Đừng Chạm Vào Cậu Ấy

Chương 11



- Con về rồi.....đây - Giọng Tiểu Lan là em gái của A Diểu từ trường cấp 3 về nhà. Tình cảnh lúc này dường như sắp chạm môi khi anh trai của cô đang sát về thân thể A Tứ. Môi cách môi chỉ còn 2cm thì...quả thật là về không đúng thời điểm

- Con nhóc này!! Sao hôm nay về sớm thế? - A Diểu chẳng biết ngượng gì trong khi A Tứ mặt đỏ chín như quả cà chua, Tiểu Lan đứng trơ người ra như vừa chứng kiến cảnh tượng bất ngờ đập vào mắt

- Anh hai à! Đây là...?

- Anh họ của con đấy Lan Lan - Thím Dương từ phòng bếp ra

- Hồi nhỏ Tiểu Tứ hay qua nhà mình đấy, con không nhớ à?!

- Dạ... - Lan Lan bước nhẹ vào bàn ăn

- Chào! Em họ - Cậu chàng nở nụ cười tươi, 2 mắt híp lại trông moe vô vô cùng

Tự nhiên luồng sét từ đâu đánh xuống cái RẦM. Trái tim thiếu nữ 17 tuổi đập loạn xạ hết cả lên *thình thịch....thình thịch*

- Chào anh.... - Cô nàng định bắt tay cậu thì.....

Bàn tay kẻ thứ 3 không mời mà tới xen vào tách tay 2 người ra, nắm lấy tay A Tứ:

- Trễ rồi ăn cơm thôi, làm quen vậy là đủ rồi phải không?? - Trên mặt A Diểu dù cười nhưng hiện rõ lên chữ " GHEN " to bự.

Liệu rằng....cả 2 anh em sẽ tranh giành lấy thỏ nhỏ A Tứ??

- Lan à! Qua kia ngồi. Chổ này của anh mày - Anh nói

- Em ngồi trước mà - Cô nhất quyết không chịu rời ghế kế cậu chàng

À! Còn 1 người có thể giải quyết

- 2 đứa có yên ngay không? - Người phụ nữ quyền lực nhất gia đình lên tiếng

- Tiểu Lan con qua đây ngồi với mẹ, cho anh con ngồi kế Tiểu Tứ dù sao chúng nó cũng là con trai dễ "hòa nhập" hơn

A Diểu vừa ngồi xuống, cậu đã đạp thật mạnh vào chân anh

- A...

- Anh bị gì thế? - Lan Lan xới cơm hỏi

- Ah! Không sao muỗi cắn thôi mà em ăn tiếp đi

******

- Tiểu Nam 1 lần này thôi, con không giúp má là má chết cho con xem - Bà La từ đầu dây bên kia lên tiếng

- Thì bà cứ chết cho tôi xem. Tôi đã trả hết nợ cho bà, tôi sẽ không làm công việc đó nữa - Cậu cắn sựt một miếng táo

- Ông ấy chỉ thích con phục vụ thôi, má sẽ chia cho con nhiều tiền hơn, Nam à ~~ Nam - Cậu cúp máy

- Ai gọi tới đấy - Lâm Bảo từ nhà tắm bước ra, có đúng một chiếc khăn trắng quấn phần dưới, ở trên để trần lộ cơ bụng 6 múi, bắp tay, cơ ngực săn chắc mạnh mẽ

- À!! Không gì đâu - Tiểu Nam nhìn anh

- Em còn định làm ở phục vụ ở quán ăn à! Anh đã bảo là anh sẽ nuôi cưng mà ~~ - Anh ngồi sát bên cậu

- Ây!! Chẳng phải chỉ là hẹn hò trong thời gian tôi chưa xong nợ với anh thôi sao? Dù gì cũng phải đi làm chứ - Cậu nhích qua một chút

Anh đè cậu xuống chiếc giường rộng rãi, êm ắng, quý tộc vô cùng, căn biệt thự to, thoáng mát của anh giờ chỉ còn 2 người thì....

- Này! Anh định làm gì đấy? - Tiểu Nam đẩy nhẹ anh

- Em không thích sao? - Dâm đãng thật là dâm đãng

- Chúng...ta chỉ hẹn hò thôi mà....đâu nhất thiết phải thế?

- Ngốc, ngoan đi không phải em cũng thích anh sao?

- Tôi đã nói bao giờ?

Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cậu rồi buông ra. 2 ánh mắt giao nhau tạo nên thứ tình cảm nam-nam chân lý rồi Tiểu Nam ôm cổ anh, lần này cậu chủ động hôn. Càng lúc càng mãnh liệt đến lúc không ai làm chủ được bản thân, điểm dừng hình như cũng chẳng quan trọng cứ thế quấn lấy nhau suốt một đêm ấm áp vô cùng.

Đối với cặp chính đang âu yếm nhau thì A Tứ lại bị thím Dương bắt ở lại ngủ qua đêm trên phòng A Diểu. Đương nhiên cái tên biến thái này sẽ không bao giờ mà không chọc ghẹo cậu. Anh ta ôm từ sau A Tứ. Chẳng may rằng cậu thuận chân đá một cái làm anh ngã xuống giường:

- Ây da!! Đau thật ấy - Anh cười khổ

- Quả báo của anh đấy - Cậu nằm yên trên giường trêu anh

Anh nằm lên giường định ôm cậu thêm cái nữa thì chân cậu đã sẵn sàng khiêu chiến với anh:

- Tôi không giở trò nữa đâu - Anh đề phòng

- Em gái anh dễ thương thật đấy - Cậu nằm xoay người vào anh

- Chỉ có em gái tôi thôi à?

- Thím Dương nữa

- Chỉ có thế? Không có tôi à?!

- Không - Cậu dứt khoát

- Cậu vô tâm thật, người luôn quan tâm cậu thì cậu không để ý - Anh nhéo mũi cậu

- Bộ anh thích tôi à?

- Vâng, tôi thực sự thích cậu, thích đến mức không thể dừng lại được - Anh đè lên người cậu

- Thực ra tôi cũng có chút tình cảm với anh, từ lúc gặp anh tôi nghĩ tôi sẽ thuộc về anh - Mặt đối mặt thế là...

Suy nghĩ của thím Dương thật sự quá là phong phú trong khi cả 2 cậu đã lăn ra ngủ ngon mà chẳng có tí nào dính trên trí tưởng tượng đó cả. Bà mẹ hủ nữ này thực sự quá là phong phú rồi

End chap 11

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.