Tống Anh cũng không còn cách nào, dệt áo lông là công việc đòi hỏi kỹ thuật, đương nhiên phải dạy cho người thành thật nên trước mắt chỉ có nô bộc trong thôn trang này biết làm.
Trong tình trạng thiếu người làm việc hiện nay, nàng phải tranh thủ thời gian bồi dưỡng tiểu yêu quái mới được.
Thật ra trong không gian có không ít sinh vật đã có linh trí, mấy ngày nay, nàng có thể bế quan "thúc giục" một đợt.
"Đây chỉ là đợt đầu tiên thôi.
Kinh thành tương đối lạnh, vớ lông dê này có thể dùng đến tháng tư, hơn nữa cũng sắp đến kỳ thi rồi.
Ta muốn làm ra một đợt số lượng lớn trước khi học sinh tham gia thi cử.
Đến lúc đó sẽ để dành một ít cho ngươi." Tống Anh nhéo nhéo mặt Cố Minh Bảo.
"Hứa rồi đấy nhé? Ta muốn loại màu yên chi này, có mấy đôi cũng tiện thay đổi." Thật ra Cố Minh Bảo rất dễ dỗ dành.
Tống Anh liên tục gật đầu.
Tống Anh cũng không muốn giấu Cố Minh Bảo kỹ thuật dệt đồ lông, nhưng Cố Minh Bảo là người rất tự giác, biết Tống Anh muốn dùng thứ này để kiếm tiền thì không hề liếc mắt nhìn lấy một cái, tránh chiếm hời của nàng.
Buổi tối, Tống Anh không tu luyện trong phòng mình mà vào trong không gian.
Trong không gian, hai luồng sáng kia đã lớn mạnh hơn không ít, nhất là luồng sáng lấy ra từ cơ thể Cố Minh Bảo trước đây, bây giờ nó đã lóa mắt hơn rất nhiều.
Còn về hai vị thần tiên kia, không ăn, không uống cũng không bị đói chết, chẳng qua là tâm trạng hơi sa sút, đang ngồi xổm trong lồng sắt vẽ vòng tròn.
Đã lâu như vậy mà bọn họ chưa từng gặp được người ngoài.
Không chỉ như thế, chỗ này còn vô cùng kỳ lạ.
Có một ngày, đom đóm xung quanh đột nhiên biến mất không thấy đâu, thật lâu sau mới bay về!
Còn Tống Anh này nữa, mỗi lần xuất hiện đều vô cùng đột ngột, thậm chí nói đi là đi, còn xuất quỷ nhập thần hơn cả thần tiên bọn họ!
Nơi này thật sự quá quỷ dị.
Ban đầu bọn họ suy đoán đây là một thung lũng hẻo lánh, nhưng bây giờ xem ra chỗ này giống một thế giới nhỏ độc lập hơn nhiều!
Lúc này, Tống Anh lại đột nhiên xuất hiện, Linh Phong tiên quân lập tức hỏi: "Tống cô nương, nơi này... không phải Nhân giới đúng không?"
Tống Anh không để ý tới hắn.
Nàng ngồi xuống xếp bằng, vẻ mặt nghiêm túc, bắt đầu tu luyện.
Khi nàng tu luyện, hai thần tiên chỉ cảm thấy vầng trăng bạc kia đột nhiên mờ đi rất nhiều, nói là trời đất đổi màu cũng không quá.
Vầng trăng bạc cuồn cuộn trào ra quầng sáng, quầng sáng lại ngưng tụ thành một dòng chảy tản ra khắp nơi!
Thực vật ở đây lắc lư, trông giống như đang tranh đoạt những thứ tốt đó.
"Quả nhiên là Yêu giới! Đây là Yêu giới!" Linh Phong nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Yêu quái có rất nhiều bảo vật, hắn nhớ rõ, nhớ rõ...
Có một cái bình quý, bên trong chứa đầy sinh cơ và linh khí của Yêu giới, do bản thân Yêu Đế nghĩ ra và chế tạo.
Mấy năm trước, khi Yêu giới yếu thế, Yêu Đế dùng thứ đó giấu Yêu giới đi, đưa Yêu giới chạy trốn, không ai tìm thấy được!
Hai tiên quân còn chưa kịp ngạc nhiên thì đã thấy hai luồng sáng trên Luân Hồi Chủng đột nhiên phình to lên, hóa ra là đã hấp thu rất nhiều quầng sáng từ vầng trăng bạc.
Tống Anh chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần của mình thoải mái hơn nhiều.
Trong không gian này không có gì áp chế nàng nên lúc tu luyện quả thực là làm ít hưởng nhiều.
Hơn nữa, hôm nay là đêm trăng tròn.
Mặt trăng tròn xoe trên trời khiến nàng cực kỳ thèm ăn, rất muốn há miệng cắn cái vòng tròn lớn kia một cái.
Lúc nàng tu luyện, bầu trời, mặt đất và cả hồ nước mà nàng đào trong không gian liên tục lóe lên rất nhiều tia sáng rực rỡ, nhìn tiếp thì còn thấy có rất nhiều tiểu yêu quái nhảy ra.
"..." Linh Phong trợn tròn mắt.
Yêu Vương không có bản lĩnh này.
Tuy rằng lúc Yêu Vương tu luyện cũng có thể ảnh hưởng đến những tiểu yêu quái khác nhưng tuyệt đối không thể tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy được!
Tống Anh này không phải Thái Khâm mà là Yêu Đế Chúc Huỳnh!