Nơi nơi đều là tràn ngập không khí vui mừng, nhưng là đối với tộc* đi làm mà nói, hôm nay vẫn như cũ vẫn là một ngày bình thường.
*tộc : gia tộc ( ám chỉ mấy người bình thường hay đi làm).
Bất quá mọi người cơ hồ đều thực đúng giờ ra khỏi văn phòng , ra vẻ một đám đều có hẹn.
Ngay cả An Dật vẻ mặt đắc ý ly khai công ty.
Hạ Vũ nhìn nhóm đồng sự đều tan tầm về nhà, nhịn không được chua xót nói thầm: “Người hiện tại , trừ bỏ tiết thanh minh những ngày hội khác đều có thể trở thành lễ tình nhân.”
Năm giờ còn chưa tới, văn phòng của hắn bây giờ đã không có một bóng người .
Tổ bọn họ , hắn một người lựa chọn tăng ca.
Văn phòng Diệp Đồng cách vách bọn hắn,tổ C thiết kế , y biết được Hạ Vũ cũng lưu lại tăng ca , liền đẩy cửa đến văn phòng tổ D của hắn.
“Ha lâu ~! Tiểu Vũ ngươi như thế nào tăng ca a?” Diệp Đồng đi đến chỗ văn phòng Hạ Vũ , cười ha hả .
Tầm mắt Hạ Vũ theo màn hình máy tính đời đến chỗ xuất hiện của Diệp Đồng , ánh mắt không khỏi trở nên ôn nhu.
Hắn cũng cười nói: “Bất quá lễ là Giáng Sinh , dù sao không có việc gì, đơn giản lưu lại tăng ca .”
Diệp Đồng ngồi xuống vị trí của An Dật, nói: “Đêm đó cơm chúng ta cùng nhau ăn đi.”
Hạ Vũ gật gật đầu: “Tốt.”
Diệp Đồng đưa tay phải nâng cằm cẩn thận nhìn Hạ Vũ một hồi, ngữ khí có chút đau lòng: “Tiểu Vũ ngươi gần nhất có phải hay không áp lực rất lớn? Nhìn ngươi tiều tụy không ít.”
Hạ Vũ cười gật gật đầu: “Có lẽ , cuối năm đọng lại nhiều chuyện lắm.”
Diệp Đồng vươn tay trái, nhẹ nhàng gảy tóc Hạ Vũ một chút, ngữ khí rất nhẹ : “Không cần mệt muốn chết rồi.”
Hạ Vũ thật sự thực thích Diệp Đồng ôn nhu như vậy, hắn cho rằng, săn sóc hắn như vậy mới là đối tượng hắn cần, Quý Văn Ngạn trước kia hay Tiếu Kiệt hiện tại, hắn cũng không muốn .
Nếu có thể được Diệp Đồng ôn nhu như vậy , nhất định là chuyện thực hạnh phúc.
“Diệp Đồng.” Hạ Vũ ra tiếng gọi hắn.
“Ân?” Diệp Đồng nhìn hắn ánh mắt đều là ôn nhu .
“Ngươi là không phải thích ta chứ?” Hạ Vũ từ trước đến nay luôn thẳng thắn, hắn đối với loại sự tình này từ trước đến nay không thích vòng vo.
Cùng Diệp Đồng mờ ám như vậy ở chung cũng gần một tháng , Hạ Vũ có chút chịu không nổi loại ôn nhu như gần như xa .
Diệp Đồng ôn nhu cười nói: “Đứa ngốc, ta rõ ràng theo đuổi ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi còn không biết sao?”
Hạ Vũ thực còn thật sự nhìn Diệp Đồng: “Ngươi thật sự muốn cùng ta cùng một chỗ? Không phải chơi đùa, là muốn cùng nhau sống.”
Diệp Đồng gật gật đầu: “Ân.”
Hạ Vũ trong lòng đều nhanh vui mừng , nhưng là hắn vẫn là có chút khó xử : “Vậy ngươi có thể chờ ta không?”
Diệp Đồng khó hiểu nhìn hắn: “Nếu chúng ta lưỡng tình tương duyệt, kia vì cái gì còn muốn chờ?”
Hạ Vũ không có biện pháp nói ra sự thật, chỉ có thể lừa gạt : “Ta có người quấn quít lấy, ta nghĩ chờ ta tự do mới cùng ngươi kết giao, bằng không đối với ngươi không công bằng.”
Diệp Đồng: ” Bạn trai trước của ngươi sao ?”
Hạ Vũ: “Xem như đi. . . . . .”
Diệp Đồng: “Cần ta hỗ trợ không?”
Hạ Vũ lắc đầu: “Không thể thêm rối loạn nữa, ngươi có thể chờ ta không? Chờ ta chân chính rời y , ta sẽ cùng ngươi cùng một chỗ . Có thể chờ ta không?”
Diệp Đồng vẫn như cũ cười đến thực ôn nhu: “Đương nhiên, ta sẽ chờ ngươi.”
Hạ Vũ nhất thời cảm thấy được, hắn thật sự đã tìm được một nửa .
Cùng Diệp Đồng xem như đã xong , không nghĩ tới y bằng lòng chờ đợi hắn, Hạ Vũ trong lòng cảm thấy được hạnh phúc .
“Ta đây đi về trước nga, ăn cơm chiều nhớ rõ tới tìm ta.” Diệp Đồng rất nhanh hôn Hạ Vũ một chút, vui tươi hớn hở cười nói.
Ánh mắt Hạ Vũ cười đến cong lên, hắn gật gật đầu đáp ứng Diệp Đồng.
Nhưng mà Diệp Đồng mới rời vừa đi, Tiếu Kiệt sau lưng liền trực tiếp tới văn phòng Hạ Vũ.
“Ngươi ngươi như thế nào đến nơi này? !” Hạ Vũ không nghĩ tới ngay cả Lam Đảo đều ngăn cản không được cước bộ Tiếu Kiệt .
Tiếu Kiệt nhìn quanh một chút chỉ có Hạ Vũ một người ở văn phòng, ánh mắt nhất thời trầm xuống: “Những người khác đều đi rồi, ngươi để làm chi còn đợi ở chỗ này?”
Hạ Vũ vội vàng kêu lên: “Ta phải tăng ca!”
Tiếu Kiệt không nói hai lời bắt lấy cánh tay Hạ Vũ trực tiếp đem hắn theo chỗ ngồi túm lên: “Tăng cái gì ? Mau nhanh đi theo ta.”
Hạ Vũ ra sức giãy dụa: “Buông! Mẹ nó! Ta sẽ không đi!”
Tiếu Kiệt bình tĩnh nhìn Hạ Vũ, con ngươi màu xanh biếc làm cho người ta hoàn toàn nhìn không thấu.
Hạ Vũ đang muốn lớn tiếng kêu lên, cũng không dự đoán được Tiếu Kiệt tiến tới trước mặt hắn , sau đó bá đạo hôn lên môi Hạ Vũ .
Đây là một cái hôn thô bạo, không hề ôn nhu. Tiếu Kiệt cường ngạnh trực tiếp xâm lược khoang miệng Hạ Vũ, đem hơi thở của Hạ Vũ cướp đi.
Hạ Vũ trừng lớn mắt, không nghĩ tới sẽ bị Tiếu Kiệt đánh lén.
Ngửi được tất cả mùi thơm nhẹ nhàng đều là trên người Tiếu Kiệt , hắn trong nháy mắt mờ mịt .
Tiếu Kiệt hôn làm cho nội tâm Hạ Vũ sụp đổ , hắn đột nhiên thực khinh bỉ hắn, bởi vì bộ dạng Tiếu Kiệt đẹp, cho nên hắn mới có thể dao động sao ?
Riêng là một cái hôn, Hạ Vũ liền phát giác thân thể của chính mình cư nhiên nóng lên .
Quả nhiên là tịch mịch lâu lắm sao ? Chết tiệt!
Tiếu Kiệt hiển nhiên cũng phát hiện thân thể Hạ Vũ biến hóa, tay hắn hướng giữa hai chân Hạ Vũ tìm kiếm, làm Hạ Vũ chảy ra mồ hôi lạnh.
“Ô. . . . . .” Hạ Vũ muốn thoát khỏi cái hôn của Tiếu Kiệt, chính là bị một bàn tay của y chế trụ cái ót, căn bản không thể dời.
Tiếu Kiệt thực vừa lòng nhìn thân thể Hạ Vũ phản ứng, hôn xong, hắn cúi đầ cười: “Ngươi nếu không ngoan, ta ngay tại nơi này thượng ngươi.”
Sắc mặt Hạ Vũ thực không xong nhìn Tiếu Kiệt, nhất thời đúng là không hiểu được.
Ngón tay cái thon dài của Tiếu Kiệt ở trên môi Hạ Vũ thượng nhẹ nhàng xẹt qua, cặp mắt màu xanh biếc kia nháy mắt mê hoặc Hạ Vũ .
“Ngươi thật sự đáng yêu, trời mưa thiên. . . . . .” thanh âm Tiếu Kiệt trầm thấp mà lại gợi cảm.
Khi Hạ Vũ phục hồi tinh thần lại, lúc này mới phát hiện hắn đã ngồi trên chiếc Porsche của Tiếu Kiệt.
Nhất thời, hắn cảm giác có chút trở ngại . Con mẹ nó như thế nào lại bị phần tử xã hội đen nắm mũi dắt đi a!
Nhìn thấy cảnh sắc ngoài cửa sổ rất nhanh di động ,tầm hồn Hạ Vũ đầy lệ.
Hắn còn đáp ứng cùng với Diệp Đồng ăn cơm chiều a!