nàng có thể đi cùng ta tới đây như thế chứ?" Tống Hoan lập tức nói.

 

Nghe thấy lời này, mọi người đều sửng sốt.

 

"Đại tỷ ngươi tới đây ư?" Triệu Nguyệt Lôi hơi khiếp sợ.

 

Thật ra, nàng ấy cũng nghĩ rằng sau khi lời đồn này lan truyền được mấy ngày, hầu phủ nhất định sẽ bắt Tống Anh kia mở miệng.

 

Tuy nhiên, không ngờ Tống Hoan này lại hành động nhanh như thế, vậy mà lại dẫn người tới Trung Quốc Công phủ này?!

"Đúng vậy." Tống Hoan cười cười, sau đó chỉ vào Hoàng Diện: "Đây chính là Đại tỷ của ta.

 

Trước đây, nàng không cẩn thận làm mặt bị thương nên bề ngoài mới thay đổi khá nhiều.

Các ngươi không nhận ra cũng là bình thường."

Hoàng Diện cong môi cười.

 

Mọi người cau mày.

 

"Không thể nào! Sao có thể là Tống Anh được chứ? Năm đó ta đã từng gặp nàng, rõ ràng nàng không lớn tuổi như vậy!" Triệu Nguyệt Lôi lập tức nói.

 

Trước đây, nàng ấy chướng mắt Tống Hoan bởi vì nàng ta rõ ràng là một thứ nữ mà lại luôn đóng vai đích nữ khiến đích trưởng nữ thật sự không được bước ra ánh sáng.

 

Nhưng cũng vì Tống Anh kia quả thực không có tài đức gì nên ấy nàng không dám nói gì.

 

Nhưng thế này thì cũng thay đổi quá nhiều rồi đấy?

"Các ngươi không biết đấy thôi, Đại tỷ ta tình đầu ý hợp với một nam nhân bình thường, cha ta sợ hôn sự trước đây sẽ ảnh hưởng tới nàng nên mới giúp nàng giả chết, muốn để nàng sống một cuộc sống yên bình.

 

Mấy năm nay, tuy nàng sống hơi vất vả nhưng vẫn vô cùng hạnh phúc.

Chẳng qua chỉ hơi thay đổi khuôn mặt mà thôi, nếu các ngươi nhìn kỹ thì vẫn có thể nhận ra đôi mắt giống năm đó y như đúc."

Thật ra, bọn họ đều không nhớ rõ rốt cuộc Tống Anh trông như thế nào.

 

Vốn dĩ chỉ gặp qua hai, ba lần, lại qua lâu như vậy, có thể nhớ rõ mới là lạ.

 

Chỉ mơ hồ cảm thấy dung mạo của Tống Anh không... xấu như vậy mà thôi.

 

Nhưng Tống Hoan cũng không to gan đến mức tìm người giả mạo ngay trước mặt mọi người đúng không? Nếu bị truyền ra ngoài thì sẽ khiến người ta cười chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.