Đừng Chạm Vào Cậu Ấy

Chương 25



A Tứ lê con xe máy trên đường giao nước mát. " Bùa nước mát " trong những ngày nóng nực ở đây quả là được nhiều người chú ý đặc biệt với loại nước ngon lại rẻ của thím Hà. Tội cho Tiểu Bảo hôm nay cậu sốt nên không ra quán nhưng có lẽ... Người tội nhất chắc là Tiểu Tứ chạy "sô" giao nước liên tục nắng muốn đốt cả da.

Từ xa chạy lại chiếc xe hơi dừng trước xe cậu mở kính:

- Tiểu Tứ lên xe chồng em này

Ai đã thèm anh chứ

- Tôi tự chạy xe

- Lên xe đi anh chở em đi ăn - Anh bước xuống đến gần cậu

- Còn xe?

- Gửi xe đi vợ a ~ - Anh vỗ mông cậu

- Ai là vợ anh - Cậu đạp ( nhẹ) vào chân anh

A Diểu đem nước mát lên xe, phút chốc giao nhanh hơn chiếc xe lộc cộc của cậu. Ây, mà khách hàng tự nghĩ thầm chổ nước mát này chịu chơi thật chỉ là giao nước thôi mà cũng đi xe hơi đã vậy còn là Lamborghini

- Mệt quá đi mất - Cậu vươn vai, ngáp dài một tiếng

- Cần anh "sạc pin" cho em không bảo bối - Anh lái xe kím nhà hàng

- Biến thái - Cậu nói thầm

Cuộc sống hẹn hò của cặp đôi anh em họ chỉ có đi ăn, đi chơi xong tối lại "thịt" nhau...

Dù gì anh cũng sắp đi nước ngoài việc bù "thịt" ngon trắng nõn cho anh cũng là điều tất nhiên.

*****

Do ông Lâm bị vấn đề về tim nên Lâm Bảo thường xuyên ghé nhà, điều khó chịu (vì viết truyện nên tôi dùng từ " khó chịu " chứ mà bình thường là tôi phang hẳn từ " Hãm Lìn ":))) ở đây là lần nào anh xuất hiện thì Hạ Hạ cũng ở đó. Cô trổ tài nấu ăn trước cả họ Lâm:

- Cậu Lâm

- Chị Lê có Hạ Hạ bên trong không?

- Dạ cô Hạ đến từ lúc chiều

Tôi có phải làm diễn viên đâu mà lại cứ bắt tôi diễn với cô?

- Anh về rồi à để em lấy nước cho anh - Cô phấn khích bước lại chỉnh áo khoác cho anh

- Ba mẹ tôi đâu? - Anh đẩy tay cô

- Ở dưới bếp - Giọng cô trầm xuống

Anh bước chân đi thì cô ôm anh lại

- Anh không có tí cảm giác nào với tôi sao?

- Tôi với cô chỉ là diễn kịch. Còn nữa duy nhất Tiểu Nam mới có thể ôm tôi như thế - Anh lạnh lùng gạt bỏ tay Hạ Hạ

Giờ cơm tối, Hạ Hạ dù ngồi kế Lâm Bảo cũng không cười được một tiếng

- Hai đứa tính chừng nào cưới đây? - Ông Lâm cười hỏi

- Tùy vào anh ấy thôi ạ! - Cô gượng cười

Lâm Bảo không để ý lời nói xung quanh đầu anh chỉ chứa hình ảnh cậu trai Tiểu Nam

Hôm nay không có quản gia ở nhà. Tiểu Nam chỉ có một mình

Em ấy vốn sợ ma

Muốn ôm em ấy ngay bây giờ

Nam ăn cơm chưa nhể?

Dạo này em ấy hơi ốm

Không biết có chuyện gì không?

- Lâm Bảo - Cuộc trò chuyện sôi nổi nhưng mặt anh không biến sắc

- Vâng

- Hôm nay nhà con không có ai hay cứ để Hạ Hạ về - Bà Lâm nói vào một câu

- Thế có ngại quá không? - Cô cười đỏ mặt

- Cô ấy cũng ngại, con cũng không thích người lạ - Anh thẳng thừng tỏ vẻ không muốn

- Ơ...thằng này bạn gái con mà lại nói vậy à?

Con có bạn trai

Tin nhắn từ Tiểu Nam:

[Chồng ơi! Về nhanh em sợ quá...]

Điện thoại đặt trên bàn rung lên anh nhanh chóng chụp lấy:

- Con ra ngoài chút

Hạ Hạ lòng cay cú lửa nổi trong lòng nhưng cô kìm chế cảm xúc không tệ môi hồng lúc nào cũng tươi tắn

- Vợ à! Anh về ngay đây, em mở hết đèn lên đi - Anh gọi cho cậu

- Mở đèn rồi nhưng em vẫn sợ - Cậu ôm gối bật ti vi

- Anh về ngay đây. Vợ à em có muốn ăn gì không?

- Không, nhưng mà...bôi...bôi trơn hết rồi

- Vợ à... em thật là. Anh không để em chờ lâu đâu - Anh cười biến thái sau đó trở vào trong

- Con có việc. Con về trước - Anh lấy chìa khóa bước ra sân

Hạ Hạ không kìm nổi chạy ra theo anh

- Lâm Bảo hôm nay anh quá đủ với tôi rồi - Cô trừng mắt

- Lát cô bắt taxi về trước đi hôm nay tôi bận - Anh không ngó ngàng mở cửa xe

- Lâm Bảo tôi nói cho anh rõ. Anh cứ lạnh lùng thế đi rồi anh sẽ hối hận - Cô nắm chặt tay anh

End chap 25

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.