Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 918: Làm tẩu tẩu của ngươi được không?



Đại hoàng tử vừa ngã xuống, hướng gió trong kinh lập tức thay đổi.

Đương nhiên càng có nhiều người vẫn còn đang bối rối hơn, nhất là các đại thần về phe Đại hoàng tử.

 

Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì Đại hoàng tử đã bị giam rồi.

 

Muốn cứu người, nhưng Hoàng thượng ghét bỏ Đại hoàng tử rất rõ ràng.

Ông không chỉ hạ lệnh giam giữ mà còn tước phong hào, đày làm thứ dân, không để lại cho bọn họ một chút cơ hội nào!

Chỉ có thể chấp nhận sự thật rằng Đại hoàng tử đã trở thành nhi tử bị vứt bỏ.

 

Nhưng Đại hoàng tử bị ghét bỏ vì Hoắc Triệu Uyên cũng không phải chuyện bí mật nên trong triều lập tức yên tĩnh.

Hơn nữa, bây giờ đã chứng thực rằng hồ ly tinh kia và cao tăng đều là chuyện do Đại hoàng tử làm nên Hoắc Triệu Uyên lập tức lấy lại được thanh danh trong triều.

Tất nhiên, nguyên nhân thật sự khiến bọn họ không còn chú ý đến chuyện đó nữa chính là... Hoắc Triệu Uyên đã từ quan!

Không cần tước vị, không cần chức quan, muốn về thành Dung làm người bình thường!

Quả thực khiến mọi người ngạc nhiên đến mức rơi cằm.

 

Mọi người cũng không tiện hỏi nhiều nguyên nhân bên trong.

 

Giờ phút này, Hoắc Triệu Uyên đã theo Tống Anh đến thôn trang.



Bây giờ đã không còn tên tuổi gì, Hoắc Triệu Uyên cũng hơi hoảng hốt, nhưng khi nhìn Tống Anh, hắn lại cảm thấy bình tĩnh hơn mấy phần.

 

Giờ phút này, trước mặt Tống Anh là một con hồ ly trắng nằm co quắp.

 

Con hồ ly trắng này không còn thở nữa.

 

Tống Anh giết con hồ ly trắng này rồi lập tức ném vào không gian làm phân bón cho Luân Hồi Chủng.

 

Tống Anh không có nhiều sản nghiệp ở kinh thành.

Nàng để lại đây mấy tiểu yêu quái để xử lý giúp nàng, nếu có gì khác thường xảy ra cũng tiện mật báo.

 

Nhưng theo dự đoán của nàng, khả năng xảy ra chuyện khác thường khá thấp.



Trừ phi đầu óc của hoàng đế thiếu mất sợi dây nào đó, nếu không thì ông tuyệt đối sẽ không đối nghịch với yêu quái.



Còn về thần tiên trên trời...

Thần tiên đều phản ứng rất chậm, toàn bộ tiểu thần tiên hạ phàm đều cực kỳ vô dụng.

Cho dù xuất hiện một đại thần tiên thì Tống Anh cũng cảm thấy chưa chắc mình sẽ thua.

Huống hồ, Thần giới còn có một "phản đồ" nằm trong tay nàng có thể dùng làm con tin để thỏa thuận.

 

Sắp xếp xong sản nghiệp, Tống Anh chuẩn bị cùng Hoắc Triệu Uyên "nắm tay nhau quy ẩn".

 

Cố Minh Bảo vừa nghe thấy Tống Anh phải đi thì nước mắt rưng rưng.

 

"Tống tỷ tỷ, ngươi đi rồi thì ta phải làm sao đây?" Cố Minh Bảo lau nước mắt chưa rơi xuống, "Ta có thể đi cùng ngươi không?"

"Ta thì không ngại, nhưng ca ca ngươi có để ý hay không thì ta không biết." Tống Anh cười cười, "Ngươi ngoan ngoãn ở đây tìm một nam nhân gả đi đi.

Cứ đi theo ta để làm gì hả?"

Cố Minh Bảo hừ một tiếng, hơi buồn bực.

 

Cuộc sống của Tống Anh quá tự do tự tại, nhìn như đã thành hôn nhưng phu quân hoàn toàn mặc kệ nàng, dắt chó đi dạo, trêu chọc chim chóc, quả thực còn hơn cả đám ăn chơi trác táng trong thành.

 

"Tống tỷ tỷ, ta làm tẩu tẩu của ngươi được không?" Cố Minh Bảo đột nhiên mở miệng.

 

Tống Anh suýt nữa thì sặc: "Cái gì?"

"Làm tẩu tẩu của ngươi!" Ánh mắt của Cố Minh Bảo sáng rực, "Ta cũng không biết vì sao nhưng ta cực kỳ muốn trở thành người một nhà với ngươi.

 

Hơn nữa, gần đây ta luôn cảm thấy Tống Đại ca đã thay đổi, trở nên cực kỳ thú vị."

"..." Tống Anh nheo mắt.

 

"Tống tỷ tỷ, ngươi không phản đối chứ? Nếu ngươi không phản đối thì ta sẽ đi tìm tổ phụ của ta, nhờ ông nói giúp." Cố Minh Bảo nói tiếp.

 

Nàng ấy nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là Tống Tuân thích hợp nhất.

 

Một người tài hoa, bề ngoài cũng tuấn tú, của cải không phong phú, không cần lo lắng mình bị ức hiếp, quan trọng nhất chính là Tống Tuân rất sạch sẽ, đã hơn hai mươi mà không hề có bất cứ thê thiếp hay nha hoàn nào.

Hơn nữa, hắn cũng rất biết phấn đấu.

Tính toán như vậy, bọn họ quả thực là duyên trời tác hợp!

"Ngươi không chê hắn có ý đồ khác với ngươi sao?" Tống Anh cảm thấy mạch não của Cố Minh Bảo hơi không bình thường.

 

"Ta cũng có ý đồ khác với hắn mà?! Tống tỷ tỷ, chuyện hôn nhân, nếu hai bên đều không trông mong nhận được thứ gì đó từ đối phương thì còn có ý nghĩa gì chứ?" 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.