Edit: DiTi
Beta: Đậu Xanh
" Hi Hi, nói nhanh lên, hôm nay con thấy giáo sư Lý thế nào?".
Ngôn Hi vừa vào cửa, mẹ Ngôn liền chạy đến, chờ mong mà nhìn cô.
Ngôn Hi không có biểu tình gì, chỉ lắc lắc đầu rồi đổi giày.
" Lắc đầu là có ý gì?. Không có cảm giác gì sao?".
" Không có.....".
Ngôn Hi trên đường trở về nhà đã tính toán, nói như thế nào để mẹ Ngôn từ bỏ ý định ghép đôi cô với giáo sư Lý.
Nghĩ tới nghĩ lui, mẹ cô ghét nhất là người không lễ phép.
" Không có, anh ta vừa thấy con đã động tay động chân...".
Ngôn Hi rũ mắt nói dối.
Mẹ Ngôn nghe được, mặt quả nhiên trong nháy mắt liền đen xuống.
" Cái gì?. Đường đường là một giáo sư thế mà lại làm ra loại việc này?".
"......".
" Quả thật là cầm thú!".
" Dì con cũng thật là, loại người như thế này cũng giới thiệu cho con gái của mẹ, đây là ý gì?".
Mẹ Ngôn không hỏi tiến triển của bọn họ, lại hướng đến ba Ngôn mà phàn nàn về giáo sư Lý.
Ngôn Hi nhân cơ hội này đi vào phòng, cô bị Văn Sâm làm một ngày, trên người dính nhớp, vào nhà tắm tắm rửa một chút, lúc đi ra phát hiện trên di động có một tin nhắn.
[ Văn Nguyệt]: Hi Hi, ngày mai 10 giờ tại nhà hàng Phú Hoa, tớ muốn gặp cậu, đừng nói cho Tiểu Sâm biết.
Di động trong tay bị cô nắm chặt.
Không cần nói cho Tiểu Sâm, đã thực rõ ràng, khẳng định là muốn hỏi về cô và Văn Sâm.
Ngôn Hi đang lo lắng thì Văn Sâm gọi điện tới.
"Chị Ngôn Hi, chị ngủ rồi sao?".
" Tôi chưa ngủ".
" Gọi video được không?".
Ngôn Hi cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể mới vừa tắm rửa xong của cô, lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.
" Không được, tôi...lập tức đi ngủ, ngày mai còn có tiết".
" Ngày mai có tiết?".
Văn Sâm chần chờ một chút, trong giọng nói mang theo một tia nghi ngờ, " Thật không?. Chị Ngôn Hi lại không gạt em chứ?"
" Đương, đương nhiên".
" Vậy chị Ngôn Hi ngủ sớm một chút".
Ngôn Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
" Được".
Cô còn chưa nói xong, giọng nói Văn Sâm vang lên mang theo ủy khuất nồng đậm.
"Chị Ngôn Hi ngủ đi, dù sao em cũng ngủ không được, bất quá chị chắc cũng không quan tâm em có ngủ được hay không!".
Ngôn Hi: "......Tại sao cậu ngủ không được?".
Tinh thần Văn Sâm tức khắc tỉnh táo, " Bởi vì tiểu huynh đệ của em ngủ không được, nó muốn chị đến đau, sưng rất to, chị muốn an ủi nó sao?".
".......".
Cậu luôn có thể nghiêm túc nói những lời không biết xấu hổ, làm Ngôn Hi nhịn không được đỏ mặt.
" Cậu sẽ không lại muốn giống lần trước chứ?".
Gọi video kêu cô sờ vú cho cậu xem.
" Có thể chứ?".
" Không thể!".
Lần trước là do cô sai, còn lần này thì không, hơn nữa sờ một lát....cô lại khó chịu.
" À". Văn Sâm thấp giọng lên tiếng, giống như một con thú nhỏ bị ngược đãi, chỉ cần nghe được âm thanh của cậu liền làm cho người khác thương tiếc.
" Vậy chị Ngôn Hi ngủ đi, em tiếp tục nhớ đến chị, nhớ đến sáng liền có thể gặp chị Ngôn Hi".
Được người mình thích thổ lộ, Ngôn Hi không động tâm là không có khả năng.
Vì thế, tiểu bạch thỏ ngây thơ lại rơi vào bẫy của sói xám gian xảo.
" Trừ gọi video....Cậu còn có biện pháp nào khác để ngủ không?. Xem phim không được sao?".
" Xem phim?. Chị Ngôn Hi nghĩ em có thể bắn ra khi nhìn người phụ nữ khác sao?".
Ngôn Hi: "......".
" Em không muốn xem phim, nếu không muốn cho em xem chị, thì có thể cho em nghe giọng nói được không?".
" Nghe giọng nói của tôi?. Cậu hiện tại không phải đang nghe sao?".
" Em gửi chị đoạn văn, chị đọc nó được không?".
".....Đoạn văn gì?".