Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 100: mập thêm một tý





Đôi mắt Diệp Tiểu Yêu khẽ xoay chuyển, cười nói: "Muốn em vì anh mà đổi tên sao? Em đổi thành Vương Bát Đẹp Trai được không?"

Lục Ly buồn bực, thẳng thắn dùng miệng ngăn không cho miệng người nào đó phát ra thêm từ nào nữa, Diệp Tiểu Yêu buồn bực rít lên, trong lúc hai người môi kề môi, hô hấp hoà vào nhau, trong khoảng khắc ấy dường như đã thiêu đốt hết thiên lôi địa hoả cùng vẻ u sầu nhàn nhạt của biệt ly, bọn họ ôm chặt đối phương, hôn vào những điểm nhạy cảm, những lời hứa sẽ gắn bó dường như được thay bằng hành động, cảm giác muốn đối phương như thế nào cũng không đủ!

Lục Ly gắt gao quấn lấy môi của cô, gặm mút nhiều lần, cướp đoạt đi từng hơi thở cho đến khi mệt mỏi nằm cạnh người cô, lại nhớ tới lời của Hứa Thanh Phù, hắn bất mãn quay đầu hỏi: "Em có phải không nghe lời anh, lại uống thuốc đúng không?"

"Uống thuốc gì cơ?" Diệp Tiểu Yêu bị Lục Ly làm cho mệt mỏi, đầu óc có chút chập mạnh, trong chốc lát không phản ứng kịp.

"Thuốc tránh thai!" Lục Ly cắn nhẹ lên tai cô, hung hăng nói: "Không được phép uống nữa, dạ dày vừa mới giải phẫu, nếu như uống thuốc xảy ra thêm vấn đề gì, anh sẽ không tha cho em!"

Diệp Tiểu Yêu co rụt người lại, miễn cưỡng cười cười: "Không uống nữa..."


Thật sự cô cũng không dám uống nữa, trước đây uống một lần liền ói ra, dạ dày không thoải mái suốt mấy ngày, cô liền buông bỏ. Cũng tự giận bản thân mình, chẳng qua nếu thật sự có đã rồi hãy nói! Cũng đã nói với Lục Ly về việc hãy mang áo mưa, tên này liền làm cho một câu: "Sợ cái gì, có thì chúng ta liền kết hôn, cô đương nhiên không muốn vì con mà kết hôn, cũng không thể làm gì hơn là chú ý hơn về vấn đề này.

Lục Ly lúc này mới hài lòng ôm cô, Diệp Tiểu Yêu rúc vào trong ngực hắn, suy nghĩ một chút nói: "Ly, nếu sau này em thật sự không thể sinh con... Chúng ta hãy kết thúc đi! Em cũng không muốn làm lỡ anh!"

"Nói cái gì vậy! Cũng chưa thử qua làm sao biết có thể hay không... Hơn nữa, chúng ta không phải nói trước là cứ yêu đã sao? Mọi chuyện ổn rồi thì hãy nói đến việc sinh con! Đương nhiên, nếu em muốn có con rồi thì chúng ta lập tức kết hôn, anh sẽ không để một mình em gánh vác đâu!" Lục Ly an ủi.

Diệp Tiểu Yêu tự giễu: "Được rồi, coi như là em nghĩ nhiều đi!"

Lục Ly kéo tay cô nắm chặt, nói: "Anh cũng sẽ không vì đứa bé mà cưới em! Anh cảm thấy chúng ta như vầy hợp thành gia đình cũng không tệ, đương nhiên, nếu như em thích anh, muốn gả cho anh thì càng tốt!"

Diệp Tiểu Yêu đảo tròn mắt, học theo hắn nói: "Anh vì yêu em mà cưới em thì càng tốt!"

Lục Ly cười rộn lên, nhéo nhéo mặt cô nói: "Việc kinh doanh em làm lâu vậy, cái gì cũng không bằng lòng chịu thiệt! Yên tâm, anh cưới em đương nhiên sẽ yêu em, cho nên em cũng nên bắt chước yêu anh đi! Với lại sau khi đến thành phố B, không muốn mỗi lần đều là anh gọi cho em, em cũng phải chủ động gọi điện cho anh, quan tâm anh nhiều hơn mới được!"

Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Em không ở cạnh anh, anh cũng phải chủ động học tập mới được, đừng chờ đến khi em quay về lại phát hiện anh một chút tiến bộ cũng không có, như vậy sẽ không xứng với em đâu!"

"Lại nói điều kiện!" Lục Ly tức giận nói: "Dung đại thẩm, em đừng xem em thành mẹ của anh, mỗi ngày đều ép anh học tập, anh tìm bạn gái, chứ không phải tìm mẹ đâu!"

Diệp Tiểu Yêu nhún nhún vai, cười nói:"Không có cách nào khác, em được thuê đến làm bà vú cho anh, anh không tiến bộ, em làm bạn gái anh cũng cảm thấy không an toàn, vẫn nên khiến anh tốt lên một chút! Tránh cho lúc đó người thua thiệt là em!"

Lục Ly bất đắc dĩ oán giận: "Không biết kinh doanh sẽ không có cảm giác an toàn sao? Anh đây không biết làm ăn cũng có thể nuôi sống em!"

Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Anh cũng không phải không biết, mà là không đặt tâm vào phương diện này! Lục Ly, em không phải cố ý nói sốc anh! Tiền mặc dù không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì tuyệt đối không được! Lục Quân Viễn cũng không đơn giản như anh nghĩ, mặt hồ càng tỉnh lặng thì có khả năng phía dưới mạch nước ngầm lại cuồn cuộn mãnh liệt! Anh không phòng bị, đến lúc bị người ta đánh cho ngã ngựa, chờ đó mà hối hận đi!"


"Anh biết..." Lục Ly híp mắt nói: "Hắn có động tĩnh gì sẽ đều có người nói cho anh biết, anh giả vờ không biết thôi! Anh sẽ chờ xem hắn ta có thể nhịn đến khi nào!"

Diệp Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, kéo chăn ra, bước xuống chạy đến thư phòng, lấy một xấp tài liệu đưa cho hắn nói: "Trước đó vài ngày, em nghe nói bên Lục Quân Viễn đang muốn tìm người đầu tư một hạng mục, không khéo người đầu tư kia lại là người đã từng hợp tác với em, em lặng lẽ tìm người lấy một ít tư liệu cũng tài liệu, anh cầm đi nghiên cứu thêm, lần này nếu có thể đoạt lại hạng mục từ họ, đối với anh ở Lục thị phát triển sẽ có lợi. Lúc đầu em không muốn đi thành phố B để có thể làm cái này, hiện tại chỉ có thể nhờ vào anh thôi!"

Lục Ly kéo cả người lẫn tư liệu xuống, ôm chầm tới hôn một cái: "Anh biết là Diệp Diệp vẫn quan tâm anh mà, được rồi, cứ giao cho anh!"

Diệp Tiểu Yêu cười nói:"Được, anh có bản lĩnh đoạt lại hạng mục này, em nhất định sẽ thưởng cho anh quà lớn, tuỳ anh quyết định, thế nào?"

"Thực sự?" Ánh mắt Lục Ly sáng rực lên, kề sát tai cô nói mấy câu, khuôn mặt Diệp Tiểu Yêu nhất thời đỏ ửng đến mang tai, một tay đẩy hắn ra: "Biết ngay anh mõ chó không mọc được ngà voi mà, không được, đổi cái khác!"

"Cái này đi! Không cho phép chơi xấu!" Lục Ly vô lại cười nói: "Diệp Diệp cũng nên cho anh chút điểm ngon ngọt thì mới kích thích anh chứ! Đồng ý với anh đi!"

Hắn giống như chó con quấn lấy Diệp Tiểu Yêu, Diệp Tiểu Yêu bị hắn dây dưa, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể đỏ mặt nói: "Làm được đi rồi hãy nói!"

Lục Ly mừng lớn, hưng phấn đến không ngủ được, dựa vào đầu giường xem tài liệu, hỏi Diệp Tiểu Yêu vài câu. Ban đầu Diệp Tiểu Yêu còn nói với hắn vài câu, lúc sau cũng không biết mình đã nói gì, mí mắt nhắm tịt lại, dựa vào vai hắn ngủ mất.

Lục Ly cảm giác được, cười cười, buông tài liệu xuống, nhẹ nhàng đặt cô lên gối, cùng cô ngủ.

Biết Diệp Tiểu Yêu phải đi thành phố B, mấy người Tống Húc cùng Lục Ly mời cô ăn cơm đưa tiễn cô và Chu Cận. Chu Cận là trợ lý được Diệp Tiểu Yêu chọn cùng đi theo, cô nàng thấy có cơ hội học tập như vậy liền vui mừng cực độ, cũng không cảm thấy khổ sở, lôi kéo Diệp Tiểu Yêu hỏi phải chuẩn bị gì, ghi chép từng cái một vào sổ tay.

Tống Húc ghen tỵ nói: "Diệp tỷ bất công, em cũng muốn đi, vì sao lại chỉ chọn Chu Cận chứ!"

Diệp Tiểu Yêu cười theo nói: "Lần sau có cơ hội liền dẫn em đi! Lần này em cứ an tâm ở lại bên cạnh người Lục thiếu đi!"


Tống Húc bĩu môi nói: "Có Tôn ma ma gây rắc rối ở kia, ai cũng không vui được! Chị thật sự muốn tốt cho tụi em thì bảo Lục thiếu điều bà ấy đi nơi khác đi!"

Lục Ly làm như không nghe thấy, gắp cho Diệp Tiểu Yêu miếng cá nhỏ, đặt vào chén của của cô, ân cần nói: "Mau ăn đi, phải mập hơn một chút nữa mới chống lại được cái lạnh! Thành phố B so với nơi này còn lạnh hơn, em để ý một chút, đừng để bị bệnh!"

Cố An Dịch cười ha ha nói: "Lục thiếu đây là đang hận không thể nhét đầy đồ ăn vào miệng cô để cô mập thêm chút đấy!"

La Cầm cười he he thêm vào một câu: "Phụ nữ gầy mặc quần áo thì đẹp nhưng bạn gái mập ôm mới có cảm xúc, tôi cảm thấy Lục thiếu có khả năng là ưa thích loại sau hơn rồi đấy!"

Mọi người cười phá lên ha ha, Diệp Tiểu Yêu đỏ mặt, oán trách nói: "Thảo nào La Cầm đầy đặn như vậy, chắc là anh rể cũng gấp gáp muốn vỗ béo đây!"

La Cầm hào phóng thừa nhận: "Đúng vậy, chồng chị cũng nói như vậy! Cho nên mấy nàng trong nhóm à, đừng cứ tưởng gầy mới đẹp, mập cũng cũng có mị lực của mập đấy nhé!"

Chu Cận cắn chiếc đũa, mỉm cười nhìn Lục Ly nói: "Lục thiếu yên tâm, sau khi đi thành phố B, em giúp anh giám sát bắt Diệp tỷ ăn nhiều một chút, nhất định nuôi chị ấy trắng trắng tròn tròn trả lại cho anh!"

Lần này, ngây cả Lục Ly mặt cũng đỏ rần, không thể làm gì hơn là nghe những lời trêu đùa từ đồng nghiệp, tuy bị mọi người trêu thành trò cười, nhưng hắn cũng không có chút tức giận gì. Bởi vì hắn có thể nghe ra, mọi người đây đều là có thiện ý, so với sự phản đối của người nhà thì thiện ý không chút nghi ngờ này là tán thành với mối quan hệ của bọn họ!







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.