Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 14: khinh người quá đáng





Diệp Tiểu Yêu liếc nhìn những văn kiện kia, càng xem tâm càng nguội lạnh. Không sai, toàn bộ chữ ký hợp tác với LLC đều là cô ký, nếu vi phạm quy ước, cô phải chịu trách nhiệm toàn bộ. Hơn nữa, chỉ dựa vào một phần văn kiện chuyển khoản này, Hồng Tường hoàn toàn có thể cáo buộc cô chiếm đoạt tiền công, kết cục đều sẽ bắt cô ngồi tù...

Hồi lâu, cô ngẩng đầu nhìn Chu thái hậu, có chút khổ sở nói: "Đây là chủ ý của Quan Quý Sâm sao? Quan Quý Sâm hắn có biết những thứ này không?"

Chu Uyển Như cười lạnh: "Có biết hay không thì kết cục đều giống nhau. Diệp Tiểu Yêu, chim sẻ chính là chim sẻ, dù có bay lên đầu cành cũng không thành phượng hoàng được!"


Diệp Tiểu Yêu nhìn bà ta, vẻ khinh thường trên mặt bà ta toàn bộ đều rơi vào mắt cô, ba năm nay cô luôn nhẫn nhịn, còn tưởng rằng như vậy sẽ khiến bà ta cảm động, không nghĩ tới người phụ này từ trong tận xương máu đã không thích mình, như vậy, có nỗ lực hơn cũng không làm gì được!

Hoắc Quan đi ra bên ngoài nghe điện thoại rất biết nhìn sắc mặt người, "đúng lúc" đi vào, lãnh đạm nói: "Quan phu nhân, Diệp tiểu thư, hai người đã thoả thuận xong chưa? Có thể ký tên sao?"

Chu Uyển Như đứng dậy cười nói: "Hoắc luật sư còn có việc sao? Tiểu Yêu, cô nghĩ xong rồi thì ký tên đi! Đừng làm phí thời gian của mọi người!"

Diệp Tiểu Yêu nhìn chằm chằm bà ta, không để ý luật sư Hoắc còn có rất nhiều người vây xem, đứng dậy nói: "Mẹ, đây là lần cuối cùng tôi gọi bà là "mẹ", tôi chỉ muốn hỏi bà một câu, ba năm nay, tôi đối với bà thế nào, nếu như trong lòng bà không có cảm giác nào thì không nói. Nhưng các người đối xử với tôi như vậy, bà không cảm thấy bất an sao? Bà còn một đứa con gái, nếu như tương lai cô ta cũng giống tôi, bà sẽ làm gì?"

Chu Uyển Như sắc mặt cứng đờ, trừng mắt liếc cô, không để ý mặt mũi kêu lên: "Diệp Tiểu Yêu, đừng tưởng rằng cô nói như thế tôi sẽ áy náy, tôi sẽ không, ba năm nay, cô ở nhà chúng tôi chỉ làm những việc hạ nhân cũng có thể làm, nhà chúng tôi lại không thiếu hạ nhân! Còn có, đừng có lấy cô ra so sánh với Quý Hi , cô không xứng, cô ngay cả xách dép cho nó cũng không xứng!"

Bà ta nói xong thở dốc, nói với Hoắc Quan: "Đưa thoả thuận cho cô ta ký, tôi xuống lầu đợi anh. Trong phòng này có mùi kỳ lạ, tôi không chịu nổi nữa!" Bà ta nói xong, đập cửa đi ra.


Diệp Tiểu Yêu nhìn chằm chằm cửa bị đóng lại. Hạ nhân... Ha ha, thì ra địa vị của cô ở Quan gia là như thế! Thảo nào vứt bỏ cô như một bộ quần áo cũ đơn giản như vậy!

"Diệp tiểu thư, cô ký đi! Những thứ kia tôi đều xem rồi... Đối với cô đều rất bất lợi!" Hoắc Quan không nhịn được, khuyên nhủ: "Quan tổng không biết chuyện này, chờ anh ấy trở về, tôi sẽ lén thương lượng với anh ấy chuyện này, để cho anh ấy bồi thường cho cô một ít. Anh ấy đối với cô có tình cảm, sẽ không mặc kệ cô!"

Có tình cảm? Diệp Tiểu Yêu bật cười, giương mắt nhìn hắn, lại nhìn đống ảnh chụp kia, cô nên cảm ơn Quan gia thủ hạ lưu tình không để cô thân bại danh liệt sao? Chuẩn bị chu đáo như vậy, còn không phải vì lót đường sẵn cho Quan Quý Sâm và Phạm Tư Dư sao, kẻ trộm còn muốn quay lại đánh người, đây là có tình cảm sao?

Trầm mặc một hồi lâu, trong lòng cô đã tự cân đo đong đếm cơ hội thắng là bao nhiêu, kết quả dường như đúng như Hoắc Quan nói, tình thế hiện tại đối với cô rất bất lợi, nếu như không ký tên, cô thực sự sẽ phải ngồi tù.

Nghĩ vậy, cô lặng lẽ cầm bút ký tên mình kế bên tên Quan Quý Sâm. Ba năm hôn nhân, bảy năm yêu nhau chẳng qua chỉ là một trò cười châm biến nhạt nhẽo, Diệp Tiểu Yêu cô không học được làm sao cầu xin người khác, chỉ cần còn có tự do, cô sẽ tìm được cơ hội trở mình!

Hoắc luật sư đi rồi, Diệp Tiểu Yêu đứng dậy lấy thùng đựng vật phẩm riêng của mình ra thu dọn, lúc cô muốn đi, Chu Cảnh Nguyên đi tới: "Tổng giám đốc Diệp, Quan phu nhân nhờ tôi chuyển cho cô mấy câu!"


Diệp Tiểu Yêu nhíu mày: "Nói cái gì?"

Chu Cảnh Nguyên ngượng ngùng nói: "Bà nói tổng giám đốc Diệp tài năng hơn người, đến chỗ nào cũng có thể tìm được công việc, đi đến chỗ khác cũng vậy, nếu có thể, mời tổng giám đốc Diệp rời khỏi thành phố A!"

Diệp Tiểu Yêu khó mà tin được, trợn to mắt, Quan gia đuổi cô ra khỏi nhà chưa nói, vậy mà còn muốn trục xuất cô ra khỏi thành phố? Cái này cũng khinh người quá đáng rồi!





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.