Ở ngoài tiệm ăn xuất hiện chiếc xe hơi đen "quý tộc" đậu trước cửa tiệm rồi cô gái xin đẹp mặc bộ đầm ngang gối cùng người phụ nữ trong vẻ ngoài giàu sang bước vào:
- Chào cô nương xinh đẹp cho tôi hỏi cô muốn dùng gì ạ?! - Người ta vừa ngồi Nhất Tử vừa hớn hở lại
Cô gái che miệng cười, đôi mắt có hàng lông mi đen dài lướt nhẹ về phía người đàn bà đang nhìn trên thực đơn
- Bác muốn ăn gì ạ?! - Cô nói
- Cho tôi 3 phần há cảo, một phần đem về - Bà vừa nhìn thực đơn vừa nói
Nhất Tử vẫn chưa trả lời tay cầm sổ ghi chép, mặt tươi tắn nhìn cô
Đại Cát từ phía sau "tung chân dài" đá nhẹ vào mông anh:
- Ơ...ơ!! Hai người dùng gì thế? - Anh ngơ ngác
- Cho tôi 3 phần há cảo, một phần mang về - Bà khằng giọng
- Vâng vâng - Anh nhanh tay ghi chép
- À anh ơi!! - Giọng cô vẫn rất ngọt ngào
- Dạ - Anh quay lại chổ cô ngay
- Nhanh giùm tôi nhé!!
- Vâng tiểu thư ~~
- Hạ Hạ à!! Lâm Bảo nói với bác rằng tiệm này bán há cảo rất ngon, ngày nào bác cũng thấy nó mua mấy hộp
( Thật ra là từ ngày biết Tiểu Nam làm ở đây anh ta mới mua đó các ông:)) Tất cả là vì trai đấy)
- Chổ anh ấy thích thì chắc chắn sẽ không tệ đâu đúng không ạ?! - Cô cười nhẹ nhàng
- Một lát con đưa cho nó nhé, lát bác sẽ gọi nó về thẳng nhà
- Hay mình qua nhà riêng của Lâm Bảo được không bác?
- Chưa hỏi nó thì....
- Dạ vâng cháu hiểu
- Đừng lo sau này nhà đó cũng là của con - Bà vỗ vai cô
- Chú Từ để con bưng ra cho - Nhất Tử đứng gần bếp
- Để Tiểu Nam bưng, mất công mày lại làm mất khách chú mày khổ - Nam đem ra bàn kia đi
- Ây!! Da cậu trắng thế? - Cô nhìn cậu
- Cảm ơn cô - Cậu gãi đầu cười ngại
- Hồi cấp 2 da Lâm Bảo y chang như vậy này trắng trắng - Bà đắc ý
Cậu quay đi thì nghe 2 từ Lâm Bảo. Mới đầu thì ngạc nhiên nhưng nhớ lại trên đời này thiếu gì tên như vậy nên chẳng bận tâm làm gì.
- Để bác kể cho nghe hồi đó da trắng rồi cậu con ấy bị chọc như con gái tức quá nên tự đi phơi nắng xong về nhà đổ bệnh
- Tuổi thơ dữ dội quá chứ ạ - Cô cười, cuốn hút vào chuyện về anh
8 giờ tối bà gọi cho Lâm Bảo:
- Bảo về nhà ngay đi có việc gấp
Anh đang định chạy về với Tiểu Nam thì phải nhanh chóng đi qua
- Này bác vào trong một lát, con trang điểm lại tí Lâm Bảo sắp về
- Dạ - Cô hồi hộp nhân lúc anh chưa về cô tô lại tí son hồng dặm lại nền phấn
- Cô là...? - Anh bước vào thấy ngay cô gái xõa tóc dài ngang vai
Cô đứng dậy tim đập thình thịch như sắp nhảy ra ngoài:
- Em...À!! Chào anh em là...con dâu...không em là...
- Đây là Hạ Hạ vợ tương lai của cậu đấy - Bà Lâm từ trong bước ra
- Mẹ lại làm chuyện gì nữa đây?- Anh lại chổ bà nói nhỏ vào tai
- Con làm quen với con gái nhà người ta đi sớm muộn gì Hạ Hạ cũng phải làm con dâu của mẹ - Con qua đây ngồi - Bà dẫn tay cô
- Bảo qua ngồi với Tiểu Hạ đi mẹ đi pha trà
- Sao mẹ không nhờ người làm? - Anh chỉ biết lắc đầu trong hoàng cảnh éo le này
- Không phải con bảo con thích trà hoa cúc do mẹ pha sao? - Bà đi vào để 2 người nói chuyện
- Anh à!! Em là Dương Hạ Hạ hình như mình từng gặp nhau rồi thì phải- Cô thẹn thùng
- Cô Dương à?! Phải lúc còn bé tôi với cô thường hay giả làm vợ chồng rồi giả vờ như tôi đi làm về thì cô làm thức ăn phải không? - Anh nhớ mang máng
- Anh nhớ kĩ thật đó - 2 má cô ửng đỏ
- Cô xinh quá tôi thực sự nhận không ra
( Nếu tôi không phải tác giả tôi sẽ mong Tiểu Nam nghe được đoạn thoại này rồi về cho Lâm Bảo "ăn chay" một tháng mấy ông à:>)
- Anh quá khen rồi ạ
- À! Em nghe bác gái nói anh thích há cảo ở tiệm Lão Từ nên...em mua cho anh. Mong anh nhận - Cô vội vội vàng vàng lấy hộp há cảo đưa anh