Dục Vọng Chiếm Hữu Của Tiểu Chó Săn

Chương 11: Bắn một tay đầy tinh dịch



Edit: DiTi

Beta:Đậu Xanh

Trước đây mỗi lần thiếu niên chơi bóng dưới ánh mặt trời khí phách hăng hái, cô chỉ dám trốn sau bức màn u ám để nhìn trộm, nhưng lúc này cậu đang ghé vào người cô, giọng nói động lòng người kêu rằng cậu muốn cô.

Ngôn Hi thừa nhận, trong lòng cô rung động, lí trí có một khắc hoảng hốt.

Văn Sâm chuẩn bị xé nát quần lót của cô, muốn cắm vào tiểu huyệt của cô, thì bỗng nhiên Ngôn Hi siết chặt đôi tay đang cầm lấy dương vật thô to của cậu.

" Ưm ~".

Bị cô đột nhiên nắm chặt, Văn Sâm thoải mái đến da đầu tê dại, thấp giọng rên một tiếng.

Tay nhỏ của cô mềm mại ướt nóng, tối hôm qua chỉ dám nhớ thương ở trong mộng, hiện tại lại ân cần mà cầm lấy đại dương vật của cậu.

Văn Sâm sao có thể chịu được kích thích này, liền đem tay cô bắt đầu lên xuống, tưởng tượng đôi tay này trở thành âm hộ.

Cả người cậu đều là cơ bắp, phần eo rắn chắc mười phần, côn thịt dưới háng giống như máy móc trên đài dây cót, lực đạo điên cuồng mà nhanh chóng.

Bàn tay như không xương của Ngôn Hi bị cậu mạnh mẽ nắm chặt luận động lên xuống.

Dương vật to màu đỏ tím ở trong tay như một vũ khí sắc bén, bởi vì sung huyết mà nhanh chóng bành trướng mở ra, con ngươi Ngôn Hi lại trừng lớn, phía dưới,... thật đáng kinh ngạc.

Đã lớn như vậy, sao lại còn có thể to ra....

Đột nhiên, trong đầu cô xuất hiện một ý nghĩ, về sau nếu như thứ này đút vào thân thể của cô gái khác, sẽ không đem họ căng trướng mà chết sao?.

Nhưng khi nghĩ đến cậu cùng người phụ nữ khác điên cuồng làm chuyện đó, trong lòng cô giống như bị nghẹn lại, không nói rõ được là cảm giác gì.



Trong đầu cô đang rối loạn, nhưng nam sinh lúc này sớm đã sướng đến cực điểm.

Khuôn mặt đẹp trai trở nên dữ tợn do nhiễm dục vọng, giống như một dã thú không có tình cảm, chỉ biết điên cuồng đem tay cô lên xuống, cảm thấy tay cô như một cái động tiêu hồn, đem hồn cậu đều hút đi, dương vật ra ra vào vào tay nhỏ, chỉ chốc lát liền cọ đến móng tay thường trải qua tu bổ chỉnh tề của cô, một trận khoái cảm liền ập vào đầu cậu.

" Ưm....a...".

Văn Sâm nhắm mắt lại, cắn răng kêu rên.

Cậu sướng sắp điên rồi, trong đầu bây giờ đều là lời nói thô tục.

Cậu muốn cô cả đời, đem cô làm đến khi không thể rời khỏi cậu...

Cậu sướng thành như vậy, Ngôn Hi cũng không có khả năng không có cảm giác gì, cô nhìn gương mặt mà mình mê luyến lúc này vì cô mà trầm luân vặn vẹo, nói không vui là giả.

Chỉ là cậu động thật sự làm quá nhanh quá mạnh, cô đau tay.

Tay đau khiến Ngôn Hi ủy khuất mà rút một tay ra, lấy khăn giấy bên cạnh giúp cậu lau chùi mồ hôi: " Cậu mệt sao?. Đều ra mồ hôi...".

Không nghĩ tới, chính vào lúc nam sinh nghe được câu nói này của cô, lập tức liền đạt đến đỉnh điểm.

Mẹ nó!

Cậu cưỡng bách cô, không suy nghĩ cũng chẳng để tâm đến ý muốn của cô, vậy mà cô còn quan tâm cậu!.

Cô thật đúng là hiểu được làm thế nào để muốn mạng của cậu.

Văn Sâm một tay đem cô ấn vào trong lòng ngực, dưới háng luận động tần suất càng nhanh, làm Ngôn Hi mờ hồ thấy không rõ.



" Cô giáo, cô giáo Ngôn, cô giáo Ngôn..."

" Em yêu cô, rất yêu rất yêu cô, lần đầu tiên nhìn thấy liền yêu!"

" Muốn được mỗi ngày đều làm cô, đem cô thao đến không còn sức lực!"

Cậu hôn cô, đắm chìm trong dục vọng, Ngôn Hi không muốn cùng cậu so đo, cũng không nghĩ tránh khỏi cậu.

Cô u ám, thanh lãnh đã được 24 năm, như thế nào cũng không nghĩ đến, có một ngày sẽ có một người con trai tỏa sáng, vạn người mê, mê luyến cô đến như vậy.

Cô cảm thấy giống như ảo giác...

" Cô giáo.....cô giáo.......".

Văn Sâm cũng không quá lâu, lại lâu lắm không chính mình động thủ, không quá mười phút liền bại trận.

Khi đến cực hạn, cậu gắt gao ôm lấy cô, đầu óc khó dằn nổi, " Cô..., kêu tên của em, kêu tên của em!".

" Văn Sâm?".

" Ừm....".

Trong nháy mắt, một cỗ tinh dịch từ côn thịt của cậu bắn ra, tất cả đều nằm trong tay Ngôn Hi.

Trước khi đến đoạn những h+++ mình có thông báo nho nhỏ:

+ Truyện có ngược nam nhưng vừa đủ để anh quý trọng chị.

+ Mấy chương đầu chỉ là thịt vụn, chỉ là một hạt cát nhỏ trong sa mạc, đoạn sau này h++ nặng đô—> Ai yếu tim nên dừng đúng lúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.