Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 16



Nếu có người hỏi Hiên Viên Hàn:

Mỗi ngày ở cùng một chỗ với người ngươi yêu cảm giác ra sao? Hắn nhất định sẽ trả lời là rất hài lòng.

Mỗi ngày giúp người yêu thay quần áo, uy hắn ăn, thì cảm thấy sao ? Hắn nhất định sẽ trả lời là rất hạnh phúc.

Như vậy mỗi ngày thấy người yêu đứng trước mặt người trần truồng cảm thấy như thế nào a? Hắn nhất định sẽ trả lời là ── tâm dương khó nhịn!

Không sai, tình cảnh của Hiên Viên Hàn lúc này chỉ có thể dùng bốn chữ này hình dung.

Dù sao thì mỹ thực ngay trước mắt, thấy mà không chạm được, đối một nam nhân đúng là một khảo nghiệm a.

Từ khi Hiên Viên Hàn làm thủ tục xuất viện về nhà cho tới nay đã được một tuần nhưng vẫn chưa xảy ra bất cứ một cuộc chiến tranh nào.

Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Tân phát hiện, hóa ra Hiên Viên Hàn cũng không phải như trong ấn tượng là loại tiểu nhân gian trá mà hắn thực rất ôn nhu.

Cho nên để chúc mừng vết thương Triệu Tân khang phục, hai người lần đầu tiên tâm bình khí hòa cùng nhau ngồi ăn ở nhà hàng Lý.

Nhìn trên bàn đều là những món ưa thích, cộng với tâm tình đang rất tốt nên một nửa bình hồng rượu dần dà bị Triệu Tân cất vào dạ dày.

Vì say rượu nên gương mặt Triệu Tân thoáng biến hồng, đôi mắt nửa nhắm nửa mở long lanh ánh nước, cùng với bộ dạng đỏ bừng, dưới ánh mắt của một người bị cấm dục lâu ngày như Hiên Viên Hàn lại như một loại mê hoặc vô hình.

Không ăn ư? Như vậy thật là có lỗi với chính mình.

Ăn ư? Như vậy Triệu Tân sẽ lại hận hắn.

Không ăn ư? Như vậy thật là có lỗi với chính mình.

Khẽ cắn môi, cuối cùng Hiên Viên Hàn quyết định ăn Triệu Tân, dù sao thì hắn cũng là nam nhân bình thường sao có thể chịu được mê hoặc như vậy a!

Nam nhân không hổ nửa người dưới là động vật, chỉ vì một tiếng rên rỉ nho nhỏ của Triệu Tân, lý trí Hiên Viên Hàn đã không còn tồn tại nữa, hắn quyết định không về nhà mà trực tiếp đi thẳng tới khách sạn bên cạnh nhà hàng, chuẩn bị thưởng thức mỹ vị ngon nhất trên đời.

Đặt Triệu Tân trên giường, Hiên Viên Hàn rất nhanh cởi y phục trên người, không nghĩ rằng y phục của mình còn chưa cởi xong thì Triệu Tân đã tự cởi toàn bộ y phục, thậm chí cả underwear cũng không chừa lại.

“Nóng, nóng quá, mẹ nó, vì sao lại nóng như thế cơ chứ?” Triệu Tân uống say đã không còn phân biệt nổi phương hướng, một bên kêu nóng, một bên cọ cọ cơ thể xuống giường còn mát lạnh.

Hành động vô thức đó trong mắt Hiên Viên Hàn lại như một lời mời gọi không lời vô cùng hấp dẫn, cởi bỏ thứ cuối cùng trên người xuống, Hiên Viên Hàn liền hôn lên khuôn mặt đang đỏ bừng bừng vì rượu của Triệu Tân.

Thực ngọt a! Đây là cảm giác đầu tiên của Hiên Viên Hàn, không ngờ rằng mình bị cấm dục đã mấy tháng, nhưng lại thấy được cảnh kích thích gấp đôi bình thường như thế này cũng đáng lắm.

“Thoải mái” ngay khi hai người tạm tách nhau ra Triệu Tân trong lúc thở vẫn nói ra hai chữ như thế.

“Ta muốn nữa” vừa nói vừa hôn lên trán Hiên Viên Hàn lần hai, người cũng tự nhiên áp sát vào cơ thể có chút lãnh của nam nhân phía trên hòng giảm bớt nhiệt độ trên người.

Lúc này Hiên Viên Hàn có cảm giác khóc cũng không được mà cười cũng không xong, tuy rằng rất thích Triệu Tân chủ động, thế nhưng lại không nghĩ tới lần đầu tiên ấy là do uống say rượu mà phát sinh.

Nam nhân đang ngẩn người phía trên lập tức khôi phục, cúi xuống đưa lưỡi tách môi Triệu Tân chậm rãi luồn vào mà khiêu khích, tay thì đặt trên người Triệu Tân chạm tới chỗ nào là xoa nắn chỗ ấy không bỏ sót một nơi nào như hắn đang cầm trên tay trân bảo của thế gian.

Nhìn Triệu Tân bị mình trêu chọc nhưng vẫn ngơ ngác, Hiên Viên Hàn vô cùng thích thú liền tấn công sang tiểu quả đã cứng lên từ lâu trong không khí.

“Nga. . , nhẹ thôi, như vậy khó chịu lắm.” Như đang kháng nghị Hiên Viên Hàn đối đãi không công bình , Triệu Tân một mặt nâng lên tiểu quả còn lại, mặt khác đối Hiên Viên Hàn kháng nghị.

Trấn an xong tiểu đậu đỏ bên trái lẫn phải Hiên Viên Hàn cũng không quên hai quả cầu nho nhỏ bên dưới liền dời mục tiêu xuống nhằm tới điểm mẫn cảm của Triệu Tân mà công kích.

Không biết sau này khi tỉnh lại Triệu Tân sẽ phản ứng như thế nào khi thấy Hiên Viên Hàn lưu lại ấn ký khắp nơi trên người hắn,nhưng lúc này tiểu đệ đệ phía dưới đã chậm rãi ngẩng cao đầu như đang mời gọi nam nhân kia nắm lấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.